Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 507 - Chương 506: Phải Tin Tưởng Bạn Trai Vĩ Đại Của Ngươi (2)

Chưa xác định
Chương 506: Phải tin tưởng bạn trai vĩ đại của ngươi (2)

"Thu Đồng, ngươi trả nữ nhi lại cho ta!" Phụ thân Đinh Thiến lại tiếp tục như trước, trực tiếp cầm lấy loa phóng thanh muốn đập Thu Đồng.

Nhưng lần này, kết quả lại không giống trước.

Trước đó Tần Vĩ trực tiếp bị nện chạy, còn lần này, Thu Đồng không tránh, hiển nhiên phụ thân Đinh Thiến cũng không thực sự đập trúng Thu Đồng.

Đột nhiên Hạ Chí xuất hiện bên cạnh Thu Đồng, sau đó, hắn ta tóm lấy loa phóng thanh đang đập về phía Thu Đồng, hơi dùng lực đã có thể trực tiếp đoạt lấy loa, tiếp theo, Hạ Chí tiện tay quăng ra, cái loa phóng thanh này lập tức nện lên trên cái loa cách đó không xa.

Oanh!

Loa phóng thanh và âm-li cùng bị đập hư, trong nháy mắt, mọi người chỉ cảm thấy bốn phía trở nên an tĩnh hơn rất nhiều, cuối cùng cũng không còn tiếng nhạc tang ồn ào khiến người khó có thể chịu được kia nữa.

"Các ngươi còn đánh người? Các ngươi đã hại chết nữ nhi ta, còn muốn đánh người? Ta liều mạng với các ngươi..." Mẫu thân Đinh Thiến bỗng lao về phía Hạ Chí, cũng cầm lấy loa phóng thanh đập về phía Hạ Chí.

Hạ Chí lại một lần nữa rất dễ dàng túm lấy loa phóng thanh, sau đó, trong loa phóng thanh lập tức truyền ra giọng nói của Hạ Chí: "Không cần khóc lóc om sòm trước mặt ta, chuyện này không có bất kỳ lợi ích gì cho các ngươi, hiện tại các ngươi nói thẳng đi, các ngươi muốn bao nhiêu tiền?"

Lời của Hạ Chí rất trực tiếp, khiến rất nhiều người cảm thấy hắn có chút máu lạnh, bất cận nhân tình, nhưng dù thế mọi người vẫn cảm thấy, thật ra lời này của hắn cũng rất thực tế, phụ mẫu Đinh Thiến náo loạn như thế, nói cho cùng, hơn phân nửa cũng là vì muốn tiền.

"Ngươi có ý gì? Có tiền thì ghê gớm lắm sao? Có tiền có thể mua mạng sao? Ta chỉ muốn nữ nhi ta!"

"Các ngươi hại chết nữ nhi ta, trả lại mệnh cho nữ nhi ta!"

"Chúng ta không cần tiền!"

"Chúng ta muốn các ngươi đền mạng!"

Phụ mẫu Đinh Thiến có vẻ rất tức giận, mà ngôn từ của bọn hắn cũng tương đối kịch liệt, chẳng qua, suy xét đến khi con người đau lòng tới tột đỉnh có thể sẽ mất lý trí, mọi người cũng có thể hiểu được.

"Một trăm vạn." Hạ Chí chậm rãi phun ra một con số, hơn nữa còn nói ra thông qua loa phóng thanh, đủ để mỗi người đều nghe được thật rõ.

"Chỉ trăm vạn cũng muốn mua mệnh của nữ nhi ta sao?"

"Các ngươi cảm thấy nữ nhi ta chỉ đáng một trăm vạn?"

"Ta muốn lộ bộ mặt thâm hiểm độc địa của trường học các ngươi cho mọi người đều biết!"

"Chính là trường học nát của các ngươi đã hại chết nữ nhi bảo bối của ta!"

Phụ mẫu Đinh Thiến lại tức giận mắng to, hệt như Hạ Chí đang vũ nhục bọn hắn vậy.

