Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 210 - Chương 210: Diện Tích Oán Hận Trong Lòng (2)

Chưa xác định
Chương 210: Diện tích oán hận trong lòng (2)

"Hạ lão sư, thật trùng hợp, Mạc Ngữ cũng từng nói với ta ngươi là lão sư giỏi nhất." Mạc Vong mỉm cười, "Nó nói tiết học của ngươi là tiết học duy nhất nó có hứng thú lên lớp."

"Đúng không?" Hạ Chí nhìn như có chút vui vẻ, "Lại nói tiếp, Mạc Ngữ, hiện tại ta đang muốn dạy ngươi một tiết đây."

"Vâng, Hạ lão sư." Mạc Ngữ lập tức ngoan ngoãn lên tiếng.

"Ngươi đừng làm rộn, lúc này học cái gì?" Thu Đồng có chút tức giận.

Mà những người khác đều dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Hạ Chí, phải biết rằng, mặc dù tiếng đối thoại bên này cũng không tính là quá lớn, nhưng vì hiện tại rất an tĩnh, cho nên những người khác đều có thể nghe rất rõ.

Hạ Chí và Mạc Vong lại có thể trò chuyện hòa hợp như vậy khiến mọi người cảm thấy quỷ dị, chẳng qua nghe nói nữ nhi Mạc Vong là học sinh của Hạ Chí, mọi người bắt đầu hơi hiểu được. Nhưng bây giờ, Hạ Chí lại có thể muốn dạy nữ nhi của Mạc Vong ngay nơi này, này… hắn bị điên rồi sao? Muốn lên lớp không thể tới trường học sao, sao lại lên lớp ở nơi này?

"Đồng Đồng, có một vài chương trình học cần được học trong hoàn cảnh đặc biệt, hiện tại vừa vặn có hoàn cảnh như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua." Hạ Chí nghiêm trang nói.

Không đợi Thu Đồng phản đối, Hạ Chí đã nhìn về phía Mạc Ngữ, sau đó dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Mạc Ngữ, ngươi thấy vị Trương đại thiếu gia bên kia đúng không? Năm nay vị Trương đại thiếu gia này hai mươi tám tuổi, cao 180 cm, từng có bệnh sử suy nhược thần kinh, còn có chứng cố chấp nhẹ. Bốn năm trước, hắn ta đã từng theo đuổi Thu Đồng cuồng nhiệt, da mặt dày tới mức khiến Thu Đồng không thể không trốn hắn ta. Sau khi Thu Đồng ra nước ngoài du học, hắn ta cũng đuổi tới, sau đó Đồng Đồng đích thân xin cấm lệnh. Lại sau đó, đã có chừng ba năm Đồng Đồng không gặp mặt hắn ta."

Đám người bốn phía đưa mắt nhìn nhau, gia hỏa này muốn làm gì?

Thu Đồng cũng có cảm giác nhức đầu, tên hỗn đản này lại đang chơi chiêu gì? Hơn nữa, sao hắn có thể biết rõ những chuyện kia như vậy?

Mạc Vong lại dùng con mắt hứng thú nhìn Hạ Chí, sau đó hắn ta lại nhìn nữ nhi mình, phát hiện nữ nhi đang rất nghiêm túc lắng nghe.

Mà cách đó không xa, Trương Minh Hải cũng nhìn bên này, nụ cười trên mặt hắn ta đã biến mất, nhưng hắn ta cũng không hề rời đi, cũng không nói gì, hiển nhiên, hắn ta muốn nhìn xem rốt cuộc Hạ Chí muốn chơi chiêu gì.

Giọng nói của Hạ Chí tiếp tục vang lên: "Ngay mới vừa rồi, vị Trương đại thiếu gia này mới gặp lại Đồng Đồng, sau đó biểu đạt ra ý nguyện muốn tiếp tục theo đuổi Đồng Đồng. Đồng Đồng từ chối thẳng thắn, hắn ta nói muốn cạnh tranh công bằng với ta, sau đó ta ném hắn ta vào bể bơi, thuận tiện đánh cả bằng hữu của hắn ta một trận. Nhưng vì nguyên nhân nào đó, hắn ta vẫn cố ý biểu hiện bản thân rất rộng lượng như cũ, không theo tính toán của ta."

