"Nếu có một ngày như vậy, ta sẽ nhảy cho ngươi xem đầu tiên." Trong đôi mắt đẹp của Tô Phi Phi thoáng qua một tia khác thường, giọng điệu mềm nhẹ nhưng lại kiên định.
"Ta chờ ngày ấy đến." Hạ Chí cười xán lạn, sau đó lại chuyển lời, "Tô lão sư, ta về ký túc xá trước có chút việc."
"Ừm, gặp lại." Tô Phi Phi gật đầu.
Hạ Chí cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp đi vào ký túc xá, mà sau lưng hắn, Tô Phi Phi nhìn bóng lưng hắn, suy nghĩ xuất thần.
Hạ Chí thật sự trở về ký túc xá, chỉ có điều hắn cũng không làm gì, chỉ nằm trên ghế sofa, dường như đang nghỉ ngơi, chỉ có điều, lúc nghỉ ngơi thông thường hắn sẽ lấy kính mắt xuống, mà lúc này hắn lại không lấy kính mắt xuống.
Sau khi Trương Thành Hùng rời khỏi trường trung học phổ thông Minh Nhật đã lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới bệnh viện, rất nhiều người sau khi trải qua một số chuyện đặc biệt, thường sẽ phát sinh một số biến hóa, tựa như Trương Thành Hùng, trước đó cả ngày hắn ta dành để đùa bỡn nữ minh tinh, đương nhiên, trên cơ bản những nữ minh tinh kia cũng chỉ vì tiền hoặc vì độ nổi tiếng mới tới với hắn, xem như là theo nhu cầu. Nhưng từ sau khi Phi Yến cản một đao thay Trương Thành Hùng, Trương Thành Hùng đã bắt đầu thay đổi, hiện tại hắn tat thật sự coi Phi Yến như lão bà tương lai của mình.
Vấn đề duy nhất là hiện tại, dường như Phi Yến cũng không nhiệt tình với hắn ta như trước, điều này khiến Trương Thành Hùng có chút buồn bực, nhưng cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể từ từ nghĩ biện pháp dụ dỗ nàng.
Lái xe thể thao mui trần chạy một hồi trên đường, mùi nước hoa trên người Trương Thành Hùng cũng tiêu tán gần hết. Hắn ta đi vào bệnh viện, xe nhẹ quen đường tới phòng bệnh của Phi Yến, đẩy cửa đi vào, sau đó hắn ta liền phát hiện có điểm không đúng, vậy mà trong phòng bệnh lại có một nam nhân, mà bên cạnh giường bệnh cũng đặt một bó hoa tươi thật to!
"ĐM, Quan Hà, sao ngươi lại ở đây?" Nhìn rõ ràng dáng dấp nam nhân, Trương Thành Hùng lập tức nổi giận, tên khốn kiếp này lại có thể xuất hiện ở đây.
"Hùng thiếu, hà tất phải tức tới hổn hển như thế? Ta chỉ đến thăm Phi Yến tiểu thư mà thôi." Nam nhân anh tuấn cao lớn này lại chính là Quan gia Quan Hà.
"Phi Yến là bạn gái ta, không cần ngươi đến thăm!" Trương Thành Hùng rất căm tức, "Con mẹ ngươi đừng cả ngày nghĩ tới chuyện đào góc tường của lão tử!"
"Hùng thiếu, vài ngày không gặp, ngươi đã ăn nói thô tục như vậy, chẳng lẽ là vì ngươi quét WC quá nhiều sao?" Trong giọng nói của Quan Hà tràn ngập châm chọc và khinh thường, "Ta nói Hùng thiếu, ngươi đã luân lạc tới tình cảnh phải đi quét nhà vệ sinh, ngươi còn cảm thấy mình còn có tư cách có được Phi Yến tiểu thư sao?"
"Chờ đã, quét nhà vệ sinh là sao?" Lúc này, Phi Yến đang nằm trên giường bệnh không nhịn được hỏi.
"Xem ra Phi Yến tiểu thư còn chưa biết." Quan Hà mỉm cười, "Hiện tại Hùng thiếu của chúng ta còn đang đi quét nhà vệ sinh ở trường trung học phổ thông Minh Nhật đây, hôm nay cũng không phải ngày đầu tiên. A, Hùng thiếu, mùi nước hoa trên người thật nồng, chẳng lẽ là vì che giấu mùi trên người?"
