Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 394 - Chương 394: Muốn Ta Đi Tắm Giúp Ngươi Không (2)

Chưa xác định
Chương 394: Muốn ta đi tắm giúp ngươi không (2)

"Được, ta sẽ không đưa ngươi tới nhà trẻ." Hạ Chí đáp ứng rất sảng khoái.

"Đồng Đồng tỷ tỷ cũng không đưa?" Charlotte tranh thủ thời gian hỏi tiếp.

"Cái này ấy à, ngươi đi hỏi Đồng Đồng tỷ tỷ của ngươi đi." Hạ Chí nói xong liền đi ra cửa, gần như ngay lúc hắn đi ra cửa, đồng thời, tiếng gõ cửa cũng truyền tới, Hạ Chí trực tiếp kéo cửa phòng ra, đã thấy Thu Đồng đứng ở cửa.

"Đồng Đồng, chào buổi sáng." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy ý cười xán lạn.

"Ta biết sáu giờ ngươi sẽ tới sân vận động, sợ không ai chăm sóc Charlotte, cho nên lại tới." Thu Đồng vừa nói chuyện vừa đi vào trong phòng, sau đó nàng hơi kinh ngạc, "A? Các ngươi đã dậy cả rồi? Ngay cả bữa sáng cũng đã làm xong?"

"Chào buổi sáng, Đồng Đồng tỷ tỷ." Charlotte ngọt ngào chào hỏi Thu Đồng.

"Đồng Đồng, năm giờ ta đã rời giường làm xong bữa sáng, ngươi tới rất đúng lúc, ngươi ăn sáng chung với Charlotte đi, ta phải tới sân vận động." Nụ cười trên mặt Hạ Chí vẫn xán lạn như cũ.

Charlotte không khỏi nắm chặt nắm tay nhỏ nhắn, len lén vung vẫy một chút, quá không biết xấu hổ, rõ ràng là nàng làm bữa sáng.

"Được rồi, vậy ngươi đi đi." Thu Đồng có chút bất ngờ, hiển nhiên nàng không ngờ Hạ Chí lại có thể rời giường sớm như vậy để làm điểm tâm, nàng vốn cho rằng tên gia hỏa Hạ Chí này không cách nào làm người cha đáng tin cậy, nhưng hiện tại xem ra, dường như mọi chuyện cũng không tệ như nàng tưởng tượng.

"Đúng rồi, Đồng Đồng, đợi lát nữa ta sẽ không trở lại, buổi sáng ta cũng có chút việc, ngươi đưa Charlotte tới nhà trẻ đi." Lúc này Hạ Chí lại bổ sung một câu.

"Không vấn đề gì, ta đã chọn được mấy nhà trẻ." Thu Đồng đáp ứng.

"Vậy, Đồng Đồng gặp lại." Hạ Chí cười đến càng thêm xán lạn, sau đó lại vẫy tay tạm biệt Charlotte, "Nữ nhi ngoan, gặp lại."

"Ba ba, gặp lại." Charlotte cười đến ngọt ngào, nhưng trong lòng đã mắng Hạ Chí vô số lần, tên đại bại hoại này quá không biết xấu hổ, đầu tiên là chiếm đoạt công lao của nàng, dùng bữa sáng nàng làm ra để lấy lòng Thu Đồng, hiện tại rõ ràng hắn còn muốn đưa nàng đến nhà trẻ!

Càng khiến Charlotte bi phẫn là vậy mà nàng không cách nào giải thích được, nàng cũng không thể nói cho Thu Đồng rằng bữa sáng này do nàng làm, hơn nữa, hẳn Thu Đồng cũng sẽ không tin một tiểu nữ hài ba tuổi có thể làm ra bữa sáng như vậy!

"Charlotte, tài nấu nướng của cha ngươi cũng không tệ lắm đâu." Lúc này Thu Đồng lại khen Hạ Chí một câu.

Charlotte càng bi phẫn hơn, rõ ràng đây là tài nấu nướng của nàng không tồi!

Sáu giờ đúng Hạ Chí đi tới sân vận động, gần như tất cả đều như những ngày trước, khác biệt là sau khi Trần Kỳ và Quan Tiểu Nguyệt đều xuất hiện, Hạ Chí gọi cả hai bọn hắn qua.

