"Tiểu hài tử không có bí mật gì lớn." Thoạt nhìn Hạ Chí không có chút hứng thú gì với cái gọi là bí mật lớn này, "Ngủ sớm một chút, ngày mai ta sẽ đưa ngươi tới nhà trẻ."
"Này, ta thật sự có bí mật lớn!" Charlotte có chút buồn bực.
"Được rồi, vậy ngươi nói đi, ngươi có bí mật lớn gì?" Thoạt nhìn Hạ Chí vẫn không chút để ý như cũ.
"Ta nói rồi, ngươi không thể đưa ta tới nhà trẻ!" Charlotte vội vàng nói.
Hạ Chí đáp ứng sảng khoái: "Được!"
"Ừm, bí mật lớn là thật ra ta sở hữu dị năng, hơn nữa ta không phải đứa bé!" Charlotte cười hì hì, dáng vẻ có chút đắc ý, "Ta không lừa ngươi ah, đây thật sự là bí mật lớn, cho dù đối với ngươi đây vốn không phải bí mật lớn, nhưng đối với người khác nó thật sự là bí mật lớn. Ngươi là Nhân Hoàng, không thể nói lời không giữ lời!"
"Ta nói lời sẽ giữ lời." Hạ Chí lại tỏ vẻ như thường, "Tốt rồi, ngươi có thể đi ngủ sớm một chút."
Đột nhiên Hạ Chí khom lưng, nhéo nhéo khuôn mặt múp míp nhỏ nhắn của Charlotte: "Phải ngoan, ngày mai ta sẽ để Đồng Đồng đưa ngươi tới nhà trẻ."
"Ngươi chơi xấu!" Charlotte lập tức phát hiện mình cũng bị lừa.
"Cần ta tắm cho ngươi không?" Hạ Chí nghiêm trang hỏi.
"Đại lưu manh!" Charlotte trợn trắng mắt, sau đó nàng xoay người chạy vào phòng ngủ.
Charlotte vào phòng ngủ xong lập tức đóng cửa lại, mà đêm này, nàng không ra ngoài nữa, Hạ Chí cũng không thèm để ý chuyện này, hắn vẫn quen ngủ trên sofa, đương nhiên đêm nay cũng không ngoại lệ.
Tối hôm đó, Phi Yến rời khỏi bệnh viện, tới trường trung học phổ thông Minh Nhật, mà hiển nhiên Hạ Chí đã có sắp xếp, cho nên, rất nhanh đã có người thực hiện thủ tục nhậm chức cho Phi Yến, nàng chính thức trở thành lão sư trường trung học phổ thông Minh Nhật. Mà việc sắp xếp ký túc xá, nàng trực tiếp dọn vào ở chung với Trương Thành Hùng, sau đó, Phi Yến lại được đưa đến phòng giáo y.
Thật ra người bị đưa vào phòng giáo y không chỉ có Phi Yến, còn có Lưu Năng, Cao Nhân còn làm thủ tục ra viện cho Lưu Năng. Tuy phụ thân Lưu Năng là Lưu Xuyên cảm thấy rất khó hiểu với quyết định này, nhưng sau khi nghe nói đây là sắp xếp của Hạ Chí, Lưu Xuyên cũng không nói thêm gì. Thật ra Cao Nhân cũng giống Lưu Xuyên, đều không hiểu nguyên nhân, nhưng cả hai đều tín nhiệm Hạ Chí.
Sau đó, Lưu Năng và Phi Yến đều bị giáo y dán một tấm thuốc cao thần kỳ được xưng là tổ truyền, nghe nói chỉ cần một buổi tối là có thể thấy hiệu quả.
Chuyện Phi Yến trở thành lão sư vũ đạo của trường trung học phổ thông Minh Nhật đã được lan truyền ngay trong đêm, lại nhấc lên một trận phong ba trên internet, đặc biệt là sau khi xác định Phi Yến cũng không phải lão sư bán thời gian, mà là lão sư toàn thời gian ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, vô số người càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"Vì tình yêu." Rất nhiều người cho rằng Phi Yến làm lão sư vũ đạo chỉ là lý do, mà thật ra đây cũng là một nửa sự thực.
