"Hạ Chí, ta vẫn hiểu rõ về ngươi, bất luận là trước đây hay là hiện tại, trong mắt ta, ngươi đều không đáng nhắc tới!" Giọng điệu của nam tử mặc vest trắng càng lạnh hơn, "Ta nể mặt chủ nhân nơi này, tạm thời không tính toán với loại tiểu nhân vật như ngươi!"
"Ừm, ngươi còn là bệnh nhân tâm thần mắc chứng vọng tưởng." Hạ Chí rất rất nghiêm túc nhìn nam tử này, "Bác sĩ của ngươi quá không có trách nhiệm, hiện tại ngươi còn chưa thích hợp xuất viện."
"Ta không có hứng thú so miệng lưỡi với ngươi!" Nam tử mặc vest trắng lạnh lùng nhìn Hạ Chí, sau đó, hắn ta lại nhìn về phía Tô Phi Phi, "Phi Phi, đây là chuyện giữa hai người chúng ta, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội lựa chọn, nếu ngươi theo ta trở về, ta có thể bảo đảm ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, ta còn có thể tha cho tên hề bên cạnh ngươi một con đường sống! Hiện tại, ta hỏi ngươi, ngươi theo ta đi hay tiếp tục ở lại?"
Ngả bài!
Mọi người vây xem có chút kích động, nhanh như vậy đã ngả bài, hiện tại phải nhìn xem Hạ Chí nhận thua hay là hai người đánh nhau!
Thật ra, trên cơ bản, những người này cũng không nhận ra nam nhân mặc vest trắng này, nhưng bọn hắn đều cảm thấy thân phận của nam nhân mặc vest trắng này rất bất phàm, bởi Trương Thành Công vẫn luôn rất khách khí với nam nhân mặc vest trắng, hơn nữa, cho đến bây giờ, Trương Thành Công vẫn luôn không can thiệp vào trận tranh chấp này, thoạt nhìn hắn ta vốn không dám can thiệp, điều này đủ để chứng minh nam nhân mặc vest trắng có lai lịch không tầm thường.
Cho nên, thật ra những người này càng hy vọng bản thân có thể nhìn thấy hai người mâu thuẫn càng kịch liệt hơn, bởi phần lớn bọn hắn không thích Hạ Chí, hy vọng Hạ Chí bị người dạy dỗ, lùi một bước mà nói, cho dù Hạ Chí dạy dỗ ngược đối phương, đồng nghĩa với Hạ Chí lại đắc tội với một địch nhân cường đại, đối với bọn hắn, chuyện này không có gì không tốt.
Đương nhiên, còn có một vài người thuần túy là muốn xem náo nhiệt.
Lúc này, trong phòng yến hội, bất luận là nam hay nữ trên cơ bản đều đang nhìn chằm chằm Tô Phi Phi, hiển nhiên, mọi người đều đang đợi Tô Phi Phi đáp lại.
Nếu Tô Phi Phi trực tiếp đi theo nam nhân này, vậy bọn họ nhất định sẽ cảm thấy sướng rên, đây tuyệt đối là đánh mặt Hạ Chí.
"Tô tiểu thư này càng nhìn càng thấy giống tiên nữ, gương mặt kia, khí chất kia..." Có người nhỏ giọng thầm thì một câu, mà thật ra không chỉ hắn ta có ý nghĩ này, những người khác cũng đều có cảm giác này.
Lúc Tô Phi Phi mới vừa tiến vào, bọn hắn còn chưa nhìn kỹ, chủ nếu là vì Tô Phi Phi ngồi trên xe lăn khiến rất nhiều người trực tiếp mất hứng thú. Nhưng bây giờ, khi bọn hắn tỉ mỉ nhìn ngắm Tô Phi Phi, bọn hắn phát hiện, càng nhìn bọn hắn lại càng luyến tiếc dời tầm mắt.
Đặc biệt là lúc này, gương mặt có vẻ hơi tái nhợt của Tô Phi Phi càng khiến người ta không tự chủ được cảm thấy thương tiếc, nếu không phải còn có lý trí, chỉ sợ đã có mấy nam nhân không nhịn được mà đi tới muốn làm hộ hoa sứ giả.
