Giọng nói này tuy trong trẻo lạnh lùng nhưng lại hết sức động lòng người, thoáng cái đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người tới, sau đó, gần như mọi người đều thấy được một thiếu nữ thanh thuần thoát tục.
"Mỹ nữ!"
"Kia là ai?"
"Khá quen, hình như đã từng thấy ở nơi nào đó..."
"Hẳn là trường trung học phổ thông Minh Nhật..."
Đám khán giả Thập Tứ Trung lại bắt đầu nghị luận, mà bên phía đoàn trợ uy của trường trung học phổ thông Minh Nhật lại trực tiếp hoan hô lên.
"Mạc Ngữ!"
"Là Mạc Ngữ!"
"Mạc Ngữ muốn lên sàn sao?"
"Oa, lẽ nào Mạc Ngữ cũng là thành viên đội bóng chuyền?"
Những người này vừa lớn tiếng hô hào, rốt cuộc đám người Thập Tứ Trung cũng hiểu rõ, thì ra đây chính là Mạc Ngữ, mà có ít người càng nghĩ tới, đúng là bọn họ từng nhìn thấy Mạc Ngữ trên TV, chỉ có điều Mạc Ngữ mặc trang phục thể thao mát mẻ lúc này có chút không giống với Mạc Ngữ bọn họ từng thấy trên TV, cho nên bọn họ mới không thể vừa liếc mắt đã nhận ra.
Chỉ có điều mọi người lại càng thêm mê muội, không phải nghe nói Mạc Ngữ là huấn luận viên đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật sao? Sao nàng còn là đội viên đội bóng chuyền?
Trên thực tế, ngay cả đám người bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng gần như không biết điều này, kể cả những đội viên khác của đội bóng chuyền cũng không biết Mạc Ngữ cũng là thành viên đội bóng chuyền, bởi vì Mạc Ngữ vốn không huấn luyện chung với các nàng.
"Tô lão sư, đổi người đi, đổi Mạc Ngữ, tùy tiện đổi người nào xuống cũng được." Lúc này lại có giọng nói lạnh nhạt vang lên, mà mọi người rốt cục cũng thấy được không chỉ có Mạc Ngữ xuất hiện bên sân, Hạ Chí cũng xuất hiện, đương nhiên, đối với đám người trường trung học phổ thông Minh Nhật, thật ra chuyện này cũng không đáng ngạc nhiên, ai cũng biết Hạ Chí vẫn luôn đối xử rất khác với Mạc Ngữ.
"Được, Hạ lão sư." Tô Tiêu gật đầu, sau đó đổi đội viên số ba đã sắp không chạy nổi trên sân xuống. Mặc dù đám đội viên không biết chuyện này, nhưng Tô Tiêu lại biết chuyện Mạc Ngữ là cầu thủ dự bị của đội bóng chuyền.
Rất nhanh, Mạc Ngữ mặc áo thể thao số mười tám đã xuất hiện trên trận.
"Chỉ bằng ngươi cũng muốn đánh bại ta?" Đội viên số tám Thập Tứ Trung cười lạnh một tiếng, khiêu khích trắng trợn.
"Kế tiếp, các ngươi một điểm cũng không chiếm được." Mạc Ngữ rất bình tĩnh phun ra những lời này, sau đó nàng quay đầu nhìn về phía những đội viên khác của trường trung học phổ thông Minh Nhật, "Ngoại trừ phát bóng, những chuyện khác đều giao cho ta."
"Khí phách!"
"Mạc Ngữ thật khí phách!"
"Quả thực và Hạ lão sư đúng là nhất mạch tương thừa!"
"Mạc Ngữ nỗ lực lên!"
Đoàn trợ uy của trường trung học phổ thông Minh Nhật có chút hưng phấn, chẳng qua, hưng phấn thì hưng phấn, nhưng tình huống hiện tại của trường trung học phổ thông Minh Nhật thật không thể lạc quan, điểm số ván này đã là 13:23, trường trung học phổ thông Minh Nhật ở tít phía sau, mà Thập Tứ Trung chỉ cần hai điểm nữa là có thể đoạt được thắng lợi trong trận đấu này.
