Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 525 - Chương 524: Ta Chắc Chắn Là Khách Quý (2)

Chưa xác định
Chương 524: Ta chắc chắn là khách quý (2)

"Tiên sinh, mời..." Giọng nói dễ nghe truyền đến.

Hạ Chí ngẩng đầu, tiếp viên hàng không kia đã ngẩn ngơ: "Hạ, Hạ tiên sinh?"

"Bạch tiểu thư, thật trùng hợp." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, vị tiếp viên hàng không này lại chính là Bạch Tiểu Lộ đã đưa Charlotte đến trường trung học phổ thông Minh Nhật trước đây.

"Vâng, đúng vậy, thật trùng hợp." Bạch Tiểu Lộ miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, trong lòng lại đang oán thầm, nàng phải không may tới mức nào mới có thể gặp phải tên gia hỏa này.

Bạch Tiểu Lộ thật sự không có cảm tình gì với Hạ Chí, dưới cái nhìn của nàng, gia hỏa này không chỉ lăng nhăng, hơn nữa còn không chịu trách nhiệm, có một nữ nhi xinh đẹp đáng yêu như vậy còn không biết thương yêu cưng chiều, người như thế không phải bạn trai tốt, cũng không phải người cha tốt, ừm, càng sẽ không trở thành lão công tốt.

Cũng khó trách Bạch Tiểu Lộ cảm thấy mình không may, từ sau khi gặp phải chuyện Charlotte, nàng vẫn luôn oán hận, vì vậy nàng xin chuyển từ chuyến bay quốc tế sang chuyến bay trong nước. Sau đó nàng trở thành tiếp viên hàng không của khoang hạng nhất, mà đây là chuyến bay đầu tiên của nàng sau khi nàng trở thành tiếp viên hàng không chuyến trong nước, vậy mà nàng lại gặp Hạ Chí.

Điều này cũng khiến đáy lòng Bạch Tiểu Lộ hơi bất an, nàng luôn cảm thấy hôm nay, trên máy bay sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng hiển nhiên nàng không thể nào nói ra, mà tuy nàng rất bất mãn với Hạ Chí, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười điềm mỹ, ai bảo nàng là tiếp viên hàng không đây?

"Hạ tiên sinh, ngài có muốn uống gì không?" Luận công việc, Bạch Tiểu Lộ vẫn đủ chuyên nghiệp, nàng bắt đầu tận hết chức trách của mình.

"Không cần, cảm ơn." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, sau đó thuận tay cầm lấy một tờ tạp chí.

Bạch Tiểu Lộ há miệng, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng nàng cũng không nói. Một hành khách khác muốn uống rượu vang, Bạch Tiểu Lộ nhanh chóng rót một ly rượu vang đưa cho vị hành khách kia.

Mà làm xong chuyện này, rốt cục Bạch Tiểu Lộ cũng không thể nhịn được, lại đi tới bên cạnh Hạ Chí, mở miệng hỏi: "Hạ tiên sinh, hiện tại nữ nhi của ngài có khỏe không?"

"Nàng rất tốt, ăn được ngủ được, cũng giỏi gây sự." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Vậy là tốt rồi." Bạch Tiểu Lộ bày ra vẻ yên lòng, nàng luôn cảm thấy mình có chút trách nhiệm với Charlotte.

Nhưng ngừng một chút, Bạch Tiểu Lộ lại hỏi: "Vậy Thu Đồng tiểu thư cũng khỏe chứ?"

"Có ta ở đây, đương nhiên nàng sẽ khỏe." Hạ Chí vẫn thờ ơ trả lời một câu.

"Vậy Thu Đồng tiểu thư và nữ nhi của ngài..." Bạch Tiểu Lộ còn muốn hỏi.

Rốt cục Hạ Chí cũng ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Lộ: "Bạch tiểu thư, thật ra ngươi có thể trực tiếp gọi điện thoại cho Charlotte, nàng có di động, ngươi có muốn lấy số của nàng không?"

Bạch Tiểu Lộ ngẩn ngơ, một tiểu nữ hài ba tuổi lại có di động?