"Đó là vì Trương đại thiếu gia người ta có tố chất hơn ngươi!" Có người không thể nhịn được nữa nói một câu.

Nhưng Hạ Chí cũng không để ý tới người này, hắn tiếp tục nói với Mạc Ngữ: "Khi ngươi xuất hiện, vị Trương đại thiếu gia này đã tìm được mục tiêu mới, bởi vì ngươi giống như Đồng Đồng năm đó, thanh thuần động lòng người, cho nên cứ việc quan hệ giữa phụ thân ngươi và phụ thân hắn ta không tốt, hắn ta vẫn chủ động tới chào hỏi. Vấn đề là phụ thân ngươi không nể mặt hắn ta, ngươi càng hoàn toàn không để ý tới hắn ta, quan trọng nhất là ngươi lại tới chào hỏi ta."

"Hạ lão sư, mời ngươi không nên ngậm máu phun người!" Trương Minh Hải có chút tức giận, "Ta không có bất kỳ ý đồ không an phận gì với Mạc tiểu thư!"

"Ừm, hắn ta tự cho rằng hắn ta ẩn giấu rất giỏi, nhưng bị ta lộ ra, như vậy, hiện tại, vấn đề đến." Hạ Chí dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Mạc Ngữ, hiện tại ngươi căn cứ những dữ liệu ta vừa cung cấp, tính toán diện tích oán hận trong lòng vị Trương đại thiếu gia thời khắc này."

Phốc!

Không biết là ai phun ra một ngụm rượu vang, thằng này tới làm trò cười đúng không? Làm trò cười cũng thôi đi, hắn có thể đừng nghiêm trang khôi hài như thế được không? Còn tính diện tích oán hận trong lòng? Đây là thứ có thể tính toán sao?

Thu Đồng tàn nhẫn véo cánh tay Hạ Chí, có người nào lên lớp như hắn sao?

Mạc Vong nhíu mày, đây là lão sư giỏi nhất mà nữ nhi nói? Vì sao hắn ta cảm thấy tên này không quá tin cậy?

"Thu Đồng, nếu lão sư trường trung học phổ thông Minh Nhật đều có tiêu chuẩn này, ta khuyên ngươi nên đóng cửa trường học này đi." Giọng nói của Trương Minh Hải cũng vang lên ngay tại lúc này, hiển nhiên, lúc này, rốt cục hắn ta cũng không nhịn được châm chọc.

"Hạ lão sư, không đủ điều kiện, tạm thời không cách nào tính toán chuẩn xác." Lại tại lúc này, giọng nói của Mạc Ngữ vang lên, đương nhiên, người ngoài không cho rằng nàng đang tính toán thật, chỉ cho rằng Mạc Ngữ đang cố ý phối hợp với Hạ Chí đả kích Trương Minh Hải.

"Rất tốt, ngươi có biết đây là chuyện có thể tính toán, chỉ là chưa đủ điều kiện mà thôi." Hạ Chí mỉm cười, "Mạc Ngữ, ngươi phải nhớ kỹ, năng lực chịu đựng trong tâm lý mỗi người đều có cực hạn, thứ này cũng có thể tính toán, chỉ cần thu được càng nhiều tư liệu, là có thể tính toán ra cực hạn chịu đựng của một người, mà dưới tình huống bất đồng, cực hạn chịu đựng cũng không nhất định sẽ nhất trí hoàn toàn, vào thời gian thích hợp, một câu nói đã có thể kích thích tâm tình của người khác. Cũng giống như bây giờ, ta nói Trương Minh Hải là ngu ngốc, hắn ta vẫn sẽ không bộc phát, nhưng khi ta nói từ kia, có thể hắn ta sẽ không nhịn được nữa."

Dừng lại một chút, Hạ Chí tiếp tục nói: "Mạc Ngữ, ta cho ngươi mười phút, chính ngươi đi sưu tập tư liệu, sau đó nói cho ta biết, từ nào có thể khiến Trương Minh Hải không thể nhịn được nữa."

Đám người vốn cảm thấy Hạ Chí đang làm trò cười, lúc này lại không tự giác cảm thấy hứng thú, chẳng lẽ thật sự có một người từ ngữ khiến Trương Minh Hải không cách nào nhịn được?

Bình Luận (0)
Comment