Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 437 - Chương 436: Nhớ Kỹ Mang Theo Chứng Minh Nhân Dân (2)

Chưa xác định
Chương 436: Nhớ kỹ mang theo chứng minh nhân dân (2)

Mà cùng lúc đó, trong xe Mercedes đã xuất hiện thêm một người, chính là nam nhân trung niên xấu xí kia, hắn ta đã nhảy vào trong xe, sau đó hắn ta phát hiện, vậy mà lúc này xe lại có thể nằm trong trạng thái không người điều khiển!

Cũng không phải vị trí lái không có người, mà Hạ Chí ngồi trên vị trí tài xế nhưng tay vốn không hề khống chế tay lái, vậy mà xe vẫn có thể tiếp tục phóng nhanh về phía trước, không bị ảnh hưởng chút nào.

"Ta chỉ có chút hiếu kỳ, lần trước ngươi có thể may mắn thoát chết, vì sao lần này ngươi lại muốn tới tìm chết?" Hạ Chí nhìn nam nhân trung niên, giọng điệu lạnh băng.

"Hạ Chí, rốt cuộc là ai phải chết còn rất khó nói đây!" Nam nhân trung niên cười lạnh một tiếng, "Ta biết ngươi rất mạnh mẽ, nhưng vì cái gọi là chia tay ba ngày, gặp lại phải lau mắt mà nhìn, hiện tại Tôn Hầu Tử ta cũng không phải dễ trêu!"

Nam nhân trung niên bất ngờ chính là Tôn Hầu Tử, gần như tất cả mọi người đều cho rằng Tôn Hầu Tử đã bị Thiết Thủ giết chết, thậm chí ngay cả Hạ Chí cũng cho rằng Tôn Hầu Tử đã chết, nhưng bây giờ, Tôn Hầu Tử không chỉ sống sờ sờ xuất hiện trước mặt Hạ Chí, hơn nữa rõ ràng hắn ta trở nên càng thêm cường đại hơn trước đây rất nhiều.

Quan trọng nhất là lá gan của Tôn Hầu Tử cũng lớn hơn rất nhiều, trước đó, hắn ta thiếu chút nữa bị Hạ Chí trực tiếp bóp chết, nhưng bây giờ, rõ ràng hắn ta còn dám chủ động công kích Hạ Chí!

"Ừm, ta vẫn có chút hiếu kỳ, nếu như ngươi muốn trả thù, như vậy, không phải hiện tại ngươi càng nên đi tìm Thiết Thủ sao?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

"Sau khi ta giết chết ngươi, ta sẽ đi tìm hắn ta tính sổ!" Trong mắt Tôn Hầu Tử lóe lên một loại quang mang quỷ dị, "Hạ Chí, ta không quan tâm quá khứ ngươi mạnh mẽ thế nào, cũng không để ý hiện tại ngươi đã khôi phục năng lực quá khứ rồi hay chưa, nói chung, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi, mà ta chính là cường giả đã giết chết Nhân Hoàng ngày trước! Ta sẽ mang thi thể ngươi đi tìm Thiết Thủ, sau đó, ta sẽ san Thiên Binh thành bình địa... A!"

Tôn Hầu Tử đang ở bên kia, có chút phấn khởi mà ba hoa khoác lác, nhưng rất nhanh hắn ta đã nói không ra lời, bởi hệt như lần đầu tiên gặp gỡ, Hạ Chí lại bóp cổ họng của hắn ta.

"Ngươi thật sự nên điều chỉnh trình tự một chút, nếu như ngươi đi tìm Thiết Thủ trước, có lẽ ngươi còn có cơ hội." Hạ Chí thản nhiên nói: "Nói đi, ai sai ngươi tới? Ta tin tưởng không phải tốt thí."

Sắc mặt Tôn Hầu Tử lập tức trở nên trắng bệch, trong mắt càng tràn đầy khó tin, rõ ràng hắn ta đã cường đại hơn rất nhiều, vì sao ở trước mặt Hạ Chí, hắn ta vẫn không chịu nổi một kích?

"Ngươi, sao ngươi có thể..." Tôn Hầu Tử rất chật vật phun ra mấy chữ này, hắn ta không thể chấp nhận được sự thật này.

