"Thu đại tiểu thư, thấy không? Thấy không? Hạ đại soái ca nói muốn tặng xe thể thao cho ngươi, xe thể thao Lamborghini!" Hàn Tiếu nhích đầu tới gần, dáng vẻ có chút hưng phấn, "Hai người các ngươi một người tặng di động một người tặng xe thể thao, vậy mà đều là Lamborghini, nói thật, các ngươi khoe tình cảm như vậy thật không tốt chút nào, hiện tại diện tích oán hận trong lòng ta rất lớn, ngươi phải đưa xe thể thao cho ta chơi một ngày, đền bù chút tâm linh đang bị thương tổn của ta!"
"Ngươi đừng nghe hắn nói hươu nói vượn!" Thu Đồng tức giận nói.
"Ta cảm thấy đây không phải nói xạo, hắn thực sự sẽ tặng xe cho ngươi." Hàn Tiếu vẫn rất hưng phấn, "Thu đại tiểu thư, nếu không chúng ta đánh cược đi, nếu Hạ đại soái ca thực sự tặng Lamborghini cho ngươi, ngươi cho ta mượn lái một ngày, thế nào?"
"Ta mới không cần hắn tặng xe cho ta!" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng.
"Không cần thì phí, ngươi không cần, ngộ nhỡ hắn tặng cho người khác thì lỗ lớn!" Hàn Tiếu lập tức nói.
Thu Đồng ngẩn ngơ, trong đầu nhanh chóng xuất hiện mấy bóng người, đầu tiên là Tô Phi Phi, sau đó bị nàng bài trừ, Tô Phi Phi đã thành dáng vẻ kia, hẳn không thể lái xe. Mạc Ngữ? Hẳn cũng sẽ không, lão sư tặng xe thể thao cho học sinh quá không ra gì. Nhưng nữ cảnh sát Hạ Mạt kia lại đúng là rất có khả năng.
Lắc đầu, Thu Đồng thầm mắng mình, đang nghĩ lung tung cái gì vậy? Hơn nữa, cái gọi là tặng xe thể thao của tên hỗn đản kia, hơn phân nửa là đang lừa dối.
Thật ra, đúng là việc xe thể thao này Hạ Chí chỉ mới nói trên diễn đàn thôi, sau khi Hạ Chí show tình cảm trên diễn đàn, bắt đầu có người reply hỏi Hạ Chí chuẩn bị tặng gì cho Thu Đồng.
"Hạ lão sư, mỹ nữ hiệu trưởng tặng Lamborghini cho ngươi, có phải ngươi cũng nên tặng lại Lamborghini cho nàng không? Nàng tặng điện thoại di động, ngươi tặng xe thể thao đi!" Có người đã đăng một bài post như thế, sau đó là vô số người nhấn like.
Lại tiếp sau đó nữa, Hạ Chí lại có thể bình luận trở lại: "Xe thể thao đã được chuẩn bị xong."
"Ôi, Thu đại tiểu thư, nhanh gọi điện thoại cho Hạ đại soái ca, hỏi hắn xem xe thể thao đâu!" Hàn Tiếu bày ra dáng vẻ tích cực vô cùng, hiển nhiên nàng muốn lái xe thể thao.
"Ta không có số điện thoại của hắn!" Thu Đồng tức giận nói, nàng thật sự rất muốn gọi điện thoại cho Hạ Chí, nàng rất muốn mắng hắn một trận.
Chẳng qua, rất nhanh Thu Đồng đã nhớ tới một chuyện khác, đó chính là, rõ ràng nàng mua điện thoại lão nhân, rõ ràng nàng viết là tặng điện thoại của lão nhân cho hắn, vì sao đột nhiên di động lại biến thành Lamborghini, còn hiệu Đồng Đồng, ngay cả câu nói kia cũng biến thành tặng di động cho lão công?
Trả điện thoại di động lại cho Hàn Tiếu, Thu Đồng cầm máy vi tính của mình lên, sau đó nàng vào web kiểm tra đơn hàng của mình, mà vừa nhìn, nàng lại không nhịn được mà mắng người: "Biết ngay là do tên hỗn đản này làm!"
