Đáng tiếc, trên cơ bản Hạ Mạt đều không để ý tới Trương Long, trên thực tế, đối với mỗi người trong cục cảnh sát, thái độ của Hạ Mạt vẫn luôn rất nhất trí, đó chính là cơ bản không nhìn, trừ phi là gặp vụ án cần nàng phải xử lý.
"Vị này chính là... Hạ lão sư?" Lúc này Trương Long cũng nhìn thấy Hạ Chí, hơi kinh ngạc, nhưng sau đó hắn ta lại nhiệt tình chào hỏi Hạ Chí: "Chào ngươi, Hạ lão sư, ta là Trương Long của tổ trọng án..."
Trương Long chủ động vươn tay với Hạ Chí, trong lòng lại đang nói thầm, rốt cuộc Hạ Chí có quan hệ như thế nào với Hạ Mạt?
"Trương tổ trưởng, ta đến xử lý một chút chuyện về đệ tử Nhạc Nghị của ta." Hạ Chí cũng không vươn tay ra, hơn nữa hắn còn ngắt lời Trương Long.
Tequila mới vừa đi tới trong lòng lại xuất hiện một suy nghĩ cổ quái, dường như Hạ Chí không thích Trương Long? Chẳng lẽ Hạ Chí biết Trương Long đang có ý đồ với Hạ Mạt?
"Này… Nhạc Nghị không tới sao?" Vẻ mặt Trương Long hơi lúng túng, giả như không có chuyện gì xảy ra thu tay lại, mặc dù trong lòng hơi bất mãn, nhưng hắn ta cũng không biểu hiện ra ngoài.
"Nhạc Nghị là đội viên đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta, hắn ta đang phải huấn luyện, không thể làm lỡ thời gian." Hạ Chí thản nhiên nói: "Lại nói, nếu hắn ta đã không phải hung thủ, cũng không cần đến làm gì."
Những cảnh sát khác trong văn phòng đều nhìn Hạ Chí với ánh mắt quái dị, đây là lời gì? Bởi vì đang huấn luyện bóng rổ nên không thể đến cục cảnh sát tiếp nhận điều tra vụ mưu sát?
Lại nhìn Hạ Mạt, ngẫm lại một màn đã nhìn thấy được trên tivi mấy hôm trước, ngược lại không có người nào đứng ra nói chuyện, tối đa cũng chỉ oán thầm Hạ Chí mà thôi.
"Hạ lão sư, Nhạc Nghị có phải hung thủ hay không, dường như cần cảnh sát chúng ta đưa ra kết luận mới đúng?" Trương Long khẽ nhíu mày.
"Chúng ta đi xem thi thể." Hạ Chí lại không để ý tới Trương Long, chỉ nhìn về phía Hạ Mạt.
"Xem thi thể trước." Lúc này Hạ Mạt lạnh lùng phun ra mấy chữ, sau đó xoay người, đi ra khỏi khu làm việc của tổ trọng án.
Hạ Chí cũng xoay người rời đi, Tequila theo thật sát, mà Trương Long dù phiền muộn nhưng vẫn ra ngoài theo.
Thi thể người chết còn nằm trong phòng chứa thi thể của cục cảnh sát, pháp y đã kiểm tra thi thể xong, mấy phút đồng hồ sau, Hạ Chí lập tức thấy được thi thể, đó là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, vóc người rất cao to.
"Người chết tên Đỗ Hùng, mới đầy mười tám tuổi, học sinh lớp mười hai trường Thất Trung Thanh Cảng, bình thường ở trường hắn ta rất thích bắt nạt những học sinh khác. Mấy ngày hôm trước, hắn ta đánh một học sinh tên Nhạc Hoa, đêm qua, Nhạc Nghị và Nhạc Hoa cùng tới tìm Đỗ Hùng, Nhạc Nghị đánh Đỗ Hùng một trận, khi bọn hắn đánh nhau hẳn chừng sáu giờ, lúc đó Đỗ Hùng cũng không có chuyện gì." Lúc này Trương Long đứng bên cạnh giới thiệu vụ án, "Nhưng chừng mười giờ tối, Đỗ Hùng đột nhiên chết, cảnh sát chúng ta đã điều tra sau đó phát hiện, trước khi Đỗ Hùng chết hắn ta chỉ bị Nhạc Nghị công kích, mà căn cứ theo báo cáo pháp y, nguyên nhân cái chết của Đỗ Hùng là..."
