Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 399 - Chương 399: Hù Chết Bảo Bảo Rồi (1)

Chưa xác định
Chương 399: Hù chết bảo bảo rồi (1)

Người đang chạy tới trước mặt hắn lại là Ngô Ý, rất nhanh nàng đã chạy tới trước mặt Hạ Chí: "Hạ lão sư, các nàng để ta tới hỏi ngươi, khi nào chúng ta mới học tiết bơi lội tiếp theo?"

"Không có lần sau." Hạ Chí thản nhiên nói.

"A?" Ngô Ý lập tức ngẩn ngơ, " Hạ lão sư, cái gì gọi là không có lần sau?"

"Tiết bơi đã kết thúc." Hạ Chí thản nhiên nói: "Các ngươi cũng đã biết bơi."

"A? Hạ lão sư, như vậy sao được?" Ngô Ý lập tức buồn bực, "Chúng ta cũng chỉ miễn cưỡng biết bơi mà thôi, chúng ta còn đang chờ ngươi dẫn chúng ta đi học tiếp đây."

"Khi một người thật sự thích một thứ gì đó, cho dù không có lão sư dạy, bản thân vẫn có thể tự đi luyện tập, nhưng các ngươi đều chưa từng tự mình đi luyện tập, các ngươi đã không thật sự có hứng thú với bơi lội, vậy ta chỉ dạy các ngươi biết bơi đã đủ rồi." Giọng điệu của Hạ Chí vẫn rất bình tĩnh như cũ, "Ngô Ý, ngươi có thể đi nói cho những người khác, môn bơi lội đã kết thúc, sáu người các ngươi đều không cần học thể dục nữa."

Nói xong câu đó, Hạ Chí tiếp tục đi về phía trước.

Ngô Ý sửng sốt một chút mới kịp phản ứng, nàng đuổi theo Hạ Chí: "Hạ lão sư, chờ đã, chúng ta còn muốn học bơi tiếp!"

"Ta không thích nghe lời nói suông." Hạ Chí cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi lên phía trước.

"A? Vậy, ai ya, chờ đã, Hạ lão sư, thật ra ta tìm ngươi còn có chuyện khác." Đột nhiên Ngô Ý nhớ tới, chuyện bơi lội chỉ là nàng thuận miệng nhắc tới, mà câu trả lời của Hạ lão sư khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn, khiến nàng thiếu chút nữa đã quên mất chính sự.

Nhìn Hạ Chí như không có ý định ngừng lại nghe nàng nói chuyện, Ngô Ý tranh thủ thời gian nói thêm: "Hạ lão sư, ta nghe nói chỗ giáo y đang cần tuyển thêm hộ sĩ, ta muốn làm hộ sĩ, nhưng bọn hắn không quan tâm tới ta, ngươi giúp ta một chút có được không?"

"Ngươi muốn làm hộ sĩ?" Rốt cục Hạ Chí cũng dừng bước lại, nhìn Ngô Ý với ánh mắt quái dị.

"Hạ lão sư, ta đã lập chí phải làm quân hộ, hiện tại ta muốn luyện tập trước một chút." Ngô Ý trả lời ngay.

"Hiện tại thứ ngươi cần không phải là luyện tập, mà là học tập." Hạ Chí thản nhiên nói: "Ta sẽ nói một tiếng với giáo y, cho phép ngươi tới theo dõi học tập, về phần hộ sĩ, vẫn nên mời người có chuyên môn thì hơn."

Dừng một chút, Hạ Chí nói bổ sung: "Trọng điểm là hộ sĩ cần phải đẹp."

Nói xong câu đó, Hạ Chí tiếp tục xoay người đi về phía trước, mà nhìn bóng lưng Hạ Chí, Ngô Ý thật sự phiền muộn, Hạ lão sư nói vậy là có ý gì, hắn đang chê nàng không đẹp sao?

Chẳng qua, có thể tới phòng giáo y quan sát học tập đã có thể tính là kết quả không tệ rồi, cho nên phiền muộn thì phiền muộn, nhưng Ngô Ý cũng không nói thêm gì, nàng cũng không muốn đánh mất cơ hội học tập này.

