Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 401 - Chương 401: Ta Không Thích Cò Kè Mặc Cả (1)

Chưa xác định
Chương 401: Ta không thích cò kè mặc cả (1)

"Giám đốc Trần, ta cũng hy vọng ngươi có thể suy tính nhiều thêm một chút, bởi vì đến lúc đó, ta sẽ bàn bạc về giá thu mua với ngươi." Đúng lúc này, Thu Đồng lại tiếp lời, "Tin tưởng ta, ta sẽ lấy một cái giá càng hợp lý hơn để mua lại công ty của ngươi."

"Đồng Đồng tỷ tỷ, sao tỷ phải mua công ty của bọn hắn? Công ty này không có gì tốt đẹp, khiến ta bị bắt cóc hai lần, cứ để nó bị phá sản là được rồi." Charlotte ở bên cạnh bày ra vẻ mặt rất không vui nói một câu.

Trần Lâm lập tức hiểu được, nàng vốn không có thời gian để tiếp tục suy tính, đại mỹ nữ Thu Đồng và tiểu mỹ nữ Charlotte này tuyệt đối sẽ khiến công ty của nàng bị phá sản. Chỉ cần Charlotte mang dáng vẻ hiện tại lên trên mạng khóc lóc kể lể một chút, đoán chừng rất nhiều nghiệp vụ của công ty nàng sẽ lập tức bị hủy.

"Hai ngàn vạn, bán cho các ngươi 40% cổ phần." Trần Lâm khẽ cắn môi, trực tiếp ra giá.

"Để ta nói!" Lần này Thu Đồng lập tức cướp lời, không để Hạ Chí có cơ hội nói chuyện tiếp, nàng không muốn để tên gia hỏa này tùy tiện phá của.

Thật ra Thu Đồng vẫn rất tán thành với suy nghĩ mua công ty bảo vệ này của Hạ Chí, bởi vì nàng càng ngày càng cảm thấy vấn đề an toàn rất quan trọng, cho dù là Charlotte hay là chính nàng, hay là trường trung học phổ thông Minh Nhật, gần đây đều tồn tại một số vấn đề về an toàn, nếu chính bọn họ có được một công ty bảo vệ, vậy hiển nhiên trên phương diện an toàn bọn họ cũng được bảo đảm hơn.

"Đồng Đồng, để ta đi." Hạ Chí lại tựa như vẫn muốn tự mình phá của, không đợi Thu Đồng đồng ý, Hạ Chí đã nhìn Trần Lâm, tiếp tục nói: "Trần Lâm tiểu thư, ta chỉ ra giá một lần, ta sẽ trả năm ngàn vạn, trong đó bốn ngàn vạn dùng để thu mua tất cả cổ phần của công ty bảo vệ Long Đằng, một ngàn vạn còn lại là tiền lương năm năm tới của ngươi, trong năm năm tới, ngươi vẫn sẽ là tổng giám đốc của công ty bảo vệ Long Đằng, sau khi việc thu mua được hoàn thành, ta sẽ lại bơm thêm năm ngàn vạn cho công ty bảo vệ Long Đằng, mà năm năm sau, ngươi sẽ nhận được 10% cổ phần của bảo vệ Long Đằng."

Dừng một chút, Hạ Chí tiếp tục nói: "Ta không thích cò kè mặc cả, cho nên ngươi chỉ có thể đồng ý hoặc không đồng ý, ta không cần bất kỳ câu trả lời nào khác."

Trần Lâm nhìn Hạ Chí, trong mắt có kinh ngạc rất rõ ràng, trên mặt nàng thoáng qua một chút giãy giụa, nhưng không tới một phút đồng hồ, nàng đã tỏ vẻ bất đắc dĩ gật đầu: "Ta đồng ý."

Thật ra bốn ngàn vạn chính là giá trị thực tế của công ty bảo vệ Long Đằng hiện tại, mà Trần Lâm hy vọng mình còn có thể tiếp tục quản lý công ty này. Đối với nàng, công ty này tương đối đặc biệt, không chỉ vì tiền, nhưng thật ra hiện tại công ty đang thiếu vốn lưu động, cho dù chuyện hôm nay không xảy ra, nàng cũng cần gấp một khoản đầu tư. Mà Trần Lâm càng tin tưởng, năm năm sau, bảo vệ Long Đằng có thể phát triển thành công ty bảo vệ lớn nhất tốt nhất trên toàn quốc. Đến lúc đó, thật ra 10% cổ phần đã tương đối đáng giá.

