Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 398 - Chương 398: Ta Lại Bị Bắt Cóc Rồi (2)

Chưa xác định
Chương 398: Ta lại bị bắt cóc rồi (2)

Chẳng qua ngẫm lại, Charlotte còn là một tiểu hài tử, cái gọi là đồng ngôn vô kỵ, hắn ta cũng không quá để trong lòng. Xem ra, mặc dù là đứa bé thiên tài thì cũng chỉ là đứa bé, cuối cùng suy nghĩ của nàng cũng không giống người lớn.

"Bảo an thúc thúc, ngươi thật không có lý tưởng, ngươi làm bảo an cả đời cũng không kiếm được năm ngàn vạn, nếu như ngươi bắt cóc ta, một lần kiếm năm ngàn vạn, mười lần kiếm năm ức, làm việc ba năm là có thể cưới boss của ngươi làm thê tử, leo lên đỉnh phong nhân sinh!" Charlotte bày ra vẻ mặt hơi thất vọng.

Đội trưởng đội an ninh nghe mà ngẩn người, trong đầu tiểu nha đầu này đang nghĩ cái gì vậy? Hơn nữa, sao nàng lại biết boss của hắn ta là nữ?

"Người bạn nhỏ, không nên tùy tiện nói với người khác như vậy, nói như ngươi có thể sẽ khiến người ta muốn bắt cóc ngươi thật. Đương nhiên ta sẽ không làm như thế, nhưng ngươi cũng phải chú ý an toàn... A!" Đội trưởng đội an ninh bày ra vẻ mặt thành khẩn thấm thía, chỉ có điều hắn ta còn chưa dứt lời đã hừ một tiếng đau đớn, ngất đi.

Là bảo vệ A Quế kia bất chợt ra tay, đánh đội trưởng đội an ninh từ phía sau, khiến đội trưởng đội an ninh bất tỉnh.

"Oa, bảo an thúc thúc, ngươi muốn bắt cóc ta sao?" Charlotte nhìn A Quế, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lại hiện lên vẻ hơi hưng phấn.

"Lên xe!" A Quế khẽ quát một tiếng, đồng thời hắn ta lại giật chiếc xe việt dã hắn ta lái lúc trước tới. Mặc dù dáng vẻ hưng phấn của tiểu cô nương này khiến hắn ta cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng con số một ức vẫn khiến đầu óc hắn ta bị u mê.

Một lần, chỉ một lần, chỉ cần lần này thành công, vậy cả đời này hắn ta có thể cơm áo không lo, chỉ cần lấy được tiền, hắn ta có thể trốn ra nước ngoài!

Charlotte lập tức tiến vào trong xe, đồng thời nàng còn có thể thúc giục hắn ta: "Bảo an thúc thúc, nhanh lên!"

Trong lòng A Quế có cảm giác không được tốt lắm, nhưng cái gọi là mũi tên đã bắn ra thì không thể thu hồi, việc đã đến nước này, hắn ta cũng không kịp suy nghĩ quá nhiều, hắn ta nhanh chóng lên xe, sau đó nổ máy xe, nhanh chóng rời khỏi.

A Quế không chỉ là lính đặc chủng giải ngũ, mấy năm này hắn ta vẫn luôn làm vệ sĩ cho người ta, so với tên bắt cóc vừa rồi, hắn ta càng có kinh nghiệm với việc phản truy tung và phản trinh sát hơn nhiều. Cũng chính vì vậy, hắn ta mới cho rằng mình có năng lực thành công lấy được tiền chuộc đồng thời thuận lợi thoát đi.

"Ngươi tên Charlotte?" A Quế vừa lái xe vừa hỏi, tuy bắt cóc là suy ý đột nhiên xuất hiện, nhưng lúc này A Quế vẫn tương đối bình tĩnh, hắn ta luôn cảm thấy tiểu cô nương này không thích hợp, cho nên hắn ta muốn tận hết khả năng tìm hiểu nàng một chút.

"Đúng vậy, bảo an thúc thúc." Charlotte trả lời ngay, giọng nói vẫn thanh thúy như cũ.

