Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 423 - Chương 422: Bắt Đầu Bất Lợi (2)

Chưa xác định
Chương 422: Bắt đầu bất lợi (2)

"Tám quả sao đủ? Chúng ta muốn mười quả!"

"Bát Trung cố lên, Bát Trung vô địch!"

Trên khán đài bên trái, đám học sinh Bát Trung đã bắt đầu chơi sóng người, mà không thiếu nữ sinh càng đứng ngay tại chỗ tỏ tình, hô tên cầu thủ nào đó trong đội bóng. Mà trên khán đài trường trung học phổ thông Minh Nhật, lúc này bầu không khí lại có chút trầm lặng, vốn đã ít người tới cổ vũ, không cách nào so tiếng với đối thủ, hiện tại đội bóng lại bị cách biệt quá lớn, mọi người thật không có tinh lực để hô cố lên.

Lúc này, các cầu thủ trên sân cũng không còn ý chí chiến đấu gì nữa, điều này cũng không thể trách bọn họ, lần đầu thi đấu đã gặp phải đối thủ mạnh như vậy, vừa mở màn đã bị dẫn trước một quả, việc này thật sự có đả kích rất lớn với lòng tin của bọn họ.

"Trường trung học phổ thông Minh Nhật cố lên!"

"Trường trung học phổ thông Minh Nhật cố lên!"

Nhưng đúng lúc này, mọi người lại nghe được tiếng cổ vũ, mà tiếng cổ vũ này lại không tới từ khán đài phía nam mà đến từ khán đài phía bắc. Mọi người vô thức nhìn sang, lại phát hiện không biết từ lúc nào nơi này đã xuất hiện một đám nữ sinh, những nữ sinh này đều ăn mặc tương đối xinh đẹp, cũng tương đối mát mẻ, rõ ràng bọn họ đều mặc trang phục chơi bóng chuyền.

"Là đội bóng chuyền." Rất nhanh đám cầu thủ đội bóng đá trường trung học phổ thông Minh Nhật đã nhận ra những người này.

"Mọi người cố hết sức liều mạng, đội bóng chuyền đã đến để cổ vũ cho các ngươi!" Triệu Phong vội vã đứng bên ngoài sân hô một câu, vào thời điểm này, chỉ có thể cố gắng hết sức để kích phát ý chí chiến đấu của mọi người.

"A? Hình như không chỉ có đội bóng chuyền!" Lập tức lại có người phát hiện không đúng, đám thành viên đội bóng chuyền đang vây quanh mấy người khác, mà trước mặt mấy người này còn có một số đồ vật, đó là… dàn trống?

Không sai, đó thật sự là dàn trống, đang lúc mọi người còn hoài nghi, một nữ sinh mặc đồng phục trường trung học phổ thông Minh Nhật đã bắt đầu đánh trống, mà bên cạnh nàng còn có một nữ sinh trực tiếp hát ca khúc không biết tên, mà phía sau hai người, những người khác trực tiếp giơ bảng lên, trên bảng viết tám chữ: "Phổ thông Minh Nhật, hôm nay tất thắng!"

"ĐM, bọn họ làm vậy là muốn tới trường chúng ta mở buổi diễn xướng sao!"

"Mọi người hô to lên, áp chế bọn họ xuống!"

"Đúng, không thể để bọn họ chiếm thượng phong!"

...

Rất nhanh bên Bát Trung đã kịp phản ứng, bắt đầu có ý đồ dùng giọng nói để áp chế, nhưng mặc dù như thế, vẫn có không ít người bị nữ sinh xinh đẹp đang đánh trống hấp dẫn, bởi vì nữ sinh này có thể đánh ra âm thanh không tồi, mà nữ sinh đang hát bên cạnh nàng cũng hát rất hay.

"Hình như mấy nữ sinh kia là học sinh lớp thiên tài." Trong số đám học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật đang đá bóng phía dưới, có người nhận ra được những nữ sinh này.

"Hình như người đang đánh trống kia tên Trần Vũ San..." Một cầu thủ khác cũng lập tức tiếp lời.

"Nói như vậy, là Hạ lão sư để các nàng tới?" Mọi người lập tức cảm thấy kích động hẳn lên, xem ra, trường học vẫn coi trọng đội bóng đá bọn hắn.