"Muốn, đương nhiên muốn." Rất nhanh Bạch Tiểu Lộ đã phục hồi tinh thần lại, đúng là nàng rất quan tâm tới Charlotte.

Nhận được dãy số của Charlotte xong, rốt cục Bạch Tiểu Lộ cũng rời đi, nàng đã nhìn ra, Hạ Chí không có chút hứng thú nào với nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp là nàng.

Đối với chuyện này, Bạch Tiểu Lộ cũng cảm thấy bình thường, bạn gái người ta là Thu Đồng đây.

Có lẽ đây là điểm duy vừa khiến Bạch Tiểu Lộ cảm thấy Hạ Chí cũng không quá chán ghét, chí ít gia hỏa này cũng sẽ không quấy rầy tiếp viên hàng không trên máy bay. Phải biết rằng, không thiếu thanh niên còn muốn cua được nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp trên máy bay đây.

"Haiii, bằng hữu, ngươi rất quen thuộc với tiếp viên hàng không xinh đẹp kia sao?" Một giọng nói truyền tới từ bên cạnh.

"Nàng tên Bạch Tiểu Lộ, hai mươi hai tuổi, không có bạn trai, chỉ có điều nàng không thích loại người kiểu như ngươi." Hạ Chí lười biếng nói một câu, đầu cũng không ngẩng lên, vẫn đang tiếp tục xem tạp chí.

Ngồi bên cạnh Hạ Chí cũng là một nam nhân trẻ tuổi, tuổi tác xấp xỉ Hạ Chí, thoạt nhìn cũng chừng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, mà nhìn một thân hàng hiệu sang quý của hắn ta, hiển nhiên là rất có tiền.

Đầu năm nay, người ngồi khoang hạng nhất chưa chắc đã rất giàu có, nhưng một bộ quần áo đã đáng giá chừng trăm vạn, khẳng định là người có tiền.

"Bằng hữu, ta luôn cảm thấy trông ngươi rất quen mắt, chúng ta đã gặp nhau lần nào chưa?" Hiển nhiên nam nhân trẻ tuổi là loại người có tính cách nhiệt tình, "Ta tên Liễu Huy, Liễu trong cây liễu, Huy trong huy hoàng, ngươi tên gì?"

"Ta kiến nghị ngươi nên xuống máy bay ngay bây giờ." Hạ Chí vẫn không ngẩng đầu lên.

"Vì sao?" Liễu Huy có chút buồn bực.

"Người nói nhiều như ngươi rất dễ bị đòn." Hạ Chí bình tĩnh nói.

"Ách..." Liễu Huy ngẩn ngơ, đây là lần đầu tiên hắn ta nghe được có người chê hắn ta nói nhiều.

Chẳng qua ngẫm lại, đúng là hắn ta nói hơi nhiều thật, mặc kệ là đi đâu, bất luận là trên máy bay hay trên đường sắt cao tốc, hắn ta đều không nhịn được mà tìm người bên cạnh nói chuyện phiếm.

Trước đây, mỗi lần người ta đều rất vui lòng nói chuyện phiếm với hắn ta, cho nên hắn ta cũng không cảm thấy mình nói nhiều, nhưng hôm nay, rốt cục hắn ta cũng gặp được một người không muốn nói chuyện trời đất với hắn ta.

"Ừm, bị đánh trên máy bay cũng không phải chuyện tốt đẹp gì." Liễu Huy thầm nói, quyết định tạm thời không nói thêm gì nữa, chỉ có điều hắn ta vẫn cảm thấy khó hiểu, hắn ta luôn cảm thấy mình có quen biết vị huynh đệ đang ngồi bên cạnh, liệu có phải mình đã từng gặp hắn trong tiệc rượu nào đó không?

Bên này Liễu Huy còn đang bối rối, lại có người tiến vào khoang hạng nhất từ khoang phổ thông, người này đi tới bên cạnh Hạ Chí, sau đó bày ra vẻ rất khách khí hỏi: "Vị tiên sinh này, quấy rầy một chút, chúng ta có thể đổi chỗ không?"

Bình Luận (0)
Comment