Hơn mười người nam sinh như chúng tinh phủng nguyệt vây quanh một nữ sinh đi vào bể bơi, những nam sinh này đều rất cao to, chiều cao ít nhất cũng đều trên 1m8, thoạt nhìn đều rất khỏe mạnh. Mà nữ sinh duy nhất kia chỉ cao chừng 1m65, nếu đặt trong đám nữ sinh, chiều cao như vậy có thể tính là không thấp, nhưng đi cùng đám nam sinh cao to này, nàng ta lại có vẻ hơi thon nhỏ.
Thế nhưng lúc này, nữ sinh thoạt nhìn tương đối thon nhỏ lại ngẩng đầu ưỡn ngực, như một vị nữ vương. Nàng ta dẫn đầu đoàn người, tựa như chẳng thèm ngó tới bất kỳ thứ gì, khiến người ta có cảm giác cao cao tại thượng.
Đương nhiên, nàng ta cao ngạo như vậy cũng vì nàng ta có vốn liếng tốt, chỉ thấy nàng ta mặc một bộ áo khoác ngoài hơi mỏng, mà bên trong áo khoác lại là một thân áo tắm hai mảnh, tư thái mỹ lệ như ẩn như hiện, cộng thêm gương mặt quả trứng xinh đẹp, không hề nghi ngờ, mặc kệ nàng ta tới ở nơi nào cũng rất dễ trở thành tiêu điểm.
"Ai vậy, thật phô trương!" Ngô Ý lẩm bẩm một câu.
"Không biết, nhưng trông rất xinh đẹp." Từ Hân Nghi tiếp lời.
"Ta cảm thấy ả cũng chỉ bình thường thôi, không xinh đẹp bằng Mạc Ngữ, cũng không xinh đẹp bằng hiệu trưởng của chúng ta." Ngô Ý có chút xem thường, hiển nhiên dưới cái nhìn của nàng, nữ sinh này cũng không tính là quá xinh đẹp.
"Ta nói Ngô Ý ngươi có thể đừng gặp ai cũng so sánh với Mạc Ngữ và Thu hiệu trưởng được không?" Từ Hân Nghi hơi bất mãn, "Nếu như mỗi người đều phải được như các nàng mới được gọi là xinh đẹp, vậy há chẳng phải ta phải đi tự sát sao?"
"Từ Hân Nghi, thật ra ta cảm thấy ngươi cũng rất xinh đẹp, chí ít ngực ngươi cũng lớn hơn người ta." Ngô Ý cười hì hì nói.
"Ngô Ý, có phải ngươi muốn ăn đòn không?" Từ Hân Nghi trừng Ngô Ý, một bộ muốn đánh nhau với nàng, cả ngày nói nàng ngực lớn, rõ ràng là ngực Ngô Ý quá nhỏ!
"Ta thật không muốn ăn đòn, chỉ có điều ta cảm thấy có người muốn ăn đòn." Hiển nhiên Ngô Ý cũng không sợ, chẳng qua, người muốn ăn đòn mà nàng nói kia hiển nhiên cũng không phải Từ Hân Nghi, bởi vì lúc Ngô Ý nói lời này, nàng đang nhìn chằm chằm một nam sinh, mà lúc này, nam sinh ấy cũng đã rời khỏi đoàn người, đi về phía bọn họ.
"Bể bơi cần thanh tràng, các ngươi không nghe thấy sao?" Nam sinh này mặc áo bóng rổ số mười, trên thực tế, đám nam sinh kia đều mặc trang phục chơi bóng, từ dãy số và chữ trên quần áo có thể đoán được thật ra đám nam sinh này là thành viên đội bóng rổ học viện.
"Này, các ngươi nói muốn thanh tràng liền thanh tràng? Dựa vào cái gì?" Ngô Ý hừ nhẹ một tiếng, "Chúng ta đã trả tiền xong!"
"Đúng vậy, đây cũng không phải của nhà các ngươi đi?" Lúc này Từ Hân Nghi đã đứng trên cùng trận tuyến với Ngô Ý.