Đầu tiên là sự kiện con gái riêng của Thu Đồng, sau đó lại tới chuyện Phi Yến vì tình yêu mà gia nhập trường trung học phổ thông Minh Nhật, hiển nhiên, một ngày này, trường trung học phổ thông Minh Nhật lại trở thành danh từ hot nhất, mà bản tin nhiều kỳ “trường trung học phổ thông Minh Nhật thần kỳ” của Trịnh Mỹ ngày ấy cũng càng ngày càng được nhiều người quan tâm hơn, đặc biệt còn có không ít học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật còn lấy thân làm chứng.
"Ngươi không vào được thì tính là gì, trong lúc ta đang lên lớp còn không được ra ngoài đây."
"Còn phải nói sao? Có lần ta muốn lừa gạt người què đại thúc, nói ta không có lớp, kết quả người què đại thúc còn biết cả tiết ta đang học là tiết tiếng Anh!"
"Khỏi phải nói, khuya ngày hôm trước bạn gái ta tới tìm ta, thế nhưng bảo vệ cửa dám không để ta ra ngoài, nói cái gì mà sau mười giờ tối rời khỏi trường không an toàn."
"Đã ba ngày liền ta không ra khỏi cửa, mẹ nó, mấy ngày trước đắc tội với mấy tên côn đồ, không dám ra ngoài, chỉ có điều cũng may, mấy tên côn đồ kia cũng không vào được..."
Sau khi có đám học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật lấy thân làm chứng, bảo vệ người què của trường trung học phổ thông Minh Nhật lại được thể hiên ra một cách càng chân thực hơn, tuy phụ huynh cũng rất để ý tới thành tích của hài tử, nhưng không hề nghi ngờ, an toàn vẫn luôn được đặt lên hàng đầu. Mà hiện tại xem ra, dường như trường trung học phổ thông Minh Nhật an toàn hơn bất kỳ trường trung học phổ thông nào.
Một đêm này, trên internet ồn ào không ngừng, rất nhanh đã tới sáng ngày tiếp theo, lần này, còn chưa tới sáu giờ, Hạ Chí đã ngồi dậy từ trên ghế sofa.
Nhưng hiển nhiên hắn không phải người dậy sớm nhất, Charlotte còn dậy sớm hơn cả hắn.
"Ba ba, ăn điểm tâm thôi." Dường như Charlotte đã hoàn toàn nhập vai nữ nhi, một tiếng ba ba này kêu ngọt tới không kể xiết, mà giờ khắc này, nàng đang ngồi bên cạnh bàn ăn, trên bàn cơm lại thật sự có bữa sáng, sữa đậu nành nóng, bánh mì giăm bông, trứng gà tươi, thoạt nhìn còn rất khá.
"Đây là ngươi làm?" Hạ Chí có chút kinh ngạc đi tới bên cạnh bàn ăn, tùy ý hỏi.
"Đúng vậy, ba ba, ngươi xem ta tốt với ngươi cỡ nào, vì ngươi mà bỏ ra trọn một giờ mới có thể làm xong mấy món này." Charlotte chớp chớp cặp mắt xinh đẹp, "Hiện tại ngươi đi đánh răng rửa mặt đi, sau đó ngươi có thể ăn rồi."
"Ừm, cũng không tệ lắm." Hạ Chí gật đầu, sau đó xoay người vào toilet.
Mấy phút đồng hồ sau, Hạ Chí lại tới bên cạnh bàn ăn, kẹp một miếng trứng gà lên đưa vào trong miệng, sau đó hắn gật đầu biểu thị tán thưởng: "Cũng không tồi, mặc dù không bằng ta, nhưng cũng tạm được."
Nụ cười điềm mỹ trên mặt Charlotte không tự chủ được mà cứng ngắc một chút, chẳng qua nàng lại lập tức cười đến càng ngọt hơn: "Ba ba, ngươi xem ta ngoan như vậy, có thể không đưa ta tới nhà trẻ được không? Ta ở nhà còn có thể làm rất nhiều rất nhiều chuyện giúp ngươi."