Đơn hàng trước đó của nàng đã bị hủy, đơn hàng mới là mua một chiếc di động ở công ty Lamborghini, hơn nữa còn là bản giới hạn số lượng, toàn cầu chỉ có một chiếc điện thoại của Đồng Đồng.
"Chắc chắn tên hỗn đản này đã biết mật mã số tài khoản của ta!" Thu Đồng thầm cắn răng, thoạt nhìn hết thảy đều do nàng đặt, nhưng nàng vốn không đặt!
Thu Đồng thật sự buồn bực, nàng vốn định mua điện thoại lão nhân chỉnh Hạ Chí một chút, nào biết được, tên khốn kiếp kia giả như cái gì cũng không biết kia, nhưng lại âm thầm chỉnh đơn hàng của nàng, hiện tại toàn bộ trường học đều biết nàng đã đặt riêng một chiếc điện thoại hiệu Đồng Đồng, đặc biệt tặng cho Hạ Chí, hơn nữa còn nói là tặng di động cho lão công! Nàng còn chưa phải bạn gái hắn đâu, thế mà hắn đã biến thành lão công của nàng!
Điều càng khiến Thu Đồng buồn bực hơn là đến hiện tại, nàng còn không tìm được Hạ Chí!
"Oa, Thu đại tiểu thư, mau nhìn diễn đàn, Hạ đại soái ca đã báo trước thời gian gửi xe thể thao tới, 8h20 gửi, không đúng, là tám giờ kém hai mươi, cũng chính là bảy giờ bốn mươi!" Hàn Tiếu lại kêu lên, "Mau mau mau, hiện tại còn thời gian, Thu đại tiểu thư, ngươi nhanh ăn mặc thật xinh đẹp, đợi lát nữa chúng ta đi lấy xe!"
Thu Đồng trừng mắt liếc Hàn Tiếu, nhưng nàng lại đi tới phòng ngủ thật, mặc dù không phải vì trang điểm gì, thế nhưng đúng là nàng cần phải thay quần áo.
Hiện tại còn rất sớm, trên thực tế, hiện tại chỉ mới bảy giờ.
Trên sân vận động, đương nhiên những người chạy bộ đã rời khỏi từ lâu, nhưng Quan Tiểu Nguyệt và Trần Kỳ vẫn còn đang mắt lớn trừng mắt nhỏ. Trong suốt gần một giờ vừa qua, hai người bọn họ vẫn luôn nói chuyện phiếm, điều này cũng khiến một giờ này của bọn họ không quá gian nan.
"Hình như đã 7h." Trần Kỳ mở miệng nói.
"Ta cũng nghe chuông báo giờ." Quan Tiểu Nguyệt gật đầu.
"Có phải chúng ta có thể kết thúc rồi không?" Trần Kỳ thử giật giật thân thể, sau đó liền đau đến nhe răng trợn mắng, "Hình như ta không nhúc nhích được, hình như nửa người dưới đều đã tê dại."
"Eo của ta cũng đã chết lặng." Khuôn mặt Quan Tiểu Nguyệt có vẻ trắng bệch, "Hạ lão sư còn chưa tới, hình như chưa thể kết thúc."
"Có thể kết thúc." Lại đúng lúc này, Hạ Chí tiếp lời, "Quan Tiểu Nguyệt, ngươi phải đứng lên, không thể ngồi xuống, chờ khi ngươi đứng thẳng rồi, ngươi có thể rời đi."
"Vâng, Hạ lão sư." Quan Tiểu Nguyệt thiếu chút nữa đã trực tiếp ngồi bệt trên mặt đất, nhưng nghe thấy những lời Hạ Chí nói, nàng vẫn cố gắng đứng thẳng người.
"Trần Kỳ, lấy tay chống xà nhảy xuống, sau đó ngươi cũng có thể đi." Hạ Chí quay đầu nhìn về phía Trần Kỳ.