Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 235 - Chương 235: Khiến Ngươi Lập Tức Có Được Trăm Ức (1)

Chưa xác định
Chương 235: Khiến ngươi lập tức có được trăm ức (1)

Thu Đồng vẫn cảm thấy, thoạt nhìn Hạ Chí như đang theo đuổi nàng, nhưng thực tế hắn lại không hề có thành ý, cũng giống như bây giờ, chưa đầy một phút đồng hồ trước hắn còn đang kiếm cớ muốn ở lại phòng nàng, nhưng vẻn vẹn không tới một phút đồng hồ sau, hắn đã mất tung mất tích, nào có ai theo đuổi người khác mà không có thành ý như vậy? Cho dù hắn phải đi cũng không cần đi nhanh như vậy chứ?

"Lưu manh đáng chết!" Thu Đồng cắn răng phun ra bốn chữ, sau đó nàng nặng nề đóng cửa phòng, trong đầu lại không tự chủ được xuất hiện hình bóng Hạ Mạt. Tên hỗn đản kia đã thuê phòng xong, không phải là đang đợi Hạ Mạt chứ?

Rõ ràng hai người có quen biết, trước đó còn giả như không nhận ra nhau, ngay cả lên tiếng chào hỏi nhau cũng không có, tám phần mười là có vấn đề!

Không đúng!

Đột nhiên Thu Đồng lại kịp phản ứng, bọn hắn có vấn đề hay không mắc mớ gì đến nàng? Nàng cũng không phải bạn gái của hắn thật!

Nghĩ như vậy, dường như trong lòng Thu Đồng lại xuôi hơn một chút, có vẻ như nàng không cần tức giận, dù sao thì tên lưu manh kia lêu lổng với ai cũng không liên quan gì tới nàng.

Có điều nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng trong lòng Thu Đồng vẫn cảm thấy khó chịu, nàng phát hiện mình có xung động mãnh liệt, đó chính là muốn gọi điện thoại cho Hạ Chí, hỏi xem rốt cuộc tên hỗn đản kia đã chạy đi đâu. Nhưng nàng cũng lại phát hiện một vấn đề, đó chính là Hạ Chí không có điện thoại di động!

"Ngày mai, không, đợi cuối tuần!" Trong lòng Thu Đồng thở dài, "Phải đi mua một chiếc điện thoại cho tên hỗn đản kia!"

Mặc dù đã quyết định mua di động cho Hạ Chí, nhưng Thu Đồng vẫn cảm thấy trong lòng phiền muộn tới phát sợ, đêm nay, sợ là nàng lại phải mất ngủ.

Mà trong biệt thự Trương gia, chuyện cũng kết thúc sớm hơn trong tưởng tượng của mọi người, vốn mọi người còn cho rằng mỗi người đều phải lập biên bản, nhưng trên thực tế, cảnh sát chỉ xách phụ tử Trương Thanh, Trương Minh Hải cùng với đám cướp kia đi, về phần những người khác, ngoại trừ số ít người, phần lớn đều chỉ tới chỗ Tequila ghi lại một chút tư liệu cơ bản, sau đó được cho phép rời khỏi.

Đương nhiên những người này không biết, thật ra bọn hắn gần như đã bị Tequila tra hỏi một lần. Tequila có được Độc Tâm Thuật, thật sự rất thích hợp làm cảnh sát. Mà rất hiển nhiên, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến Hạ Mạt để Tequila trở thành trợ lý của nàng.

Cứ việc vụ án này nhìn như rất lớn, dù sao thì cũng là vụ cướp ngay lúc truyền hình trực tiếp, dù chỉ là kênh giáo dục với tỉ lệ người xem đài không cao, nhưng ảnh hưởng vẫn rất lớn. Chỉ có điều vụ án này được giải quyết thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của mọi người, tuy có rất nhiều cảnh sát đến, nhưng cuối cùng tựa như Hạ Mạt nói, bọn hắn chỉ đến để giải quyết hậu quả.

Lúc này, một chiếc BMW đang chạy trên đường, người lái xe không phải ai khác mà chính là Thu Thiên Lương, mà lão bà đã đội nón xanh cho hắn ta, lúc này cũng không ngồi trên xe.

