Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 402 - Chương 402: Ta Không Thích Cò Kè Mặc Cả (2)

Chưa xác định
Chương 402: Ta không thích cò kè mặc cả (2)

"Đồng Đồng tỷ tỷ, để ba ba nấu cơm là được, trù nghệ của hắn rất tốt." Charlotte chớp chớp mắt, "Sáng sớm nay tỷ cũng đã từng ăn rồi."

"Không thành vấn đề, để ta nấu cơm là được." Hạ Chí đáp ứng rất sảng khoái, "Đồng Đồng, phía trước có siêu thị, ngươi để ta xuống, các ngươi cứ về trước đi, lát nữa ta tự trở về."

Hiển nhiên Charlotte là người thù dai, nàng còn nhớ chuyện thành quả của mình lúc sáng bị Hạ Chí chiếm đoạt, cho nên bây giờ nàng mới cố ý muốn bắt Hạ Chí nấu cơm tối. Thế nhưng hơn một giờ sau, trong ký túc xá của Hạ Chí, Charlotte vừa nuốt ngấu nghiến vừa cảm thấy trong lòng phiền muộn, tài nấu nướng của tên đại bại hoại này lại có thể rất tuyệt thật sự, chuyện này cũng quá bất hợp lý đi?

Vốn dĩ Charlotte muốn vạch trần hành vi vô sỉ của Hạ Chí, khiến tên gia hỏa này không thể dùng phương thức như lúc sáng để nhận được thiện cảm của Thu Đồng, thế nhưng Charlotte lại phát hiện kết quả cuối cùng hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của nàng, rõ ràng Thu Đồng càng thêm thay đổi cách nhìn về Hạ Chí, nàng thật khó có thể tưởng tượng nổi Hạ Chí lại có trù nghệ tốt như vậy, gia hỏa này đúng là không gì không làm được!

"Ta ngủ trước!" Dường như lo lắng Hạ Chí sẽ trả thù, thế là Thu Đồng còn chưa rời đi, Charlotte đã chạy về phòng ngủ của mình, sau đó đóng cửa phòng lại. Mà trên thực tế, hiện tại còn chưa tới tám giờ.

"Mấy ngày nay không nên đưa Charlotte tới nhà trẻ, ngươi đi tìm một nhà trẻ an toàn hơn đi." Thu Đồng nhìn về phía cửa phòng đang đóng chặt, "Thoạt nhìn Charlotte vẫn ổn, nhưng ta cảm thấy nàng đã bị dọa."

"Đồng Đồng, ta sẽ sắp xếp." Hạ Chí có vẻ hơi thờ ơ.

"Nếu không phải không kịp thời gian, ta thật sự muốn mở thêm một nhà trẻ." Thu Đồng thở hắt ra, "Đúng rồi, có chuyện ta đang muốn thương lượng với ngươi, mấy công trình thể dục ngươi cần đã có thể bắt đầu khởi công xây dựng, nhưng hiện tại có một vấn đề, nếu bây giờ chúng ta thi công công trình, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới việc dạy học, ngươi có biện pháp gì có thể giải quyết vấn đề này không?"

"Đồng Đồng, thật ra chuyện này cũng không khó, hiện tại ta có một biện pháp xây dựng công trình thép, ngươi xây nó ở nơi khác, sau đó lại đưa tới đây lắp ráp, thời gian lắp ráp cũng không quá dài, trên cơ bản, chỉ cần lợi dụng ngày nghỉ cũng có thể hoàn thành." Hạ Chí bày ra vẻ mặt trong lòng ta đã có dự tính, "Ừm, đúng rồi, nếu như ta không đoán sai, ngươi hy vọng việc xây dựng những công trình thể dục này không chỉ phục vụ cho việc dạy học, đồng thời còn có thể đưa vào kinh doanh, đồng thời còn mở cửa cho mọi người, đúng không?"

"Đúng vậy, đây cũng là biện pháp tương đối thông dụng hiện tại, nếu không, không nói tới chi phí xây dựng, chỉ riêng chi phí bảo trì hằng ngày cũng tốn kém không ít." Thu Đồng gật đầu, đúng là nàng có kế hoạch làm như vậy thật.