Nói ngắn lại, giá cả Hạ Chí đưa ra khiến Trần Lâm cảm thấy nàng không còn lựa chọn nào tốt hơn, nhưng đồng thời nàng cũng cảm thấy, dường như Hạ Chí hiểu rất rõ tình huống của công ty bảo vệ Long Đằng, nếu không phải Charlotte chỉ mới ba tuổi, hơn nữa nàng thật sự đã bị bắt cóc hai lần liên tục, thậm chí nàng sẽ hoài nghi Hạ Chí đã sớm nhìn trúng công ty bảo vệ của nàng.

"Vậy chuyện này cứ quyết định như thế đi, vấn đề chi tiết ngày mai sẽ có luật sư tới thương lượng với ngươi." Hạ Chí thản nhiên nói.

"Tốt, Hạ lão... bản." Lúc đầu Trần Lâm muốn nói Hạ lão sư, nhưng đột nhiên nàng đổi từ lão sư thành lão bản.

"Đồng Đồng mới là lão bản của ngươi." Hạ Chí lười biếng nói: "Ngươi xử lý chuyện bắt cóc trước, trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ Mạt cảnh quan của cục cảnh sát thành phố là được rồi, Charlotte còn nhỏ, nàng sẽ không tới cục cảnh sát làm chứng."

"Được, Hạ lão sư, ta sẽ xử lý." Trần Lâm rất có kinh nghiệm xử lý những chuyện thế này.

"Đồng Đồng, chúng ta trở về thôi, chỗ này đã không còn chuyện của chúng ta nữa." Hạ Chí nói xong lời này lại trực tiếp bế Charlotte lên, đi về phía Lamborghini.

Thu Đồng nhíu mày, nhưng vẫn đi theo.

"Cứ đi như vậy?" Sau khi ngồi vào xe, Thu Đồng không nhịn được hỏi: "Ngộ nhỡ Trần Lâm đổi ý thì sao?"

"Nếu nàng đổi ý, vậy nàng cũng không còn chút giá trị nào với chúng ta nữa." Hạ Chí lười biếng nói.

Thu Đồng suy nghĩ một chút, cũng không nói thêm gì nữa, khởi động xe rời khỏi. Thật ra nàng cũng đã hiểu, cho dù bọn họ muốn mua lại một công ty bảo vệ thật, nhưng cũng không nhất thiết phải mua được công ty này, có lẽ, thật ra đây cũng là khảo sát của Hạ Chí với Trần Lâm cũng nên?

"Charlotte, ngươi không bị dọa chứ?" Thu Đồng vừa lái xe vừa mở miệng hỏi.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta không sao, ta biết ba ba sẽ tới cứu ta." Charlotte cười thật ngọt ngào, trong lòng lại đang mắng Hạ Chí, lúc đầu đúng là nàng đã chơi rất vui, nhưng hiện tại chút vui vẻ ấy đã biến mất không còn, cuối cùng còn bị tên này Hạ Chí bắt nạt, mà hiện tại nàng càng không dám nói bậy về hắn. Phải biết rằng, nàng còn đang bị hắn ôm đây, nếu nàng dám nói xấu hắn, chắc chắn sẽ lại bị hắn đánh.

"Charlotte, vậy ngươi muốn ăn gì? Chúng ta đi tìm nơi nào đó ăn cơm tối đi." Thu Đồng lại hỏi.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, hay là chúng ta về nhà đi, Sát Sát còn đang ở nhà chờ ta đây." Charlotte nhẹ nhàng nói.

"Vậy cũng được, chúng ta về nhà rồi ăn đi, đợi lát nữa chúng ta đi siêu thị mua ít đồ ăn, ta nấu cơm." Hiện tại Thu Đồng gần như sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của Charlotte.

Bình Luận (0)
Comment