"Người khác đều gọi ta là A Quế." A Quế thản nhiên nói.

"À, A Quế đại thúc." Charlotte sửa lại xưng hô.

"Charlotte, hình như ngươi rất thích bị bắt cóc?" A Quế cũng không quanh co lòng vòng, bắt đầu đi thẳng vào chính đề, đây cũng là điểm hắn ta không hiểu được nhất.

"Đúng vậy." Charlotte gật đầu.

"Vì sao ngươi thích bị bắt cóc?" A Quế tiếp tục hỏi.

"Bởi vì ta không muốn đi nhà trẻ." Charlotte bày ra dáng vẻ lẽ thẳng khí hùng.

"Ngươi tình nguyện bị bắt cóc cũng không muốn đi nhà trẻ?" A Quế có chút khó có thể tin.

"Đúng vậy, chỉ mới một ngày ta đã bị bắt cóc hai lần, chắc chắn Đồng Đồng tỷ tỷ sẽ không để ta tới nhà trẻ nữa." Vẻ mặt Charlotte tràn đầy vui mừng, "A Quế đại thúc, cảm ơn ngươi đã bắt cóc ta, ngươi đã giúp ta một chuyện lớn!"

Lúc này A Quế cũng có cảm giác như gặp quỷ, chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế sao có thể xảy ra được? Hắn ta bắt cóc Charlotte, kết quả tiểu nha đầu này còn cảm ơn hắn ta?

"Thế giới của tiểu hài tử thật không cách nào hiểu nổi!" A Quế chỉ có thể tự nói với mình như vậy.

Khi Thu Đồng mở ra Lamborghini tới nơi, nàng nhìn thấy xe Audi, còn nhìn thấy xe máy, còn có đội trưởng đội an ninh đã hôn mê và tên bắt cóc cũng hôn mê như hắn ta, nhưng không thấy Charlotte. Chẳng qua, ngoài ra nàng còn nhìn thấy một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, một nữ nhân có thể tính là xinh đẹp, vóc người cũng tương đối khá, nàng mới bước xuống từ một chiếc Mercedes.

Nữ nhân này quét mắt nhìn bốn phía, sau đó tầm mắt rơi xuống trên người Thu Đồng, sau đó, nàng bước nhanh tới bên cạnh Thu Đồng: "Chào ngươi, Thu Đồng tiểu thư, ta là tổng giám đốc công ty bảo vệ Long Đằng Trần Lâm, việc bảo vệ nhà trẻ Hoàng Gia là do công ty chúng ta phụ trách."

"Giám đốc Trần, đã có chuyện gì xảy ra ở đây? Charlotte đâu?" Thu Đồng trực tiếp hỏi.

Không đợi Trần Lâm trả lời, Thu Đồng đã lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Charlotte: "Charlotte, ngươi đang ở đâu?"

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta lại bị bắt cóc rồi." Rất nhanh, giọng nói của Charlotte đã truyền đến, "Một bảo an thúc thúc tên A Quế đã bắt cóc ta, hắn ta muốn một ức tiền chuộc ah."

"Cái gì?" Sắc mặt Thu Đồng lại biến đổi, nàng mở điện thoại di động lên, sau đó tiếp tục hỏi: "Charlotte, ngươi nói một bảo vệ tên A Quế bắt cóc ngươi?"

"Điều này sao có thể?" Trần Lâm cũng biến sắc, "A Quế, ngươi bắt cóc Charlotte tiểu thư?"

"Boss, ta đã chịu đủ tháng ngày như hiện tại, ta chỉ muốn đánh cuộc một phen!" Bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp của A Quế, "Ta sẽ liên lạc lại với các ngươi."

Điện thoại đột nhiên bị ngắt máy, mà Thu Đồng gần như không chút do dự, lập tức lại bấm số điện thoại của Hạ Chí.

Lúc này Hạ Chí mới vừa đi vào trường trung học phổ thông Minh Nhật, đột nhiên trước mặt có một nữ sinh đang chạy đến, từ rất xa đã hô tên hắn: "Hạ lão sư, Hạ lão sư, ta tìm ngươi rất lâu rồi!"

Bình Luận (0)
Comment