"Tim suy kiệt." Một giọng nói lạnh nhạt tiếp lời, lại chính là Hạ Chí, "Ta tin tưởng pháp y đã nói cho ngươi biết, nguyên nhân khiến tim người chết suy kiệt không có quan hệ trực tiếp với chịu đòn, cũng có nghĩa nó không liên quan tới Nhạc Nghị."
Nói xong câu đó, Hạ Chí lại xoay người đi ra khỏi phòng chứa thi thể, Hạ Mạt cũng đi ra theo.
"Có vấn đề thì liên hệ với Tequila." Hạ Mạt lạnh lùng nói một câu, khiến Trương Long và Tequila vốn muốn đuổi theo đều vô thức ngừng lại.
"Long cảnh quan, đây là chuyện gì?" Trương Long có chút căm tức, "Rốt cuộc Hạ cảnh quan và vị Hạ lão sư kia có quan hệ thế nào? Cho dù nàng thiên vị hắn cũng không thể làm như vậy chứ?"
"Trương tổ trưởng, thật ra Hạ lão sư cũng không nói sai, Nhạc Nghị thật sự không phải hung thủ." Tequila mỉm cười, "Về phần Hạ cảnh quan và Hạ lão sư có quan hệ thế nào, ta cũng không rõ ràng lắm, hơn nữa ta nghĩ, đây cũng không phải chuyện ta nên quan tâm."
"Long cảnh quan, chí ít Nhạc Nghị cũng được xếp vào diện tình nghi đúng không? Chẳng lẽ cảnh sát tìm hắn ta hỏi rõ đầu đuôi không phải chuyện đương nhiên sao?" Trương Long hơi bất mãn.
"Trương tổ trưởng, ta sẽ dành thời gian đi gặp Nhạc Nghị lấy thông tin, về phần hung thủ thật sự là ai, nếu Hạ cảnh quan đã tiếp nhận vụ án này, nàng nhất định sẽ tìm ra hung thủ." Giọng điệu của Tequila rất ôn hoà, "Mặt khác, Trương tổ trưởng, ta nghĩ hiện tại hẳn ngươi cũng hiểu, Hạ cảnh quan của chúng ta không quá thích giao tiếp với người khác, cho nên sau này có chuyện gì, ngươi có thể tìm ta."
"Được rồi, Long cảnh quan, còn nhờ ngươi sắp xếp một chút, thân nhân của người chết còn đang ở chỗ tổ trọng án chúng ta đây." Trương Long có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Mấy phút đồng hồ sau, trong phòng làm việc của Hạ Mạt, Hạ Chí đang nhìn Hạ Mạt, khẽ nhíu mày: "Ngươi đã sớm phát hiện nguyên nhân cái chết của Đỗ Hùng có vấn đề, đúng không?"
"Ngươi có thể tìm ra tên hung thủ kia sao?" Hạ Mạt lại hỏi một đằng trả lời một nẻo.
"Đây không phải chức trách của cảnh sát bình thường, lúc đầu ngươi vốn không cần quản." Hạ Chí lắc đầu nói.
"Ta không phải cảnh sát bình thường." Hạ Mạt hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu lạnh băng, "Hơn nữa, ta muốn quản!"
"Ừm, vậy ngươi đi tìm hung thủ đi." Hạ Chí thuận miệng nói: "Ta về ngủ."
Lưu lại những lời này, Hạ Chí xoay người rời đi, chỉ có điều hắn mới vừa ra khỏi phòng làm việc của Hạ Mạt, trước mặt đã có một đám người vọt tới.
"Chính là hắn!" Một giọng nói ở đó hô to, "Chính là hắn bao che cho hung thủ giết người!