Nhưng sự thực chứng minh, Mạc Ngữ hoàn toàn có vốn liếng để tự tin, nàng không tiếp tục nói câu nào nhưng kế tiếp, trận bóng chuyền đã thật sự trở thành màn kịch một vai của nàng.
Nương theo đoàn trợ uy của trường trung học phổ thông Minh Nhật lần lượt hoan hô, Mạc Ngữ lần lượt ghi điểm, thẳng đến khi trận thi đấu này lấy điểm số 25:23 mà kết thúc, điểm trung bình cũng đổi thành 2-2, song phương tiến vào trận tranh thắng thua.
"Mạc Ngữ chơi bóng thật đẹp!"
"Xong, hiện tại ta muốn vì nàng mà hô to cố lên."
"Không được, phải nhịn, không thể phản bội trường chúng ta..."
"Nữ thần, từ hôm nay trở đi Mạc Ngữ chính là nữ thần của ta..."
Không nói đám học sinh bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật, theo trận tranh tài được tiến hành, đám nam sinh Thập Tứ Trung bắt đầu muốn cổ vũ cho Mạc Ngữ, không chỉ vì Mạc Ngữ không ngừng ghi điểm, quan trọng hơn là cho tới bây giờ, bọn họ chưa từng thấy người nào đánh bóng chuyền lại có thể đánh tới đẹp mắt như vậy, động tác kia mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, trông cực kỳ đẹp mắt, đúng là một loại hưởng thụ chân chính!
Rất nhanh ván tranh thắng thua đã được bắt đầu, nhưng ván này đã kinh biến đến mức không ngoài dự đoán, kết quả cuối cùng cũng như Mạc Ngữ đã nói, Thập Tứ Trung không tiếp tục ghi thêm được một điểm nào, mà trên thực tế, bên phía Thập Tứ Trung cơ bản đã triệt để từ bỏ, vị đội viên số tám kia càng đã sớm không còn ý chí chiến đấu. Mà đến sau này, đám nam sinh Thập Tứ Trung cũng bắt đầu hô cố lên vì Mạc Ngữ.
"Mạc Ngữ, lại là Mạc Ngữ!"
"Có nàng ở đây, đội bóng nữ trường trung học phổ thông Minh Nhật tất đoạt quán quân!"
"Một người thi đấu!"
"Các ngươi bỏ lỡ trận thi đấu đặc sắc nhất!"
Tin tức về trận bóng chuyền này đã bắt đầu được lan truyền trên mạng, mà rất nhiều người trường trung học phổ thông Minh Nhật lại ngồi đó bóp cổ tay thở dài, vậy mà bọn hắn lại có thể không tận mắt chứng kiến Mạc Ngữ biểu diễn, đúng là quá đáng tiếc.
Chẳng qua cũng may trên đời này còn có thứ tên là video, không ít người đã quay video lại, mặc dù không hoàn chỉnh, nhưng cũng có thể khiến mọi người nhìn thấy một số phong thái của Mạc Ngữ khi đánh bóng chuyền.
"Đây không phải thiên tài, đây là yêu nghiệt!"
"Đối với Mạc Ngữ, chỉ sợ bóng chuyền cũng chỉ là một loại toán học rất đơn giản."
"Ta chỉ có thể nói Hạ lão sư quá lợi hại, sao hắn có thể khai quật ra thiên tài siêu cấp như Mạc Ngữ được?"
"Đúng vậy, trước đây Mạc Ngữ vốn là người không biết bất kỳ môn thể dục nào!"
Sau cuộc tranh tài ném rổ lần trước, Mạc Ngữ lại một lần nữa trở thành nhân vật như thần thoại, mà điều này cũng khiến mọi người càng thêm kỳ vọng vào cuộc đấu bóng rổ buổi chiều.
Cuối tuần này, trường trung học Hồng Kỳ biến thành náo nhiệt dị thường, vào buổi sáng đã có rất nhiều phóng viên truyền thông tới trường học, bọn hắn đã bắt đầu tận hết khả năng chiếm vị trí đẹp. Đương nhiên, trong số đám phóng viên này, phóng viên giải trí chiếm đa số, trên cơ bản bọn hắn đều tới vì Thu Đồng và Phi Yến, phóng viên thể dục thể thao cũng có, thậm chí còn có cả phóng viên kênh giáo dục.