Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 425 - Chương 424: Còn Không Biết Xấu Hổ Hơn Cả Ba Ba (2)

Chưa xác định
Chương 424: Còn không biết xấu hổ hơn cả ba ba (2)

Một số học sinh ở gần đó cũng bắt đầu hướng về phía Hạ Chí la hét, hiển nhiên, bọn hắn cũng đều hy vọng Hạ Chí có thể làm chút gì đó, hiện tại rõ ràng trường trung học Hồng Kỳ đã cấu kết với trọng tài bắt nạt bọn họ.

"Mạc Ngữ sẽ xử lý tốt những chuyện này." Hạ Chí lại bày ra vẻ mặt như thường, "Không cần lo lắng, chúng ta nhất định sẽ thắng."

Mọi người nhất thời cảm thấy cạn lời, Hạ lão sư cũng quá tín nhiệm Mạc Ngữ đi? Hắn có ý là hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện này.

Lúc này đội cổ động viên đã lên sân khấu biểu diễn, mọi người cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục xem biểu diễn, dù sao thì đội cổ động viên biểu diễn vẫn rất đẹp mắt, chí ít cũng dễ nhìn hơi nhiều so với trận đấu xấu xi kia.

"Thật ra mỹ nữ xinh đẹp đáng yêu như ta cũng có thể xử lý chuyện này, sao không có ai tới tìm ta đây?" Charlotte ở đó, hơi không chịu cô đơn.

"Ngươi chỉ mới ba tuổi." Hạ Chí nói một câu nhẹ bỗng, lại là nhất châm kiến huyết, khiến Charlotte chỉ có thể buồn bực trợn trắng mắt. Cho dù nàng có lợi hại tới mức nào đi nữa cũng không ai coi trọng một tiểu hài tử ba tuổi.

Bên này cuộc đấu bóng rổ đang tiến vào thời gian nghỉ ngơi giữa hiệp, nhưng bên kia, nửa hiệp đầu của trận đấu bóng đá còn chưa kết thúc.

Bên giải bóng đá dùng thời gian thi đấu tiêu chuẩn, toàn trận 90 phút, mỗi nửa trận 45 phút, mà giờ khắc này, mới chỉ thi đấu được nửa giờ.

Trong thời gian vừa rồi, đám cầu thủ trường trung học phổ thông Minh Nhật liều mạng vô cùng, số lần phạm quy cũng nhanh chóng tăng lên, về mặt phối hợp và kỹ thuật của bọn hắn hiện nay vẫn chưa thể sánh với đám cầu thủ Bát Trung, nhưng loại hung mãnh này vẫn có thể tạo ra hiệu quả rõ ràng, đám cầu thủ Bát Trung đã vào ba quả hiển nhiên không muốn tiếp tục liều mạng nữa, ngộ nhỡ vì liều mạng mà bị thương thì thật không có lợi, vì vậy, đến hiện tại, vậy mà điểm số lại không tiếp tục tăng lên!

Mà thanh thế của đoàn cổ vũ trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng càng lúc càng lớn, hiện tại mọi người đều đang lớn tiếng hô cố lên, mà một phương diện khác, dàn trống và đàn dương cầm cũng xa xa tương ứng, mặc dù tạo ra tiếng không tính là quá lớn, nhưng lại mang theo lực ảnh hưởng kiểu khác, đặc biệt là tiếng đàn của Tô Phi Phi mang theo lực xuyên thấu mạnh mẽ, không chỉ có thể kích phát ý chí chiến đấu của đám cầu thủ trên sân, còn có thể mơ hồ chống lại tiếng cổ vũ của hơn ngàn học sinh Thanh Cảng Bát Trung. Vì vậy, cứ như thế, đoàn cổ vũ của song phương tuy có chênh lệch rất lớn trên mặt nhân số, nhưng lại khiến người ta có cảm giác lực lượng tương đương.

"Trường trung học phổ thông Minh Nhật thật nhiều nhân tài!"

"Đặc biệt là nhiều mỹ nữ!"

"Nghe nói người đánh đàn dương cầm kia là lão sư âm nhạc, quá đẹp!"

"Nữ sinh đánh trống kia cũng không tệ!"

"Đội bóng chuyền này cũng rất đẹp..."

