Bịch!
Bóng rổ nặng nề nện trên bảng bóng rổ, cũng không rơi xuống mà bắn vào vòng rổ.
"Oa..." Một mảnh hoan hô vang lên, tiếng hoan hô tới từ khán đài trường trung học Hồng Kỳ, thật ra nam sinh này đang mặc trang phục bóng rổ có in tên trường trung học Hồng Kỳ, nếu không nằm ngoài dự liệu, hẳn hắn ta là đội viên đội bóng rổ trường trung học Hồng Kỳ.
Mà thoạt nhìn, lần ném rổ này cũng rất xinh đẹp, vị trí ném rổ của nam sinh này cũng là vị trí ba điểm, mà cú ném rổ nhìn như rất tùy ý của hắn ta đã có thể ném ra ba điểm, thật sự khiến trường trung học Hồng Kỳ cảm thấy tự hào.
"Ta là Hoàng Bằng của trường trung học Hồng Kỳ, Hoàng trong hoàng kim, Bằng trong bằng hữu, nhớ tên của ta, bởi vì đợi lát nữa, ta sẽ đánh tan tác trường trung học phổ thông Minh Nhật các ngươi!" Nam sinh tự xưng Hoàng Bằng quay đầu nhìn về phía đoàn cổ vũ của trường trung học phổ thông Minh Nhật, vẻ mặt kiêu ngạo.
"A..." Đám học sinh trường trung học Hồng Kỳ lại hoan hô lên.
"Hoàng Bằng thật đẹp trai!"
"Đẹp trai ngây người!"
"Hoàng Bằng ta yêu ngươi!"
"Hoàng Bằng cố lên, giết chết bọn hắn!"
Dường như thoáng cái trường trung học Hồng Kỳ đã chiếm thượng phong, mà bọn hắn cũng khiến đám phóng viên giải trí bắt đầu ý thức được, thực tế nơi này sắp bắt đầu trận đấu bóng rổ, không phải lễ ra mắt minh tinh gì đó.
"Lau, tên kia là Hoàng Bằng sao?"
"Ngươi biết hắn ta?"
"Không phải, nhưng đội bóng rổ trường trung học Hồng Kỳ có hai đội viên từng được tuyển vào câu lạc bộ chuyên nghiệp, Hoàng Bằng là một trong số đó, nghe nói là trường trung học Hồng Kỳ dùng giá cao để đào tới."
"À, ta cũng nhớ tới, có người nói hắn ta am hiểu ném ba điểm."
"Thật ra hắn ta cũng chỉ bình thường thôi, Mạc Ngữ dùng nửa phút đã có thể miểu sát hắn ta."
"Vấn đề nằm ở chỗ Mạc Ngữ là huấn luận viên, nàng cũng sẽ không lên sân."
"Ta luôn cảm thấy nếu để Mạc Ngữ lên sân, chúng ta muốn đoạt giải quán quân cũng không khó khăn gì."
"Đây là giải bóng rổ nam, Mạc Ngữ không thể ra sân được."
Đám người bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật nghị luận ầm ĩ, thật ra mọi người đều hiểu rõ, cứ việc bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật càng nổi tiếng hơn, mỹ nữ hiệu trưởng Thu Đồng và nữ lão sư xinh đẹp Phi Yến đều là minh tinh, nhưng nếu bọn họ thua trận này, chắc chắn trường trung học phổ thông Minh Nhật sẽ bị rất nhiều người cười chê. Cho nên xét đến cùng, trận đấu này nhất định phải thắng.
"Chỉ là một quả ba điểm mà thôi." Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền vào trong tai mọi người, sau đó, mọi người lập tức thấy được một nam sinh, một nam sinh mặc áo cầu thủ số một trường trung học phổ thông Minh Nhật. Nam sinh này đeo kính đen, vóc dáng rất cao, nhưng có chút gầy gò.
"Ninh Hậu Húc, là Ninh Hậu Húc!"
"A Húc nói hay lắm!"
"A Húc, bộc lộ tài năng!"
