Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 214 - Chương 214: Kim Cương Hồng Giá Trên Trời (2)

Chưa xác định
Chương 214: Kim cương hồng giá trên trời (2)

"Được." Trương Thanh cầm lấy microphone, quét mắt nhìn bốn phía, sau đó hắn ta mới mở miệng chậm rãi nói: "Các vị, ta cũng sẽ không tiếp tục vòng vo, bởi vì quyên tặng mười ức chỉ là một quyết định tạm thời, hẳn rất nhiều người ở đây đều là lão thủ thương trường, tin tưởng mọi người cũng có thể hiểu được, thoáng chốc đã lấy ra mười ức tiền mặt cũng không phải chuyện dễ dàng, đặc biệt gần đây ta mới bắt đầu một hạng mục mới, trong lúc nhất thời ta không cách nào lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, nhưng ta lại không muốn để mọi người cảm thấy ta hứa suông, vì thế ta quyết định dùng một phương thức khác để trả khoản từ thiện này."

Lời này của Trương Thanh cũng là hợp tình hợp lý, mặc kệ là xí nghiệp lớn nhỏ kiểu gì, thoáng chốc muốn lấy ra mười ức tiền mặt thật không phải chuyện dễ dàng, cho dù có thể lấy ra, làm không cẩn thận cũng sẽ ảnh hưởng tới các hạng mục thương mại đang được tiến hành.

"Biết ngay tên này sẽ không lấy tiền ra." Hiển nhiên ấn tượng của Thu Đồng đối với tên Trương Thanh này rất tệ, có lẽ là vì Trương Minh Hải, chẳng qua lúc này Thu Đồng cũng đang nghi ngờ, chẳng lẽ Trương Thanh thật sự lấy nhà ra để thế chấp?

Thoạt nhìn, dường như người có mặt trong đêm hội từ thiện này đều là người có tiền, Trương Thanh sẽ không lấy mấy chục căn biệt thự loại mấy ngàn vạn thậm chí là một ức ra để người có mặt mua biệt thự chứ?

Giọng nói của Trương Thanh truyền đến rất đúng lúc: "Có lẽ có một số ít người biết được, hai năm trước, trong một phòng đấu giá ở Châu u có đấu giá một viên kim cương hồng nặng đến 131.4 ca-ra, lúc đó viên kim cương hồng này được bán ra với giá trên trời 200 triệu Dollar Mỹ, mà hai năm qua, giá cả của viên kim cương hồng này còn đang dâng lên, lúc đó người mua được viên kim cương hồng này là người mua nặc danh, mà mọi người cũng không biết, người mua nặc danh kia chính là ta."

Bốn phía lại là một mảnh xôn xao, kim cương hồng hơn một trăm ca-ra? Thật hay giả vậy?

Có người càng lập tức bắt đầu search thông tin, sau đó phát hiện, vậy mà hai năm trước đã từng có một viên kim cương hồng như vậy được bán đấu giá ra, mà vì nó có ngụ ý là cả cuộc đời, viên kim cương hồng này càng được người mua Trung Quốc hoan nghênh. Lúc đó đã có người suy đoán, người mua viên kim cương này đến từ Trung Quốc, nhưng ai cũng không nghĩ ra, người dùng giá trên trời mua viên kim cương hồng kia lại chính là Trương Thanh!

"Viên kim cương hồng này vẫn được ta trân tàng tại gia, hiện tại, ta sẽ để mọi người được tận mắt nhìn thấy nó ở khoảng cách gần." Trong lúc mọi người khiếp sợ, giọng nói của Trương Thanh vang lên lần nữa, sau đó, ánh đèn bắt đầu chiếu về một phương hướng khác, vì vậy, mọi người lập tức thấy được Trương Minh Hải lại xuất hiện lần nữa, mà trong tay hắn ta đang cầm một chiếc hộp thủy tinh trong suốt, trong hộp thủy tinh là một viên kim cương màu hồng nhạt to lớn, dưới ánh đèn chiếu rọi, kim cương đang lóe ra hào quang vô cùng mê người.

Trong nháy mắt đó, gần như ánh mắt của toàn bộ nữ nhân ở đây đều nhìn chằm chằm nó, dù là Thu Đồng cũng có chút thất thần, nữ nhân trời sinh đã thích mấy thứ chói mắt như vậy, ngay cả Thu Đồng cũng khó có thể ngoại lệ.

