"À, Đồng Đồng, ta biết ngươi muốn nói điều gì." Hạ Chí lại ngắt lời Thu Đồng, "Ngươi sẽ không vì cảm kích ta mà gả cho ta, thế nhưng Đồng Đồng thân yêu, ngươi sẽ vì thích ta mà gả cho ta, phải nói chuẩn xác một chút, ngươi sẽ vì yêu ta mà gả cho ta."
"Quỷ mới có thể yêu ngươi!" Trong nháy mắt, bộ dáng băng sơn của Thu Đồng đã biến mất không còn, "Ta còn chưa đồng ý làm bạn gái của ngươi, ngươi đã bắt đầu xem phòng cưới, có phải ngươi bị bệnh không?"
"Đồng Đồng, ta chỉ nghĩ tới ngày ngươi đồng ý gả cho ta, ta sẽ lập tức ở rể, nói như vậy, đương nhiên ta phải chuẩn bị phòng cưới từ sớm. Cho nên hiện tại chúng ta cần bắt đầu thiết kế căn phòng này, ngộ nhỡ ngày mai ngươi đồng ý gả cho ta, ta còn chưa chuẩn bị phòng cưới xong, vậy há chẳng phải ta đã thất sách sao?" Hạ Chí lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hết lần này tới lần khác, lý do của hắn khiến người ta cảm thấy cũng có lý.
"Ta không có thời gian nói vớ vẩn với ngươi!" Thu Đồng tức giận nói: "Ta muốn quay về trường học, hôm nay có rất nhiều chuyện phải xử lý!"
Thu Đồng phát hiện bản thân mình không cách nào nói chuyện với gia hỏa Hạ Chí này, cho dù nàng nói như thế nào, tên hỗn đản này cũng có thể bày ra vẻ nàng chắc chắn sẽ gả cho hắn, cũng không biết hắn lấy đâu ra tự tin này!
"À, Đồng Đồng, ngươi có thể trở về trước, ta đã biết ngươi thích nơi này, vậy ta cũng có thể bắt đầu chuẩn bị xây nhà." Hạ Chí cười xán lạn.
"Ngươi không quay về sao ta trở về được?" Thu Đồng tức giận nói.
"Đồng Đồng, ngươi lái xe trở về là được, xe có hướng dẫn, ngươi lái theo đường cũ trở về là tốt rồi." Hạ Chí lập tức nói.
"Vậy còn ngươi?" Thu Đồng hỏi.
"Đồng Đồng, ta ở đây quan sát hoàn cảnh một chút, suy tính xem phòng cưới của chúng ta nên được xây như thế nào." Hạ Chí mỉm cười.
"Vậy ngươi trở về bằng cách nào?" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, "Ta sẽ không tới đón ngươi!"
"Ừm, Đồng Đồng, không việc gì, thật ra ta có thể đi về." Hạ Chí nói rất chân thành.
Thu Đồng lập tức cảm thấy giận không chỗ phát tiết, đi về? Mệt hắn nghĩ ra được!
"Ngươi có bản lĩnh thì cứ đi về!" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, lên xe, "Này, hiện tại ngươi không về thật?"
"Đồng Đồng, ngươi không cần phải tới đón ta." Hạ Chí tươi cười xán lạn.
"Này, ta hỏi lần cuối, ngươi thật sự không về? Ta sẽ không tới đón ngươi!" Thu Đồng tức giận hỏi.
"Đồng Đồng, ngươi thực sự không cần tới đón ta." Hạ Chí trả lời.
"Đây là chính ngươi nói!" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, sau đó liền khởi động xe, quay đầu xe, chuyển hướng, nhấn ga, chạy thẳng xuống núi.
Khi lái xe xuống núi, đột nhiên Thu Đồng nghĩ tới nàng quên hỏi số điện thoại của Hạ Chí, chẳng qua trên người Hạ Chí có di động, nếu lát nữa hắn không thể quay về cũng có thể gọi điện thoại cho nàng, đợi tới lúc ấy nàng lại nghĩ xem có nên tới đón hắn hay không.
Nghĩ như vậy, Thu Đồng cũng không do dự nữa, tiếp tục chạy về phía trước.
Trên núi, Hạ Chí nhìn Thu Đồng lái Lamborghini dần dần biến mất ở xa xa, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó, Hạ Chí lại quay đầu nhìn biển rộng, lẩm bẩm: "Ta biết ngay Đồng Đồng sẽ thích nơi này."
Trên internet, khắp nơi đều là hình ảnh Thu Đồng và Hạ Chí tú ân ái, rất nhiều người bắt đầu nghi ngờ điện thoại và xe thể thao kia cũng không phải định chế, rất có thể là bản thân Hạ Chí tự mình làm ra, thế nhưng sáng hôm nay, công ty Lamborghini đã đưa ra thông báo thanh minh, thừa nhận chiếc điện thoại và xe thể thao kia đều do công ty bọn họ đặc biệt chế tạo dựa theo yêu cầu của khách hàng, mà đồng thời, Lamborghini còn nói rõ trong thời gian gần đây, bọn họ sẽ không tiếp tục nhận đơn định chế như vậy.
Có người nói rất nhiều phú hào đã tỏ thái độ bất mãn với bọn họ, nghiêm túc mà nói, đối với phú hào chân chính, một chiếc Lamborghini hoàn toàn không được bọn họ để vào mắt, nhưng vì sao liền hết lần này tới lần khác, loại đãi ngộ đặc biệt này lại chỉ dành cho Hạ Chí và Thu Đồng? Phải biết rằng, trong giới phú hào, Hạ Chí và Thu Đồng vốn còn chưa lọt vào bảng xếp hạng.
Trên internet, cư dân mạng thảo luận chuyện này rất nhiệt liệt, chẳng qua, sau khi Thu Đồng trở lại trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng không xem tin tức trên mạng, đúng là nàng hơi bận rộn thật, đầu tiên nàng phải công bố tin tức điều chỉnh tiết thể dục. Mà lúc này đây, mọi người cũng phát hiện quả nhiên thời khoá biểu mới đã điều chỉnh toàn bộ lớp thể dục tới cùng một thời gian, chỉ có lớp thiên tài và lớp củi mục là ngoại lệ.
Lớp thiên tài đã triệt để không còn tiết thể dục, lớp củi mục vẫn là một tuần hai tiết thể dục, chỉ có điều cả hai tiết đều nằm vào thứ ba. Về phần nguyên nhân lớp thiên tài không có tiết thể dục, Thu Đồng cũng không nói rõ, chỉ để học sinh lớp thiên tài tìm Hạ Chí hỏi.
Làm xong chuyện này, Thu Đồng lại chuẩn bị đi tìm Mạc Ngữ, có một vài số liệu trong phương án giúp đỡ học sinh nghèo khó cần Mạc Ngữ hỗ trợ tính toán, thế nhưng đột nhiên lại có hai nhân viên đến từ ngân hàng muốn gặp nàng trước.
Rất nhanh, Thu Đồng đã biết rõ, hai nhân viên ngân hàng này đến để ký hợp đồng với nàng, mà ngọn núi Hạ Chí nói đã mua với giá rất rẻ kia lại mua được từ chỗ ngân hàng. Sau khi phú hào kia phá sản, tài sản của hắn ta đã trở thành tài sản của ngân hàng.
Lúc này, rốt cuộc Thu Đồng cũng biết được giá cả của ngọn núi kia, nàng lập tức nghĩ tới chuyện tìm Hạ Chí mắng một trận, cái này gọi là giá rất rẻ sao?