Ngô Ý vô thức nhìn nhìn bọc nhỏ trong tay, trong lòng càng buồn bực, cái bọc nhỏ này là Hạ Chí đã lấy ra được từ phòng bảo vệ trước khi rời khỏi cổng trường, bốn nữ sinh hai nam sinh, trong tay mỗi người đều có một bọc, nghe nói là nguyên bộ trang bị bơi lội. Nói trắng ra, chủ yếu là áo tắm.
Bốn nữ sinh lề mà lề mề, hai nam sinh ngược lại có chút hưng phấn, bọn hắn đã tới phòng thay đồ thay quần áo.
"Hạ lão sư, áo tắm ngươi mua liệu có vừa người không? Nếu không hay chúng ta tự đi mua áo tắm trước đã?" Rốt cục Ngô Ý cũng nghĩ ra được một cái cớ.
"Đúng vậy Hạ lão sư, Ngô Ý nói không sai." Một nữ sinh khác cũng lập tức tiếp lời.
"Áo tắm rất vừa người, các ngươi thay đi sẽ biết." Hạ Chí thản nhiên nói: "Không cần kiếm cớ muốn chạy, ta biết vốn dĩ bốn người các ngươi vốn không muốn học bơi hoặc nhảy cầu, nhưng nếu các ngươi đã chọn thì không cách nào thay đổi, đây là đại giới khi các ngươi muốn đầu cơ trục lợi. Hiện tại đi thay quần áo, nếu không, ta sẽ để các ngươi trực tiếp mặc như vậy xuống bể bơi học bơi."
Bốn nữ sinh lại đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đều thầm kêu thảm rồi, thì ra Hạ lão sư đã biết trước trò xiếc của các nàng, chẳng trách ngay cả áo tắm hắn cũng đã chuẩn bị xong, rõ là hắn có chuẩn bị trước.
Không còn cách nào khác, bốn nữ sinh đành phải đi về phía phòng thay đồ. Chuyện cho tới bây giờ, các nàng đã là cưỡi hổ khó xuống.
"Ngô Ý, đều do ý kiến cùi bắp của ngươi!" Vừa vào phòng thay đồ, lập tức có nữ sinh chỉ trích Ngô Ý.
"Này, Từ Hân Nghi, rõ ràng lúc đầu ngươi rất tán thành ý kiến này, lại nói bản thân ngươi vốn biết bơi." Ngô Ý hừ nhẹ một tiếng.
"Ôi, ngươi nói xem chúng ta có nên đổi chiến lược không?" Nữ sinh tên Từ Hân Nghi kia cũng không tiếp tục chỉ trích Ngô Ý, "Ngươi xem mấy người chúng ta đều xinh đẹp như vậy, không bằng chúng ta phái một người ra đi dụ dỗ Hạ lão sư một chút, sau đó nói cho hiệu trưởng?"
"Ngươi ngực lớn ngươi đi." Ngô Ý trắng mắt liếc Từ Hân Nghi, "Chủ ý này của ngươi mới là cùi bắp thật sự, ta biết ngươi xinh đẹp, nhưng ngươi có xinh đẹp bằng Mạc Ngữ không? Còn có, ngươi có biết hiện tại hiệu trưởng của chúng ta có bao nhiêu fan não tàn không? Ngươi dám đi dụ dỗ bạn trai nàng, mỗi người bọn hắn chỉ nhổ một bãi nước bọt đã có thể dìm chết ngươi, ngươi biết bơi cũng vô dụng!"
"Hai người các ngươi còn ổn, Trần Vũ San mới thảm nhất." Bên cạnh có một nữ sinh mở miệng, sau đó ba người đều nhìn về phía nữ sinh cuối cùng, một nữ sinh xinh đẹp nhưng thoạt nhìn rất dịu dàng ít nói. Mà lúc này, thoạt nhìn nàng rất khẩn trương.
"A, cái kia… hay là chúng ta thay quần áo trước đi." Ngô Ý và Từ Hân Nghi nhìn nhau, sau đó lại làm như chưa có chuyện gì xảy ra, bắt đầu thay áo tắm.