Thật ra bên phía Thanh Cảng Bát Trung cũng có chút ước ao với tình cảnh mỹ nữ nhiều như mây của trường trung học phổ thông Minh Nhật, đặc biệt là những mỹ nữ này không chỉ rất xinh đẹp, bản thân còn tương đối có tài.

Có người nói có một số học sinh cấp hai trường Thanh Cảng Bát Trung suy nghĩ tới chuyện đợi lúc thi cấp ba lại ghi danh vào trường trung học phổ thông Minh Nhật.

"A..." Vô số người lại hoan hô lên, lại thời gian nửa hiệp đầu kết thúc chừng năm phút đồng hồ, rốt cục Thanh Cảng Bát Trung cũng lại ghi thêm một bàn, điểm số rốt cục cũng tới 4-0!

Mà lúc này đây, vấn đề nghiêm trọng bắt đầu xuất hiện, đám cầu thủ trường trung học phổ thông Minh Nhật bắt đầu mất thể lực, trên sân có một cầu thủ trực tiếp căng gân, mà hiện tại còn chưa kết thúc nửa hiệp đầu đâu!

Vấn đề thể lực không chỉ là vấn đề của một đội viên nào đó, trước đó mọi người liều quá mức, cộng thêm thể năng dự trữ không đủ, vì vậy, rất nhanh tình huống đã trở nên càng thêm hỏng mất, trong năm phút đồng hồ sau cùng, Thanh Cảng Bát Trung lại đá vào một quả, cuối cùng, nửa hiệp đầu lấy tỉ số 5-0 kết thúc.

Khi tiếng còi báo kết thúc nửa hiệp đầu vang lên, phần lớn cầu thủ trường trung học phổ thông Minh Nhật tê liệt ngã trên sân bóng, liều đến vất vả như vậy, kết quả điểm số vẫn tàn khốc như thế, điều này khiến bọn hắn càng thêm không có lòng tin với nửa hiệp sau.

"Tình huống của trường chúng ta thật không ổn!" Trên diễn đàn Minh Nhật, mọi người đều đang nghị luận, mặc dù trên cơ bản mọi người đều đang ở trận đấu, nhưng việc thảo luận trên mạng chưa từng đình chỉ.

"Đúng vậy, đội bóng đá chắc chắn phải thua, bóng rổ cũng rất khó thắng, lẽ nào chúng ta chỉ có thể dựa vào Mạc Ngữ mà thắng một trận bóng chuyền thôi sao?"

"Ta cảm thấy bóng rổ không nên thua mới đúng, dựa theo thực lực thật, chúng ta nên thắng, hơn nữa Hạ lão sư cũng đang ở đây, hắn sẽ không trơ mắt nhìn bản thân mình thua mất một ức, đúng không?"

"Chuyện này cũng khó nói, Hạ lão sư là người có tiền tùy hứng tiêu chuẩn, hắn không quan tâm tiền."

"Tốt rồi tốt rồi, hiệp thi đấu bóng rổ tiếp theo sắp bắt đầu, xem so tài trước."

Trên sân vận động trường trung học Hồng Kỳ, hiệp đấu sau đã chính thức bắt đầu, Cao Tuấn số 5 phát bóng từ đường biên, Nhạc Nghị số 2 lập tức tiếp được bóng, sau đó, hắn ta lập tức dẫn bóng đột phá, vượt qua nửa sân.

"Số 2 là cầu thủ tốt nhất trường trung học phổ thông Minh Nhật, hắn ta cũng là cầu thủ tốt nhất trên sân, nhưng thật bất hạnh là người phòng thủ hắn ta là Thiết Trụ của trường trung học Hồng Kỳ, xem, Thiết Trụ lại đè lên, xem ra số 2 chỉ có thể né tránh... A, không đúng, lần này số 2 không tránh!" Giọng bình luận viên đột nhiên kích động hẳn lên, "Hắn ta tiếp tục dẫn bóng về phía trước, ai ya, không tốt, tên to con của đối phương vừa chuẩn bị va chạm, không, là đã đụng tới, nhưng số 2 vẫn không tránh, vóc dáng số 2 cũng rất vạm vỡ, nhưng thoạt nhìn rõ ràng kém đối phương, hắn ta nhảy lấy đà, nhảy lấy đà ném rổ, ai ya không tốt!"

Sân vận động đang huyên náo đột nhiên an tĩnh lại, dường như trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nín thở!

Bình Luận (0)
Comment