"Quan Tiểu Nguyệt, đợi lát nữa Long cảnh quan của cục cảnh sát sẽ đến đón ngươi, hôm nay là lễ tang của phụ mẫu ngươi." Hạ Chí thản nhiên nói: "Trần Kỳ, ngươi đi cùng Quan Tiểu Nguyệt đi."

"Được, Hạ lão sư." Hai người gần như đồng thời trả lời, khác biệt là trong giọng nói của Quan Tiểu Nguyệt có một chút đau lòng khó có thể che giấu, mà Trần Kỳ lại có chút khó hiểu.

"Tốt rồi, hai người các ngươi đều tự quay về ký túc xá, thay quần áo một chút." Hạ Chí lại dặn một câu.

Rất nhanh Quan Tiểu Nguyệt và Trần Kỳ đã cùng rời đi, tầm mắt của Hạ Chí lại một lần nữa về tới trên người Mạc Ngữ.

Mười phút kết thúc một cách nhanh chóng, Mạc Ngữ lại đi tới trước mặt Hạ Chí.

"Mạc Ngữ, bắt đầu từ ngày mai, ngươi không cần tiếp tục chạy bộ ở sân vận động nữa." Lúc này Hạ Chí lại mở miệng nói: "Chúng ta chuyển sang nơi khác, vẫn là sáu giờ, gặp ở cổng trường."

"Được." Mạc Ngữ cũng không hỏi nhiều, "Hạ lão sư, gặp lại."

Rất nhanh Mạc Ngữ đã rời đi, không bao lâu sau Hạ Chí cũng rời khỏi sân vận động, sau đó, nguyên một buổi sáng cũng không thấy Hạ Chí xuất hiện ở trường học.

Thật ra, buổi chiều Hạ Chí cũng không xuất hiện trong trường, mà hôm nay, trường trung học phổ thông Minh Nhật phát sinh hai chuyện hơi thần kỳ, đầu tiên là có người nói Lưu Năng bị đánh gãy chân đã có thể đi bộ, ngay cả quải trượng cũng không cần, thứ hai là lão sư vũ đạo mới tới đã bắt đầu dạy đội cổ động viên nhảy múa. Có người nói, lúc trước nữ minh tinh này đã cản một đao thay tình lang, thế mà hiện tại nàng đã có thể khiêu vũ… Truyền thuyết, đây là nhờ dùng thuốc cao tổ truyền thần kỳ của giáo y, chẳng qua càng nhiều người hơn tin rằng, thật ra hai người kia vốn bị thương không nặng như vậy.

Đương nhiên, thật ra mọi người cũng không mấy chú ý tới hai chuyện này, càng nhiều người hơn muốn nhìn thấy nữ nhi của Hạ Chí Charlotte, chẳng qua, sau khi mọi người hỏi thăm tin tức khắp nơi mới biết được Charlotte đã bị đưa đến nhà trẻ, không ít người đều cảm thấy thất vọng vì không thể tận mắt nhìn thấy tiểu loli tóc vàng xinh đẹp.

Bốn giờ rưỡi chiều.

Trong nhà trẻ Hoàng Gia cách trường trung học phổ thông Minh Nhật chừng mười km, Charlotte đi tới bên cạnh một chiếc xe hơi màu đen đã đậu ở ven đường, lấy tay vỗ vỗ cửa sổ xe.

Cửa sổ xe hạ xuống, một khuôn mặt đầy cảnh giác xuất hiện, đây là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, chẳng qua nam nhân còn chưa lên tiếng, Charlotte đã mở miệng trước: "Vị đại thúc này, ta nghe được ngươi vừa gọi điện thoại, ngươi nói muốn bắt cóc nữ nhi của Vương tổng nào đó, ngươi làm như vậy là không đúng."

"Ngươi nói cái gì? Tiểu hài tử chớ nói hươu nói vượn!" Sắc mặt nam nhân đại biến.

"Thật ra ngươi bắt cóc ta càng tốt hơn, chỉ có điều ta sẽ hô cứu mạng." Charlotte cười hì hì, sau đó nàng lại lớn tiếng hô lên, "Cứu mạng, có bắt cóc, cứu mạng..."

Sắc mặt nam nhân lại đại biến, mà hắn ta còn có cảm giác gặp quỷ, rõ ràng vừa rồi tiểu nha đầu này còn đang ở bên ngoài xe, sao bây giờ đã đột nhiên xuất hiện trong xe hắn hô cứu mạng?

Bình Luận (0)
Comment