Lúc này đột nhiên Hạ Chí lại dừng bước lại, bởi vì hắn nhận được điện thoại của Thu Đồng.

"Đồng Đồng, ngươi lại nhớ ta sao?" Rất nhanh Hạ Chí đã nhận điện thoại.

"Charlotte lại bị bắt cóc!" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của Thu Đồng, "Ngươi nhanh nghĩ biện pháp."

"Được rồi Đồng Đồng, đừng lo lắng, ta lập tức đi cứu nàng cứu trở về." Rất nhanh Hạ Chí đã cúp điện thoại, đồng thời lẩm bẩm, "Nha đầu kia thật đúng là cần ăn đòn."

Lúc này, tiểu nha đầu cần ăn đòn Charlotte lại vẫn đang rất hưng phấn, nàng ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lại bắt đầu làm kẻ lắm lời: "Bảo an thúc thúc, sau khi ngươi kiếm được một ức ngươi chuẩn bị làm gì?"

"Kiếm được rồi nói tiếp." A Quế trả lời.

"Bảo an thúc thúc, ta biết mấy nơi rất đẹp, hơn nữa còn không cần thỏa thuận dẫn độ từ nơi này, ngươi có thể trốn qua đó." Charlotte đã bắt đầu đưa ra đề nghị cho A Quế.

"Ngay cả thỏa thuận dẫn độ ngươi cũng biết?" A Quế thật không hiểu, vì sao một tiểu nữ hài ba tuổi lại biết nhiều chuyện như vậy?

"Chẳng qua bảo an thúc thúc, phụ thân ta thật sự rất lợi hại, cho dù ngươi trốn đến đâu cũng không có tác dụng." Charlotte còn nói thêm.

"Tốt rồi, câm miệng đi, tiểu hài tử đừng nói nhiều như vậy, sẽ bị ăn đòn, biết không?" A Quế tức giận nói.

"Được rồi, bảo an thúc thúc, ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng, ngươi có biết vị đại thúc bắt cóc lúc trước đã bị các ngươi đuổi kịp bằng cách nào không?" Charlotte cười hì hì hỏi.

"Không biết!" A Quế vẫn dùng giọng điệu không tốt chút nào như cũ.

"Xe của hắn ta hết xăng." Charlotte bày ra vẻ mặt vui vẻ, "Bảo an thúc thúc, xe của ngươi cũng đã hết xăng ah."

"Cái gì?" A Quế cũng vô thức nhìn thoáng qua, "Gặp quỷ, thật sự hết xăng, rõ ràng ta đã đổ đầy bình... A!"

Đột nhiên A Quế kêu lên một tiếng đau đớn, đầu trực tiếp đánh vào trên tay lái, hôn mê bất tỉnh.

Trong nháy mắt, xe việt dã mất khống chế, vài giây đồng hồ sau, chỉ nghe một tiếng va chạm mạnh, xe việt dã đụng phải vòng bảo hộ ven đường, sau đó ngừng lại.

"Oa, thật đáng sợ, thiếu chút nữa thì bị đâm chết rồi." Không biết từ lúc nào Charlotte đã xuất hiện ở ven đường, dùng nhẹ vỗ nhẹ lên ngực, "Thực sự là hù chết bảo bảo rồi!"

Bốp!

Nương theo một tiếng vang dội, đột nhiên Charlotte hét ầm lên, sau đó xoay người, vẻ mặt tức giận: "Đại lưu manh, ngươi lại có thể đánh mông ta!"

"Không đánh mông lẽ nào đánh mặt sao?" Chẳng biết từ lúc nào Hạ Chí đã xuất hiện bên cạnh Charlotte, một bộ đương nhiên, "Nữ nhi ngoan, hôm nay ngươi rất vui vẻ nha, thoạt nhìn, ngươi rất thích làm một tiểu hài tử."

"Đó là đương nhiên, làm tiểu hài tử chơi thật vui, tiểu nữ hài xinh đẹp lại đáng yêu như ta, bất kể làm gì cũng không bị người hoài nghi." Charlotte còn có chút đắc ý.

Bình Luận (0)
Comment