"Quan Hà, lão tử quét nhà vệ sinh ở trường trung học phổ thông Minh Nhật thì sao? Ngươi có muốn tới trường trung học phổ thông Minh Nhật quét nhà vệ sinh cũng không ai thèm thuê ngươi!" Trương Thành Hùng rất căm tức, "Thảo, mắng chửi người không chỉ vào chỗ yếu, ngươi thích nói tới chỗ yếu hại đúng không? Ngươi tưởng lão tử không biết ngươi bị nhốt trong cục cảnh sát hai đêm, mãi tới hôm nay mới được thả ra sao? Quan gia các ngươi mất hết mặt mũi, hiện tại ngươi còn mẹ nó có tâm tư tới đây cướp lão bà với lão tử? Ngươi tin hiện tại lão tử đánh ngươi một trận, sau đó ngươi lại bị giam vào cục cảnh sát không? Hiện tại lão tử là người của trường trung học phổ thông Minh Nhật, lão tử đánh ngươi, người xử lý chuyện này sẽ là Hạ Mạt Hạ cảnh quan, chỉ nửa phút nàng lại có thể nhốt tên ngu xuẩn ngươi vào ngục!"
"Trương Thành Hùng, ngay cả quét nhà vệ sinh ngươi cũng có thể quét tới vui vẻ như vậy, thực đúng là làm khó ngươi." Sắc mặt Quan Hà có chút khó coi.
"Lão tử quét nhà vệ sinh thì thế nào? Lão tử theo Hạ Chí lăn lộn, đó là lão đại ta, thì thế nào? Lập tức cút cho lão tử, nếu không lão tử lập tức đánh ngươi. Thảo, nể mặt ngươi còn không biết xấu hổ!" Trong bụng Trương Thành Hùng đã tích lũy quá nhiều oán khí, lúc này hắn ta một mạch phát tiết tất cả oán khí lên người Quan Hà, "Chưa từng thấy người nào ngu xuẩn như ngươi, Hạ Chí có thể vì một đệ tử mà san phẳng Lưu gia, ngươi có tin hắn có thể vì ta mà lại san bằng Quan gia các ngươi? Lão tử đếm tới ba, con mẹ ngươi lập tức biến mất cho ta, một!"
Sắc mặt Quan Hà lập tức biến thành khó coi dị thường, nhưng hắn ta lại không nói gì thêm.
"Hai!" Trương Thành Hùng lại kêu một tiếng.
"Trương Thành Hùng, chờ xem!" Quan Hà cắn răng nói ra mấy chữ này, sau đó hắn ta lập tức xoay người đi ra khỏi phòng bệnh, hiển nhiên, hắn ta không có cảm đảm mạo hiểm đắc tội với Hạ Chí.
"Phi, ta còn tưởng ngươi bản lĩnh tới mức nào!" Trương Thành Hùng lại phun một bãi nước bọt ngoài cửa phòng bệnh, trong lúc nhất thời, tâm tình sảng khoái vô cùng, "Cảm giác cáo mượn oai hùm thật tốt!"
"Ngươi thật sự tới trường trung học phổ thông Minh Nhật quét nhà vệ sinh?" Đúng lúc này, giọng nói của Phi Yến lại truyền đến.
Trương Thành Hùng ngẩn ngơ, quay đầu nhìn về phía Phi Yến, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Lúc này, Thu Đồng và Charlotte mới vừa đến khu thời trang trẻ em, nàng chuẩn bị mua cho Charlotte vài bộ y phục. Mà lúc này Thu Đồng cũng đã phát hiện, tuy Charlotte chỉ mới ba tuổi, nhưng Charlotte còn thông minh hơn nàng tưởng, trên cơ bản cái gì Charlotte cũng hiểu được. Vì vậy trong chuyện mua quần áo, nàng cũng quyết định để Charlotte tự chọn.
"A, đây không phải Thu Đồng sao? Trùng hợp vậy." Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến.
Thu Đồng quay đầu, không tự chủ được mà nhíu đôi mày đẹp.