"A..." Trần Kỳ kêu một tiếng thê thảm rồi nhảy xuống, chỉ có điều hắn ta không thể đứng vững mà đặt mông ngồi dưới đất, sau đó hắn ta lại bị đau đến nhe răng trợn mắt.
Lúc này, cuối cùng Quan Tiểu Nguyệt cũng có thể đứng thẳng người được, chỉ là không được ba giây đồng hồ sau, rốt cục nàng cũng không nhịn được mà đặt mông ngồi trên mặt đất.
"Hạ lão sư, ta..." Quan Tiểu Nguyệt có ý muốn đứng dậy, lại dậy không nổi.
"Không sao, hai người các ngươi có thể ngồi một hồi trước." Hạ Chí thản nhiên nói: "Đợi lát nữa các ngươi cùng tới căn tin ăn điểm tâm. Ăn điểm tâm xong, Trần Kỳ tiếp tục tìm chỗ phơi nắng, ngươi không cần tới phòng học, Quan Tiểu Nguyệt, hôm nay ngươi cũng không cần đi học, ngươi chịu trách nhiệm trông chừng Trần Kỳ là được. Nguyên ngày hôm nay Trần Kỳ sẽ rất buồn ngủ, nhiệm vụ của ngươi là không được để hắn ta ngủ, hiện tại ta có thể dạy ngươi một phương pháp đơn giản khiến hắn không thể ngủ được, một khi hắn buồn ngủ, ngươi cứ đánh hắn."
"A?" Trần Kỳ bày ra vẻ mặt nhăn như mướp đắng.
"Hạ lão sư, ngươi… ngươi muốn ta đánh Trần Kỳ?" Quan Tiểu Nguyệt cũng ngẩn ngơ.
"Không sai, đau đớn có thể khiến người ta thanh tỉnh." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, "Đương nhiên, đánh người cũng cần có kỹ xảo, ngươi phải đánh Trần Kỳ thật đau, khiến hắn không buồn ngủ nữa, nhưng lại không thể khiến hắn bị thương thật sự, về phần phải làm thế nào ngươi tự nghĩ biện pháp đi."
"Hạ lão sư, ta biết rồi." Quan Tiểu Nguyệt nhìn Trần Kỳ, trong lúc bất chợt nàng lại cảm thấy hưng phấn, từ nhỏ đến lớn nàng thích nhất là quấy rối, đương nhiên bản lĩnh quấy rối cũng là cường hạng.
Trần Kỳ rùng mình, hắn có cảm giác như dê vào miệng cọp.
Hạ Chí dặn dò xong lại rời đi, mà giờ khắc này, toàn bộ sư sinh trong trường đều đang đợi tới bảy giờ bốn mươi.
Đến 7:30, cơ bản tất cả sư sinh đều đã xuất hiện ở hành lang tòa nhà dạy học, tầng một có rất nhiều người đang đứng, cũng có một số người đứng trên lầu, căn cứ nguồn tin tức không đáng tin cậy, Hạ Chí sẽ tặng xe thể thao cho mỹ nữ hiệu trưởng ở đây, chẳng qua hiện tại, nữ chính còn chưa xuất hiện, nam chính cũng không thấy tăm hơi.
"Đến, mỹ nữ hiệu trưởng đến!"
"Mau nhìn, Thu Đồng đến!"
"A, vì sao bên cạnh Thu Đồng còn có một nam nhân?"
"Ngươi bị mù sao, đó là nữ!"
Dưới sự kỳ vọng của vạn chúng, rốt cục Thu Đồng cũng xuất hiện, cùng xuất hiện với nàng còn có Hàn Tiếu. Hàn Tiếu có chút hưng phấn, Thu Đồng lại lạnh mặt, một bộ băng sơn mỹ nữ, đúng là hiện tại tâm trạng của nàng không được tốt lắm.
Mà thấy tình cảnh trước mắt, Thu Đồng cũng có chút bất đắc dĩ, trong lòng càng mắng chửi Hạ Chí kịch liệt hơn, cho dù tên hỗn đản kia muốn tặng xe cho nàng thật, cũng không thể tặng một cách khiêm tốn hơn chút sao? Nhất định phải khiến mọi người đều biết?