"Hẳn là vậy... Không đúng, phải nói chắc chắn là vậy, các ngươi mau nhìn!" Đột nhiên có một cầu thủ càng thêm kích động, nhưng lần này, hắn ta không nhìn về phía khán đài phía sau mà nhìn về phía khán đài phía nam, bởi vì lúc này, trên khán đài phía nam đã xuất hiện thêm một người, một tiên nữ váy trắng ngồi trên xe lăn!

Tô Phi Phi!

Lại là Tô Phi Phi!

Tất cả học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật không ai ngờ tới Tô Phi Phi lại đột nhiên xuất hiện trên khán đài, mà Tô Phi Phi không chỉ xuất hiện, trước mặt nàng còn có một cây đàn dương cầm. Mọi người cũng không chú ý tới rốt cuộc cây đàn dương cầm này đã được đưa lên khán đài bằng cách nào, thế nhưng khi tiếng đàn vang lên, toàn bộ sân bóng như yên tĩnh lại.

Tiếng đàn mãnh liệt, mơ hồ có một tia sát phạt, cứ việc mọi người không hiểu rõ lắm, nhưng giờ khắc này, đám cầu thủ trường trung học phổ thông Minh Nhật đều cảm thấy kích động và nhiệt huyết sôi trào.

"Tiến công!" Có người hét lớn một tiếng, thoáng cái, đội bóng đá trường trung học phổ thông Minh Nhật đã trở nên tràn đầy sức sống.

Trước đó bọn hắn cảm thấy bản thân mình hoàn toàn không được coi trọng, là đội bóng đã bị từ bỏ, nhưng giờ khắc này bọn hắn lại cảm thấy, thật ra bọn hắn vẫn được trường học ưu ái, mà bọn hắn nhất định phải chiến đấu hết mình, mặc kệ kết quả cuối cùng sẽ ra sao, bọn hắn cũng không thể từ bỏ, phải chiến đấu tới cùng!

Tuy tình trạng bên phía đội bóng đá không được ổn lắm, nhưng lúc này, mọi người lại thấy ý chí chiến đấu sục sôi, chẳng qua lúc này, bên trường trung học Hồng Kỳ, tình huống của đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng không quá tốt.

Mặc dù trước khi mở màn, bên phía trường trung học phổ thông Minh Nhật có thể chiếm thượng phong trên mặt khí thế, nhưng đợi khi trận tranh tài thật sự bắt đầu, hai cầu thủ chuẩn chuyên nghiệp của đối phương vẫn biểu hiện ra trình độ của mình, Hoàng Bằng ném bóng ba điểm có tỉ lệ chính xác cao tới lạ kỳ, mà một vị cầu thủ tiền đạo chuẩn chuyên nghiệp khác - Thiết Trụ - cao tới hai mét, hơn nữa trông còn hết sức khỏe mạnh, càng có chút trí mạng.

Thật ra kỹ thuật của Thiết Trụ không tốt lắm, là loại có phạt bóng thế nào cũng sẽ không vào, ném rổ gần như sẽ không vào, là loại hình cầu thủ quái thú chỉ biết che rổ. Mà từ khi mở màn đến hiện tại, hắn ta cũng không ném vào bao nhiêu trái, nhưng lực sát thương của hắn ta lại biểu hiện trên phương diện khác.

"Số 11 Thiết Trụ của trường trung học Hồng Kỳ lại một lần nữa lập công, lần này, hắn ta đụng ngã đội viên số tám của trường trung học phổ thông Minh Nhật, đội viên số tám ngã xuống đất không dậy nổi, nhưng trọng tài vẫn không phán phạm quy, chúng ta tin tưởng trọng tài không nhận tiền, chỉ là trình độ của hắn ta quá kém..." Trong giọng nói của bình luận viên đã có phần châm chọc trọng tài, "Chẳng qua tình thế của trường trung học phổ thông Minh Nhật càng thêm bất lợi, bởi vì đây đã là đội viên chủ lực thứ tư của trường trung học phổ thông Minh Nhật gặp chấn thương..."

Bình Luận (0)
Comment