Mà giờ khắc này, bọn hắn cũng có thể hiểu được, vì sao nam nhân mặc vest trắng này cứ nhất định muốn Tô Phi Phi theo hắn ta trở về.
Tiên nữ như vậy, cho dù chỉ có thể ngồi trên xe lăn cũng vẫn là tiên nữ, vẫn nên xem thành tuyệt thế kỳ trân mà nuôi trong nhà thì tốt hơn.
Lúc này, Tô Phi Phi thực sự rất khẩn trương, nàng nhìn nam tử mặc vest trắng trước mặt, không lập tức đáp lại, nhưng hai tay nàng nắm thật chặt xe đẩy, hô hấp cũng không tự chủ được mà trở nên dồn dập lên.
Thật ra nàng cũng không quá rõ ràng lai lịch của người này, nhưng nàng biết, người này rất cường đại, không chỉ có hắn ta cường đại, sau lưng hắn ta còn có thế lực rất cường đại!
Cứ việc nàng biết Hạ Chí rất mạnh mẽ, nhưng nàng không chắc Hạ Chí có thể cường đại hơn đối phương hay không, mà nàng càng không thể xác định là Hạ Chí có thể vì nàng mà tử đấu với thế lực sau lưng đối phương hay không?
Tô Phi Phi thực sự không dám khẳng định, phải biết rằng, giữa nàng và Hạ Chí vốn không có quan hệ yêu đương, từ khi hai người quen biết đến hiện tại chẳng qua chỉ mới mười ngày, Hạ Chí hoàn toàn không cần vì nàng mà làm bất cứ chuyện gì.
Hiện tại, rốt cuộc nàng nên lựa chọn như thế nào đây?
"Các ngươi biết, một nam nhân bình thường khác một nam nhân bị bệnh tâm thần ở chỗ nào không?" Đúng lúc này, giọng nói của Hạ Chí lại vang lên, "Nam nhân bình thường sẽ không ép buộc nữ nhân phải đưa ra lựa chọn khó khăn, cho nên hiện tại, chuyện rất đơn giản, Phi Phi sẽ không đi theo ngươi, mà đây là lựa chọn của ta! Nói đơn giản, cho dù nàng lựa chọn đi theo ngươi, ta cũng sẽ không đồng ý."
Trong lúc bất chợt, nỗi lòng căng thẳng của Tô Phi Phi hoàn toàn thư thả lại, nàng quay đầu nhìn Hạ Chí, trên mặt hiện lên nụ cười rực rỡ, giờ khắc này, rốt cục nàng cũng lại một lần nữa ý thức được, nàng thực sự không cần lo lắng.
Đúng là giữa nàng và Hạ Chí không có quan hệ yêu đương, mà quan hệ giữa bọn họ thật ra cũng không thân mật, nhưng nàng tin chắc, Hạ Chí là một nam nhân thủ tín, mà hắn đã từng nói, cho dù sẽ có chuyện gì phát sinh, hắn cũng vẫn luôn ở bên cạnh nàng.
Nàng không cần lo lắng bất cứ chuyện gì, bởi vì bất luận là lúc nào cũng có hắn ở đây.
"Ta sẽ không theo ngươi trở về." Lúc này, cuối cùng Tô Phi Phi cũng mở miệng, "Ta rất thích cuộc sống hiện tại của ta."
"Này chuyện này không phải do ngươi quyết định!" Trên người nam nhân mặc vest trắng đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức lạnh như băng, hắn ta bỗng nhìn về phía Hạ Chí, "Mới vừa rồi ta đã nói, ta sẽ nể mặt chủ nhân nơi này, cho nên hiện tại ta sẽ không... Ách!"
Một tiếng rên ngắn ngủi phát ra từ trong miệng nam tử mặc vest trắng, hắn ta dùng một tay che mũi, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, dường như hắn ta hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi chuyện vừa rồi đã xảy ra như thế nào.
"Điểm khác nhau thứ hai giữa ta và ngươi chính là ta không cần nể mặt người khác." Hạ Chí nhìn nam tử mặc vest trắng, trong giọng nói có trào phúng rất rõ ràng, "Hiện tại, ai là vai hề?"