Vô số người cầm điện thoại di động chụp ảnh, cũng có người quay video, còn có vô số người vừa quay vừa đăng lên mạng. Trên thực tế, hiện tại trên Weibo đã có một bài đăng, livestream Hạ Chí Thu Đồng tú ân ái. Không sai, những học sinh này đang livestream toàn bộ quá trình lên mạng.
Thu Đồng có xung động muốn tìm chỗ trốn, nhưng cuối cùng, nàng cũng không rời đi, mà theo thời gian trôi qua, nàng lại có thể cảm thấy lo lắng, ngộ nhỡ tên hỗn đản Hạ Chí kia không xuất hiện thì phải làm sao bây giờ?
Mỗi người đều cảm thấy Hạ Chí sẽ xuất hiện, mà nếu Hạ Chí đột nhiên không xuất hiện thì lớn chuyện.
"Đến đến!" Có người hô to một tiếng, "Xe thể thao đã đến cửa trường học!"
"Mọi người chuẩn bị!"
"Tối đa năm phút nữa sẽ đến!"
Không hề nghi ngờ, bên phía cửa trường học cũng có người đang trông chừng.
Hiển nhiên lo lắng của Thu Đồng là dư thừa, trên thực tế, không tới một phút đồng hồ, mọi người đã thấy một chiếc xe thể thao mui trần màu xám bạc rất khốc huyễn chạy về phía giảng đường, người có hiểu biết về xe càng chỉ liếc mắt đã nhận ra tiêu chí của Lamborghini trên xe. Mà mọi người cũng đều có thể nhìn ra, người lái xe không phải ai khác mà chính là Hạ Chí!
"Oa, thật sự là Lamborghini!" Hàn Tiếu có chút hưng phấn, "Thu đại tiểu thư, xe này nhìn quá khốc!"
Vô số người đang dùng di động chụp ảnh, ảnh cũng được lan truyền trên mạng, Hạ Chí lái Lamborghini, rất nhanh đã ngừng lại trước mặt Thu Đồng, sau đó huýt sáo một cái: "Mỹ nữ, đi hóng gió không?"
Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, sau đó lập tức mở cửa, chuẩn bị lên xe, nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, miễn cho bị nhiều học sinh lão sư như vậy vây xem. Thế nhưng một giây sau, nàng lại phát hiện có chút không đúng, hai chữ được phun trên thân xe kia là cái quỷ gì?
"Các ngươi thấy được hai chữ kia sao?"
"Thấy được, không phải là Hạ Chí sao?"
"Các ngươi phát hiện hai chữ ở góc trên bên phải ký hiệu không? Đây không phải hai chữ đơn giản, đó là nhãn hiệu!"
"ĐM, hình như là vậy thật."
"Ta cảm thấy đây cũng là định chế(1), hệt như chiếc di động hiệu Đồng Đồng kia, đây là xe thể thao hiệu Hạ Chí!"
(1) Định chế: Hàng sản xuất theo yêu cầu của khách hàng.
"Này… đây thật đúng là cảnh giới tối cao của tú ân ái..."
...
Thu Đồng đã ngồi lên xe, sau đó tàn nhẫn trừng Hạ Chí: "Nhãn hiệu kia là chính ngươi phun lên đúng không?"
"Không, Đồng Đồng thân yêu, đây là chiếc xe thể thao hiệu Hạ Chí duy nhất trên toàn thế giới do Lamborghini sản xuất." Hạ Chí cười xán lạn, "Xe thể thao Hạ Chí, chỉ dành cho Đồng Đồng."
Trong lúc nói chuyện, Lamborghini nhanh chóng quay đầu, chuyển hướng, sau đó như tia chớp mau chóng phóng ra bên ngoài.
"Này, ngươi định đi đâu?" Ra khỏi cổng trường, Thu Đồng tức giận hỏi, lúc này nàng càng muốn để Hạ Chí dừng xe, sau đó tìm đánh gì đó gia hỏa này một trận.