"Đã năm tháng nào rồi còn hô thanh tràng, tưởng mình là đại nhân vật gì sao." Lý Thiến cũng mở miệng, Lý Thiến có cái tên rất nữ tính, nhưng lại có khí khái của nam nhân, hắn ta nhìn số 10, cất lời trào phúng, "Các ngươi còn chưa bơi, đầu óc đã nước?"
"Nói như vậy là các ngươi không đi?" Số 10 quét mắt nhìn đám người Hạ Chí, giọng điệu hờ hững.
"Này, người kia, tới đây một chút." Một giọng nói lười biếng vang lên, người nói chuyện dĩ nhiên là Hạ Chí.
Đương nhiên Hạ Chí cũng không nói với số 10, mà hắn nhìn về phía mỹ nữ mặc áo tắm hai mảnh kia: "Đúng rồi, người tên An Nhiên kia, người ta nói chính là ngươi, tới đây một chút."
Một giây sau, tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Chí, mà mỹ nữ mặc áo tắm hai mảnh vốn đang ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước cũng dừng bước lại, nàng ta nhìn về phía Hạ Chí, thậm chí ngay cả một số người vốn chuẩn bị rời đi cũng vô thức ngừng lại, nhìn về phía Hạ Chí.
Mặc dù trong trung tâm bơi lội này lạnh tanh, nhưng vẫn có vài người như vậy, sau khi đám nam sinh kia đi tới hô to thanh tràng, những người này rất tự giác, lập tức rời khỏi bể bơi, chuẩn bị đi ra ngoài.
Đám người Ngô Ý lại cảm thấy buồn bực, không ngờ Hạ lão sư lại quen biết mỹ nữ mặc áo tắm hai mảnh kia?
"Ngươi muốn chết sao?" Giọng nói tức giận truyền đến, lại là số 10, hắn ta căm tức nhìn Hạ Chí, đồng thời còn đến gần Hạ Chí, nắm tay đã nắm chặt, một bộ bất cứ lúc nào cũng có thể đánh người.
Toàn bộ thành viên đội bóng rổ đều trợn mắt nhìn Hạ Chí, mà đám học sinh học viện thể dục vốn đang định rời đi cũng cảm thấy Hạ Chí đang tìm đường chết. Nếu gia hỏa này có thể biết tên An Nhiên lại còn dám nói chuyện với An Nhiên như vậy, hành vi này đã không thể dùng từ tìm đường chết để hình dung, mà thật sự là muốn chết.
An Nhiên là ai?
Ở học viện thể thao, An Nhiên là nữ hoàng chân chính, nàng ta còn có một danh hiệu khác chính là nữ hoàng nhảy cầu. Không sai, nàng ta biết nhảy cầu, hơn nữa còn nhảy rất tốt. Nói đơn giản, trong toàn bộ thành phố Thanh Cảng, người có thể nhảy cầu tốt hơn thì không xinh đẹp như An Nhiên, mà những người xinh đẹp hơn khẳng định không giỏi nhảy cầu như An Nhiên. Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, An Nhiên đã được xưng là giáo hoa của học viện thể thao, là nữ hoàng nhảy cầu của học viện thể thao. Về phần nàng ta có phải người xinh đẹp nhất hay không, đã không còn quá quan trọng nữa, bởi không có gì phải nghi ngờ, An Nhiên là người nổi tiếng nhất học viện thể thao.
Ngoại trừ nhảy cầu, An Nhiên còn kiêm thêm một công việc khác, đó chính là người mẫu, tuy An Nhiên còn là học sinh, nhưng đồng thời nàng ta cũng là minh tinh. Mặc dù không tính là minh tinh nổi danh gì, nhưng trong học viện thể dục, nàng ta tự xưng mình là nữ hoàng, đặc biệt là từ sau khi toàn bộ đội bóng rổ đều trở thành fan của An Nhiên, địa vị của An Nhiên trong học viện thể thao lại càng trở thành không người nào có thể lay động.