Đám cổ động viên trường trung học phổ thông Minh Nhật đã nhận ra nam sinh này, chính là người trước đây được xưng vứt bút tòng quân, cũng là người đầu tiên gia nhập đội bóng rổ - Ninh Hậu Húc. Mà lúc này, hắn ta đang đứng ở vị trí giữa sân, đối mặt với vòng rổ.
"Bóng đến!" Ninh Hậu Húc giơ tay phải lên, phun ra hai chữ.
Mọi người có chút cạn lời, thằng này đang trang bức sao?
"A Húc, nhận bóng!" Có người hô một câu, mà người này lại là Cao Tuấn mặc trang phục bóng rổ số 5, dù sao cũng là bạn cùng lớp, Cao Tuấn và Ninh Hậu Húc càng quen thuộc hơn một chút.
Cao Tuấn cầm bóng trong tay, đứng bên ngoài sân, sau đó hắn ta ném bóng về phía Ninh Hậu Húc, độ mạnh yếu thích hợp, mà Ninh Hậu Húc cũng rất dễ dàng bắt lấy quả bóng, một giây sau, Ninh Hậu Húc trực tiếp ném quả bóng này ra.
"ĐM, ném rổ giữa sân?"
"Khẳng định là không vào!"
"Thằng này chỉ đang trang bức!"
Học sinh trường trung học Hồng Kỳ đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó bọn họ bắt đầu khen ngược.
Oanh!
Bóng rổ nặng nề nện lên vòng rổ, sau đó, bắn trở về.
Vì vậy, bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật ồ lên một mảnh tiếc hận, mà trường trung học Hồng Kỳ lại là một mảnh cười nhạo.
"Dựa vào, biết ngay thằng này sẽ trang bức thành ngu ngốc?"
"Còn mẹ nó, còn nghĩ mình có thể đứng giữa sân ném vào rổ."
"Hoàng Bằng cũng không lợi hại như vậy đâu."
"Đừng bêu xấu, mau cút về trường trung học phổ thông Minh Nhật đi!"
Hiện tại, đoàn cổ vũ trường trung học Hồng Kỳ rất hưng phấn, nếu quả bóng này Ninh Hậu Húc có thể ném vào rổ, tuyệt đối là đánh mặt bọn hắn, nhưng hiện tại bóng chưa vào rổ, hiển nhiên là bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật tự đánh mặt mình.
"Bóng đến!" Ninh Hậu Húc lại lần nữa phun ra hai chữ này.
Mà Cao Tuấn chẳng biết lúc nào đã nhặt bóng rổ lên, lại ném cho Ninh Hậu Húc, mà Ninh Hậu Húc cũng lại một lần nữa vững vàng tiếp được, nhưng lần này, hắn ta cũng không lập tức ném rổ, chỉ dùng một tay giơ bóng rổ lên, sau đó dường như hắn đang đợi cái gì.
Một giây sau, mọi người biết rõ Ninh Hậu Húc đang chờ cái gì, bởi vì đúng lúc này, mọi người nghe được một giọng nói trong trẻo lạnh lùng nhưng rất dễ nghe: "Tiến lên trước một bước, lực lượng giảm 10%, giữ vững độ cao, ném rổ góc năm mươi độ."
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng mà động lòng người này lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mà mọi người cũng lập tức nhìn thấy Mạc Ngữ mặc âu phục nữ. Đoàn cổ vũ trường trung học phổ thông Minh Nhật lập tức hưng phấn lên, Mạc Ngữ ra tay, nhất định truyền kỳ về nàng sẽ tiếp diễn!
"Dường như đó là giáo hoa Mạc Ngữ của trường trung học phổ thông Minh Nhật, truyền thuyết nàng là thiếu nữ thiên tài."
"Thiếu nữ thiên tài gì không biết, nhưng đúng là rất xinh đẹp."
"Trường trung học phổ thông Minh Nhật quá khôi hài, lại có thể để nàng làm huấn luận viên."
"Dường như Mạc Ngữ rất lợi hại, trên TV nàng còn có thể tránh đạn đây."