Trương Minh Hải đã chỉnh trang lại ngăn nắp sạch sẽ, chẳng qua lúc này, mọi người chỉ để ý viên kim cương hồng trong tay hắn ta, rất nhanh, Trương Minh Hải đã xuất hiện trên đài.

"Các vị, đây chính là viên kim cương hồng hai năm trước đã có giá trị 200 triệu Dollar Mỹ, mà trên thực tế, giá cả của nó đã bị hạ thấp, sở dĩ ta lựa chọn tổ chức yến hội ở đây là vì kim cương thật không tiện đưa tới những nơi khác." Trương Thanh mở miệng lần nữa, "Đêm nay, ta ủy thác cho hai vị MC đài truyền hình thành phố Thanh Cảng tại chỗ đấu giá viên kim cương hồng này, nếu số tiền bán ra được không tới mười ức, ta sẽ bổ sung khoản còn thiếu, nhưng nếu số tiền đấu giá vượt lên mười ức, vậy cho dù viên kim cương hồng này được bán ra với giá bao nhiêu, ta cũng sẽ quyên hết toàn bộ!"

"Oa..." Nữ MC ở đó kêu to lên, "Mọi người đã nghe chưa? Đã nghe chưa? Viên kim cương hồng có giá trị hơn 200 triệu Dollar Mỹ, cho dù cuối cùng nó được bán ra với giá bao nhiêu, Trương tiên sinh cũng sẽ quyên hết toàn bộ, quyên hết toàn bộ!"

Lúc này, đột nhiên bốn phía an tĩnh lại, trong số những người ở đây, cũng thật có mấy người có thể mua được viên kim cương hồng này, chỉ có điều tất cả mọi người đều cảm thấy khó mà tin được, lần này Trương Thanh thực sự bỏ ra số tiền lớn như vậy sao? Hắn ta thật sự muốn trực tiếp quyên viên kim cương hồng này ra? Lẽ nào Trương Thanh mới vừa năm mươi tuổi đã sớm bị bệnh si ngốc của người già?

"Viên kim cương hồng này không phải giả chứ?" Thu Đồng ngồi đó nhỏ giọng thầm thì, nàng vẫn không tin Trương Thanh sẽ quyên ra thứ đáng giá như thế.

"Các vị có thể lo lắng, nhưng ở đây có tất cả giấy tờ chứng nhận viên kim cương hồng này, còn có văn bản xác nhận rõ ràng chứng minh lúc đó là ta đã mua viên kim cương hồng này, mặt khác, còn có văn kiện bảo đảm có liên quan. Nói chung, mọi người không cần lo lắng về độ thật giả của viên kim cương hồng này, mọi người có hứng thú có thể tới đây tìm đọc tài liệu liên quan. Hiện tại mọi người có thể bắt đầu huy động tiền vốn." Trương Thanh mở miệng lần nữa, "Chúng ta có thể trì hoãn thời gian bán đấu giá chính thức."

"Cảm ơn Trương tiên sinh, một lần nữa xin cảm ơn Trương tiên sinh đã hào phóng như vậy, hiện tại ta có một đề nghị." Nam dẫn chương trình tiếp lời, "Trước khi đấu giá kim cương hồng, mọi người có thể hiến ra mỗi người một vật phẩm tùy thân, không cần đáng giá, dù là bất kỳ thứ gì cũng được, chỉ để hâm nóng bầu không khí trước khi bắt đầu đấu giá viên kim cương hồng này, cũng cho mọi người có một chút thời gian chuẩn bị. Không biết mọi người cảm thấy thế nào?"

"Ta nghĩ, chắc chắn việc này không thành vấn đề." Trương Minh Hải lại tiếp lời, "Ta sẽ quyên chiếc đồng hồ đeo tay này của ta, không đáng bao nhiêu tiền, chỉ vài chục vạn, coi như chứng tỏ chút tâm ý."

"Trương đại thiếu gia, thật ra ngài không cần..." Nam MC vội vàng nói.

"Ta ủng hộ sự nghiệp từ thiện của phụ thân ta, đây là chuyện ta phải làm." Trương Minh Hải mỉm cười khoát khoát tay, sau đó đột nhiên hắn ta lại nhìn về phía một phương hướng khác, "Hạ lão sư, thân là lão sư, ta nghĩ hẳn ngươi càng ủng hộ buổi đấu giá từ thiện tối nay. Không biết ngươi chuẩn bị lấy vật phẩm tùy thân gì ra để tiến hành đấu giá?"

Bình Luận (0)
Comment