"Vâng, Hạ lão sư." Ngô Sa nói xong lập tức đi về phía đám nữ sinh do Hoắc Quyên cầm đầu.
Thấy Ngô Sa đi tới, dường như mấy nữ sinh sau lưng Hoắc Quyên hơi căng thẳng, mà thoạt nhìn sắc mặt Hoắc Quyên cũng rất khó coi. Cũng như Hạ Chí đã nói, thật ra Hoắc Quyên cũng không có gia thế gì, sở dĩ nàng có thể không kiêng nể gì trong trường học cũng vì nàng bắt được một số nhược điểm của hiệu trưởng Đào Hồng mà thôi.
Hiện tại, thấy Đào Hồng bị Hạ Chí đánh mà cảnh sát lại đứng bên cạnh chẳng quan tâm, hơn nữa rõ ràng Hạ Chí đang muốn làm chỗ dựa cho Ngô Sa, Hoắc Quyên lại bắt đầu cảm thấy tình huống không ổn lắm.
Hoắc Quyên hơi căng thẳng, nhưng đám học sinh vây xem lại có chút hưng phấn. Vừa rồi nghe Ngô Sa nói, dường như Hoắc Quyên đã lột quần áo nàng ra sau đó chụp ảnh, lẽ nào hiện tại Ngô Sa cũng muốn lột quần áo của mấy người Hoắc Quyên xong chụp ảnh?
"Này, ngươi chớ làm loạn, cũng không thể lột quần áo của mấy người Ngô Sa được!" Lúc này Thu Đồng cũng có chút lo lắng, nhỏ giọng nói với Hạ Chí.
"Đồng Đồng, hiện tại là lúc các nàng giải quyết ân oán cá nhân, chúng ta cứ xem là được rồi." Hạ Chí không chút hoang mang nói.
Mặc dù Thu Đồng biết không nên giải quyết ân oán như thế, nhưng nàng cũng không nói thêm điều gì, bởi vì nàng biết, mỗi một lần, phương pháp của Hạ Chí đều cho ra hiệu quả rất tốt.
Giờ khắc này Ngô Sa đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người ở đây, phóng viên cũng sắp chĩa cameras về phía Ngô Sa, hiển nhiên là muốn ghi hình tình cảnh sắp diễn ra lại.
Thế nhưng đột nhiên Ngô Sa lại dừng bước, nàng nhìn Hoắc Quyên, cũng không ra tay ngay.
"Muốn động thủ? Ngươi đánh thắng được ta sao?" Lúc này Hoắc Quyên lại mở miệng, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, vẫn hơi kiêu ngạo như cũ.
Tuy trong lòng Hoắc Quyên cũng hơi căng thẳng, nhưng hiện tại ä cho rằng, nếu Hạ Chí không đích thân ra tay đánh ả thì ả chẳng có gì phải sợ, bất luận là đơn đấu hay là quần ẩu, ả đều có thể giải quyết Ngô Sa.
Thật ra những người khác cũng cảm thấy vậy.rõ ràng Ngô Sa thấp hơn Hoắc Quyên không ít, thoạt nhìn nàng cũng có vẻ gầy yếu hơn nhiều. Quan trọng hơn là sau lưng Hoắc Quyên còn có mấy người giúp đỡ đây, Ngô Sa chỉ có một mình, sao có thể đánh thắng một đám người như thế được?
"Nếu Hạ lão sư nói ta có thể đánh ngươi, vậy đương nhiên ta có thể đánh được ngươi." Cuối cùng Ngô Sa cũng mở miệng, tự tin của nàng cũng là tự tin của tất cả học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật dành cho Hạ Chí. Mà trên thực tế, Thu Đồng cũng có loại tự tin giống vậy, nàng không biết Hạ Chí đã làm cách nào, nhưng nàng thật sự tin tưởng Ngô Sa có thể đánh thắng mấy nữ sinh kia.
Về phần rốt cuộc Hạ Chí đã âm thầm giúp Ngô Sa một tay bằng cách nào, Thu Đồng thật sự không biết.
"Đúng là chết cười ta, ngươi còn nghĩ Hạ Chí của các ngươi biết ma thuật hay sao? Hắn nói ngươi có thể đánh ta là ngươi có thể đánh ta..." Giọng điệu của Hoắc Quyên đây ý cười nhạo.
Bốp!
Tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, cuối cùng Ngô Sa cũng ra tay, xáng thẳng một bạt tai lên mặt Hoắc Quyên, mà Hoắc Quyên vốn không kịp né tránh.
"Oa, đánh thật!"
"Thật sự đánh!"
"Chắc chắn Hoắc Quyên sẽ đánh trả nhỉ?"
"Chắc chắn rồi!"
Bốn phía hơi hưng phấn, không ít người bắt đầu kỳ vọng có thể thấy được một trận chiến giữa các nữ sinh. Đối với rất nhiều học sinh, việc này như không quan hệ tới đúng sai, bọn hắn chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi.
Đáng tiếc chính là rất nhanh bọn hắn đã phải thất vọng rồi, bởi vì đây không phải trận chiến đấu gì, đây chỉ là một loại nghiêm phạt mà thôi.
Bốp bốp bốp bốp...
Tiếng bạt tai liên tục vang lên, thoáng cái Ngô Sa đã tát liên tục lên mặt Hoắc Quyên, mà Hoắc Quyên lại như đã bị đánh ngu si, không biết phản kháng cũng không biết tránh né.
"Dừng tay!"
"Mau dừng tay!"
Bên cạnh có người muốn ngăn cản, thế nhưng ngoại trừ kêu vài tiếng ra, dường như bọn hắn cũng không thể làm gì khác.
Bọn hắn cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, luôn cảm thấy dường như có người đứng phía sau kéo bọn hắn lại vậy.
"Ngô Sa, ngươi đủ chưa?" Lúc này có một nam sinh kêu lên, sau đó hắn ta lại có thể vọt tới trước mặt Ngô Sa một cách rất thần kỳ.
Ngô Sa ngừng lại, sau đó nhìn về phía nam sinh này, đột nhiên nàng đá mạnh một cái vào hạ bộ của nam sinh này, trực tiếp đạp nam sinh này ngã xuống đất la hét thảm thiết.
Không ít nam sinh hít sâu một hơi, nữ sinh này xuống tay thật ác!
"Con hàng này chính là bạn trai lúc đầu của Ngô Sa, sau đó liên hợp với Hoắc Quyên lừa Ngô Sa qua." Có người giải thích nguyên do, cuối cùng mọi người cũng rõ ràng vì sao Ngô Sa lại xuống tay ác như vậy.
"Hoắc Quyên, ngươi đã đánh ta tổng cộng chín bạt tai, lần trước ngươi đánh ta mười ba bạt tai, tổng cộng hai mươi hai. Mới vừa rồi ta đã đánh ngươi hai mươi hai bạt tai, thế nhưng nếu ta đã muốn đáp trả, đương nhiên phải đánh nhiều hơn một chút" Lúc này Ngô Sa lại mở miệng, mà nàng mới vừa nói xong đã lại tát một tát lên mặt Hoắc Quyên.
Gương mặt Hoắc Quyên đã sớm bị tát đến sưng đỏ, ánh mắt ả lộ ra vẻ kinh hãi, bởi không phải ả không muốn phản kháng mà là ả không thể phản kháng, ả không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, chỉ biết trong lòng ả đang rất sợ hãi.
"Hiện tại, đến phiên mấy người các ngươi."