"Đồng Đồng, tốt nhất ngươi không nên làm như vậy." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, "Phương tiện dạy học của trường trung học phổ thông Minh Nhật chỉ phục vụ cho học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật, chỉ có như vậy, trường trung học phổ thông Minh Nhật mới có thể mãi là trường trung học phổ thông tốt nhất."

"Ngươi còn có tính toán như vậy?" Thu Đồng hơi kinh ngạc, nhưng suy nghĩ cẩn thận, Thu Đồng lại mơ hồ cảm thấy hiểu được, chuyện này không phải giống với sách lược Hạ Chí sử dụng trước đó sao?

Thật ra Thu Đồng cũng hiểu rõ, lúc trước Hạ Chí là tài nguyên có sức cạnh tranh nhất trường trung học phổ thông Minh Nhật, chỉ khi gia nhập lớp thiên tài và lớp củi mục mới có thể trở thành học sinh của hắn, vì vậy, hai danh ngạch lớp thiên tài mới có thể được bán đấu giá với giá mấy chục ức.

Thế nhưng, chỉ dựa vào một mình Hạ Chí hiển nhiên không thể khiến trường trung học phổ thông Minh Nhật thực sự trở thành trường học tốt, trường trung học phổ thông Minh Nhật nhất định phải có được sức cạnh tranh kỳ nòng cốt của riêng mình, mà vẻn vẹn chỉ vì trường trung học phổ thông Minh Nhật sẽ cung cấp đủ loại phương tiện dạy học cho học sinh cũng có thể trở thành một phần quan trọng của sức cạnh tranh, nếu bất kỳ người nào cũng có thể sử dụng những tài nguyên này, ngược lại nó sẽ trở nên không còn quá đáng quý nữa.

Trên bản chất, đây vốn là một đạo lý rất bình thường, đó chính là vật hiếm thì quý.

"Nếu vậy, có nhiều công trình chúng ta không cần xây quá lớn." Thu Đồng lẩm bẩm, "Cũng tốt, ta sẽ thương lượng với Trần Thiên Thành một chút, để hắn ta đi tìm nhà thiết kế giỏi tới thiết kế công trình dựa theo yêu cầu của chúng ta. Đối với hắn ta, làm vậy mới có lợi, có thể giảm bớt không ít tiền, ta tin tưởng hắn ta sẽ vui vẻ đi làm."

"Đồng Đồng, ngươi thật thông minh." Hạ Chí cười xán lạn.

Thu Đồng lại không nhịn được mà nhìn Hạ Chí với ánh mắt khinh bỉ, nàng luôn cảm thấy Hạ Chí như đang nói nàng đần độn.

"Tốt rồi, ta về ký túc xá trước, ta còn có chuyện phải làm, buổi sáng ngày mai ta sẽ tới chăm sóc Charlotte." Rất nhanh Thu Đồng đã đứng dậy rời đi, mà Charlotte cả đêm đều không ra khỏi phòng, chẳng qua, sáng ngày tiếp theo, Charlotte lại có thể tiếp tục dậy sớm làm điểm tâm.

Không tới sáu giờ, Thu Đồng cũng lại lần nữa xuất hiện, Hạ Chí lại lần nữa rời đi, sáu giờ đúng, Hạ Chí xuất hiện ở cổng trường, mà Mạc Ngữ đã chờ hắn ở cổng.

Buổi sáng hôm nay khí trời khá mát mẻ, bên trong Mạc Ngữ vẫn mặc trang phục chạy bộ như trước đây, nhưng bên ngoài nàng đã mặc thêm một chiếc áo gió mỏng. Áo gió mở rộng, thoạt nhìn Mạc Ngữ vẫn thanh thuần động lòng người như vậy, nhưng đồng thời trên người nàng còn nhiều thêm một chút phong tình, mà dường như chút phong tình này cũng khiến Hạ Chí có một chớp mắt thất thần.

"Chào buổi sáng Hạ lão sư." Mạc Ngữ lại chào hỏi Hạ Chí như thường ngày.

"Đi thôi." Hạ Chí đã khôi phục bình thường, nói xong, hắn đi ra khỏi cổng trường.

Bình Luận (0)
Comment