Người vây xem bắt đầu thầm thì, dường như phụ mẫu Đinh Thiến không tới vì tiền thật, vậy rốt cuộc bọn hắn muốn cái gì? Thật ra nghiêm túc mà nói, chuyện này trách nhiệm của trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng không tính là lớn, Đinh Thiến cũng không nhảy lầu trong trường trung học phổ thông Minh Nhật, hơn nữa khi Đinh Thiến xảy ra chuyện là thời gian nghỉ chưa quay về trường. Nói cho đúng, thật ra trong chuyện này, không phải trách nhiệm của phụ mẫu Đinh Thiến càng lớn hơn nữa sao?

Tuy mỗi người đều biết, nếu thật sự náo lớn, trường học nhất định sẽ nguyện ý bồi thường một số tiền, nhưng nếu đưa ra yêu cầu quá lố, đoán chừng trường học sẽ không đồng ý. Mà con số bồi thường trăm vạn Hạ Chí đã nói, thực sự đã có thể tính là một con số rất khá.

"Một ngàn vạn." Đúng lúc này, Hạ Chí lại phun ra một con số khác, mà hắn mới vừa nói ra lời này, Thu Đồng đang đứng bên cạnh lại không nhịn được trừng mắt liếc Hạ Chí, gia hỏa này lại không coi tiền là tiền.

Thật ra thấy phụ mẫu Đinh Thiến thương tâm như vậy, Thu Đồng cũng rất đồng tình, nhưng đồng tình thì đồng tình, nàng cũng không thể tùy tiện bồi thường cho bọn họ như vậy. Nói cho cùng, trong chuyện này, trường trung học phổ thông Minh Nhật vốn không có trách nhiệm quá lớn, nếu bồi thường một trăm vạn nàng có thể chấp nhận, nhưng một ngàn vạn thì hơi nhiều rồi đi?

Bốn phía cũng biến thành xôn xao, con hàng này thật sự phá của, một ngàn vạn, cho dù có tiền cũng không thể tiêu như vậy có được không!

Dường như phụ mẫu Đinh Thiến cũng ngẩn ngơ, không nghĩ tới thoáng cái Hạ Chí đã báo ra con số như vậy, hai người nhìn nhau, sau đó, phụ thân Đinh Thiến lại cắn răng, mở miệng nói: "Chúng ta tới không phải vì tiền, ta muốn đòi lại công đạo, nữ nhi ta tốt như vậy, nữ nhi ta là vô giá..."

"Không sai, các ngươi đừng nghĩ dùng một ngàn vạn là có thể thu mua được chúng ta, tất cả mọi người còn đang nhìn đây!" Mẫu thân Đinh Thiến cũng mở miệng nói: "Không nên cảm thấy nông dân chúng ta dễ bắt nạt, chúng ta cũng biết lên mạng!"

"À, nếu đã vậy thì quên đi." Lúc này, Hạ Chí lại hời hợt nói một câu, sau đó hắn nhìn về phía Thu Đồng, "Đồng Đồng, chúng ta trở về đi thôi."

Hạ Chí kéo tay Thu Đồng xoay người rời đi, Thu Đồng ngẩn ngơ, nhưng người lại không bị khống chế mà đi theo Hạ Chí cùng trở về trong trường học.

"Này, ngươi làm gì vậy?" Thu Đồng nhỏ giọng hỏi.

"Honey, ngươi phải tin tưởng bạn trai vĩ đại của ngươi." Hạ Chí lười biếng nói.

Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm giác được, có lẽ chuyện này còn có nội tình gì đó, hẳn có một số nội tình Hạ Chí biết nhưng nàng không biết.

Đám người vây xem cũng ngẩn ra, đây là chơi trò gì vậy? Hạ Chí cứ như vậy, không đàm phán với phụ mẫu Đinh Thiến nữa?

Mà xem ý hắn, dường như ngay cả một xu hắn cũng không muốn bồi thường?

Phụ mẫu Đinh Thiến như cũng ngây ngẩn cả người, sao lại thế này? Nào có ai lại đàm phán như ngươi? Nói hai câu liền không nói nữa?

Hai người nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu, sau cùng, phụ thân Đinh Thiến lại hướng về phía bóng lưng Hạ Chí hô to: "Chờ đã!"

Thế nhưng Hạ Chí lại như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.

Phụ thân Đinh Thiến vừa thấy tình cảnh không đúng, hắn ta lập tức cắn răng, tiếp tục kêu: "Chờ một chút, đừng đi, một ngàn vạn thì một ngàn vạn, không thành vấn đề!"

Bình Luận (0)
Comment