"Ta hỏi một lần nữa, ai sai ngươi tới?" Giọng nói của Hạ Chí bỗng trở nên lạnh lẽo, mà trong giọng nói của hắn cũng đột nhiên nhiều thêm một chút mệnh lệnh.

Trên mặt Tôn Hầu Tử xuất hiện vẻ giãy giụa, dường như hắn ta không muốn nói, nhưng hắn tat lại không bị khống chế bắt đầu trả lời: "Là… là..."

Thình thịch!

Thân thể Tôn Hầu Tử đột nhiên nổ tung, nhưng lại không có bất kỳ máu thịt gì mà hóa thành một luồng khói đen, có vẻ hết sức quỷ dị!

Sắc mặt Hạ Chí lại rất bình tĩnh, chỉ thấy bàn tay phải của hắn nhẹ nhàng nắm chặt trên không trung, khói đen đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, sau đó, Hạ Chí xòe bàn tay ra, lòng bàn tay lại nhiều thêm một viên hạt châu màu đen to bằng hạt đậu.

"Thì ra là..." Hạ Chí lẩm bẩm, nhưng hắn còn chưa dứt lời lại đột nhiên biến sắc, sau đó, hắn liền trực tiếp biến mất khỏi xe Mercedes!

Nhưng xe Mercedes vẫn không bị mất khống chế, mà đang nhanh chóng giảm tốc độ, ngừng lại ở ven đường.

Đồng thời, trên con đường cách đó mấy cây số, Thu Đồng đang lái chiếc Lamborghini hiệu Hạ Chí chạy trên đường, mà tiểu mỹ nữ tóc vàng Charlotte thì vẫn ngồi bên cạnh nàng như cũ.

Phía sau Lamborghini còn có xe buýt và một số xe khác của trường trung học phổ thông Minh Nhật, kể cả xe của bảo vệ Long Đằng, đội xe quy mô lớn vô cùng, trên xe bus, rất nhiều học sinh còn thò đầu ra khỏi cửa sổ xe kêu to, phát tiết vui sướng trong lòng.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, hình như ba ba có hẹn với nữ nhân khác." Trên xe, Charlotte yêu kiều nói.

"Hắn chỉ dẫn Mạc Ngữ đi đá bóng." Thu Đồng thuận miệng nói.

"Thế nhưng ta nghe nói ba ba còn hợp tấu đàn dương cầm với một tỷ tỷ rất đẹp ở bên ấy." Charlotte chớp đôi mắt to xinh đẹp nói.

"Charlotte, một tiểu hài tử như ngươi đừng quản nhiều như vậy." Thu Đồng cảm thấy cạn lời, một đứa trẻ ba tuổi sao lại hiểu được nhiều như vậy chứ?

"Oa, Đồng Đồng tỷ tỷ cẩn thận!" Đột nhiên Charlotte la lớn một tiếng.

"Kíttttttttttt..." Vô số tiếng thắng xe gần như đồng thời vang lên, ở ngã tư đường phía trước vốn là đèn xanh, có thể thông hành, nhưng giữa đường lại đột nhiên có một người xuất hiện mà không có bất kỳ dấu hiệu gì!

"Ngươi muốn chết!" Một tài xế thò đầu ra, mắng người này một câu.

Lúc đầu người này chỉ cúi đầu, nghe được tiếng mắng của tài xế, hắn ta chậm rãi ngẩng đầu lên, tiếp theo, đột nhiên hắn ta vung tay về phía tài xế!

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, tài xế này đột nhiên nổ tung!

"A..."

Bốn phía vang lên vô số tiếng kêu sợ hãi, mà người này liên tục phất tay, không nhìn thấy có bất kỳ vật gì phóng ra từ trong tay hắn ta, nhưng tiếng nổ mạnh lại liên tục vang lên, trong nháy mắt đã có bốn năm chiếc xe bị nổ bay!

Biến cố bất thình lình này khiến vô số người sợ đến hồn phi phách tán, rất nhiều người sôi nổi xuống xe, chạy tứ tán, mà người này cũng không để ý tới đám người đang chạy trốn, đột nhiên hắn ta nhìn về phía Thu Đồng, một giây sau, hắn ta đột nhiên vung tay về phía Thu Đồng!

Bình Luận (0)
Comment