Hiện tại đương nhiên tâm tình của Thu Thiên Lương không khá hơn chút nào, hắn ta không chỉ bị Hạ Chí làm nhục thêm lần nữa, Hạ Chí và Thu Đồng còn bỗng dưng nổi tiếng, mà hắn ta lại bị người ta lãng quên hoàn toàn. Lúc hắn ta rời đi, hắn ta càng phát hiện lão bà của hắn ta lại có thể lên xe của một nam nhân khác, khiến hắn ta càng buồn bực tới mức muốn hộc máu.

Từ sau khi mọi chuyện bị Hạ Chí chọc thủng lúc ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, lão bà trẻ tuổi của Thu Thiên Lương phát hiện mình không bị sida, càng không cố kỵ mà đội nón xanh cho Thu Thiên Lương, quan hệ của hai người đã tương đối ác liệt. Tuy nói bản thân Thu Thiên Lương cũng thường lêu lổng bên ngoài, nhưng thật ra trong lòng hắn ta vẫn cảm thấy rất khó chịu.

"Tiện nhân, đều là tiện nhân!" Thu Thiên Lương bỗng dừng xe ven đường, cắn răng nghiến lợi mắng, lúc này hắn ta không chỉ mắng lão bà của hắn ta, còn mắng cả Thu Đồng.

Một nam nhân lại có thể mắng nữ nhi mình như vậy, hắn ta là mặt hàng gì cũng có thể tưởng tượng được.

"Chủ nhân, có điện thoại, chủ nhân, có điện thoại..." Chuông điện thoại di động vang lên, Thu Thiên Lương cầm điện thoại di động lên, vừa nhìn, vậy mà dãy số trên màn hình lại bị ẩn.

Tuy Thu Thiên Lương có chút căm tức nhưng vẫn nhận điện thoại, chỉ có điều giọng điệu của hắn ta lại rất khó chịu: "Ai vậy?"

"Ngươi muốn lập tức trở thành phú hào trăm ức sao?" Trong điện thoại truyền tới một giọng nói quái dị, giọng nói rất máy móc, không có chút tình cảm nào, không giống giọng thật.

"Rốt cục ngươi là ai?" Thu Thiên Lương có chút khó chịu, tên này đang nói nhảm sao? Đương nhiên hắn ta muốn trở thành phú hào trăm ức, có trăm ức, hắn ta muốn ngủ với minh tinh nào thì ngủ với minh tinh đó, muốn ngủ với người mẫu nào thì ngủ với người mẫu đó, mỗi ngày tự tại biết bao nhiêu, không giống bây giờ, hắn ta chỉ có thể giả thành kẻ có tiền đi lừa gạt nữ nhân vô tri.

"Không cần hỏi ta là ai, ta có thể khiến ngươi lập tức có được trăm ức." Giọng nói cứng ngắc truyền đến, "Thu Thiên Lương, ta hiểu rất rõ chuyện của ngươi, hiện tại ta chỉ muốn hỏi ngươi, rốt cục ngươi có muốn trở thành phú hào trăm ức không?"

"Cái này còn cần hỏi sao? Đương nhiên ta muốn." Thu Thiên Lương hừ nhẹ một tiếng, "Có ai mà không muốn?"

"Rất tốt, Thu Thiên Lương, ta biết ngươi đang kiện nữ nhi ngươi, ta cũng biết thật ra ngươi hiểu rõ, nếu kiện lên tòa ngươi vốn không có phần thắng, ngươi chỉ muốn nhân cơ hội lừa bịp tống tiền nữ nhi của ngươi mà thôi." Tốc độ nói của giọng cứng ngắc kia thoáng nhanh thêm một chút, "Hiện tại ta chỉ cho ngươi một con đường, một con đường khiến ngươi có thể nhận được toàn bộ tài sản của nữ nhi ngươi, ngươi có muốn biết không?"

"Đường gì?" Thu Thiên Lương vội vàng hỏi, hiện tại hắn ta đã muốn tiền tới sắp phát điên rồi.

Bình Luận (0)
Comment