Áo tắm mũ bơi kính bảo hộ... đều được trang bị đầy đủ trong túi, hơn nữa rõ ràng chất lượng của áo tắm rất tuyệt, hiển nhiên chúng đều được chuẩn bị riêng cho bơi lội. Sau khi Ngô Ý thay bộ trang phục này lên còn ngạc nhiên phát hiện, bộ trang phục này thực sự rất vừa người. Ngoài ra, mỗi người còn được phối áo tắm, khăn tắm các loại, điều này cũng khiến mấy nữ sinh cảm thấy hơi quái dị, thoạt nhìn Hạ lão sư này còn rất có trách nhiệm, chuẩn bị rất thỏa đáng.
Hơn nữa, rõ ràng mỗi một vật đều được làm theo tiêu chuẩn cá nhân, bởi vì phía trên đều có mấy chữ trường trung học phổ thông Minh Nhật.
"Ta luôn cảm thấy Hạ lão sư là đại sắc lang siêu cấp!" Lúc này Ngô Ý lại nói thêm.
"Không cảm giác được, Hạ lão sư còn không sắc bằng đám nam sinh trong lớp đâu." Hiển nhiên Từ Hân Nghi cũng không quá đồng ý với phán xét này, "Lại nói Hạ lão sư đã có mỹ nữ hiệu trưởng và Mạc Ngữ, sẽ không có cảm giác gì với đám chúng ta."
"Nhưng sao hắn có thể hiểu rõ số đo thân thể chúng ta như vậy?" Ngô Ý hừ nhẹ một tiếng.
"Ngươi suy nghĩ nhiều, áo tắm có tính đàn hồi rất tốt, chỉ cần số đo không chênh lệch quá lớn sẽ rất vừa người." Từ Hân Nghi đưa mắt nhìn Ngô Ý, sau đó còn nói thêm: "Lại nói, Ngô Ý, dựa vào bộ ngực phẳng của ngươi, Hạ lão sư sẽ không có ý đồ gì với ngươi."
"Ngực phẳng thì sao vậy?" Ngô Ý hừ nhẹ một tiếng, "Bởi vì cái gọi là “nhất hung bất bình khả dĩ bình thiên hạ”? Ta còn phải ra chiến trường!" (ngực không phẳng sao có thể khiến thiên hạ thái bình)
"Còn ra chiến trường, ngươi tưởng hiện tại là thời cổ đại sao?" Từ Hân Nghi không cho là đúng, "Lười nói mò với ngươi, ta đi ra ngoài."
Mấy phút đồng hồ sau, bốn nữ sinh mỗi người khoác một chiếc áo khoác đi tới bên bể bơi, mà hai nam sinh sớm đã mặc quần bơi chờ ở đó, thấy cặp chân nhỏ vừa trắng vừa mịn của bốn nữ sinh, hai nam sinh lập tức cảm thấy lựa chọn của mình hôm nay quá đúng, thực sự là tuyệt không thiệt thòi.
"Đổng bàn tử, đừng nhìn loạn, cẩn thận tỷ móc mắt ngươi!" Từ Hân Nghi liếc nhìn một nam sinh trong số đó, nam sinh này tên Đổng Dũng, thật ra hắn ta chỉ hơi mập. Nhưng nói tới cũng kỳ quái, lớp thiên tài không một người nào là mập thật sự, kết quả Đổng Dũng chỉ hơi mập được cả lớp công nhận là bàn tử.
Đổng Dũng hơi ngượng ngùng cười cười, sau đó lại ngoan ngoãn quay đầu đi.
"Lý Thiến, La Đan, mặc dù hai người các ngươi muốn học nhảy cầu, nhưng hai người các ngươi đều không biết bơi, cho nên trước khi học nhảy cầu, các ngươi học bơi trước." Hạ Chí quét mắt nhìn mọi người, "Từ Hân Nghi, ngươi biết bơi, ngươi dẫn mọi người khởi động trước, Trần Vũ San, ngươi đi theo ta, ta phải giải quyết chứng sợ nước của ngươi trước."
Từ Hân Nghi và Ngô Ý đều ngẩn ra, ngay cả Trần Vũ San mắc chứng sợ nước Hạ lão sư cũng biết?
"Bể bơi cần được thanh tràng (1), ra ngoài hết cho ta!" Lại đúng lúc này, một tiếng quát lạnh truyền đến.
(1) Thanh tràng: Ý chỉ đuổi sạch người trong một khu nào đó đi.
Mọi người quay đầu, lập tức thấy được một đám người đang đi về phía bên này.