Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 528 - Chương 527: Các Ngươi Có Thể Tan Việc (1)

Chưa xác định
Chương 527: Các ngươi có thể tan việc (1)

Đúng là máy bay không trở về địa điểm xuất phát, thật ra đây cũng là chuyện bình thường, cho dù Hạ Chí không cố tình dặn dò, phi trường gần nhất cũng là sân bay Giang Thành, bay đến Giang Thành sau đó mới hạ cánh vốn là lựa chọn tốt nhất.

Trong khoảng thời gian kế tiếp, trên máy bay cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì nữa, mà Hạ Chí cũng vẫn ngồi ở chỗ kia ngủ.

Bốn giờ chiều, máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Giang Thành. Cảnh sát Giang Thành đã sớm bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, máy bay dừng hẳn, đám cướp máy bay đã bị khống chế lập tức bị cảnh sát dẫn đi, mà lúc này, những người khác trên máy bay cũng không cách nào rời khỏi, ngoại trừ Hạ Chí.

Liễu Huy vẫn luôn nhìn chằm chằm Hạ Chí lại phát hiện Hạ Chí cứ đứng dậy rời đi như vậy, mà cảnh sát cũng như không định ngăn cản hắn, điều này khiến Liễu Huy rất buồn bực, vì sao cảnh sát vốn không ngăn hắn lại?

Đương nhiên Hạ Chí cũng lười giao tiếp với cảnh sát, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, sau khi ra khỏi sân bay, hắn đã trực tiếp ngồi lên một chiếc taxi.

"Bệnh viện Giang Đại." Hạ Chí báo địa chỉ cho tài xế, sau đó tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Taxi xuyên qua thành thị, Giang Thành và Thanh Cảng đều giống nhau, đều là thành phố lớn có mười triệu nhân khẩu, mà độ sầm uất của hai thành phố cũng tương xứng, chỉ có điều Thanh Cảng ở vùng duyên hải, mà Giang Thành lại ở nội lục. Nhưng dù Giang Thành không có biển, nhưng lại có một dòng sông lớn chảy qua thành thị, khiến tòa thành thị này một phân thành hai.

Taxi chạy chừng bốn mươi phút mới tới địa điểm, mà tuy đây là lần đầu tiên Hạ Chí tới nơi này, nhưng hắn vẫn có thể xe nhẹ quen đường, trực tiếp tìm được phòng bệnh, sau đó, hắn lập tức thấy được Hàn Tiếu.

Hàn Tiếu ngồi bên cạnh giường bệnh, mà trên giường bệnh có một nam nhân chừng ba mươi tuổi đang nằm, trên đầu nam nhân bị băng gạc bao kín, về phần Hàn Tiếu, trên mặt nàng cũng có vết máu ứ đọng rất rõ ràng.

"Hàn đại luật sư, lần sau xuất môn nhớ phải mang theo vệ sĩ." Hạ Chí đi về phía Hàn Tiếu, lười biếng nói.

"A? Hạ đại soái ca, sao ngươi lại đến?" Lúc này Hàn Tiếu mới phát hiện ra Hạ Chí, "Thu đại tiểu thư không tới sao?"

"Việc nhỏ như vậy, đương nhiên không cần Đồng Đồng đích thân ra tay, ta tới là được rồi." Hạ Chí thuận miệng nói.

Hàn Tiếu cảm thấy cạn lời, dưới cái nhìn của nàng, việc nhỏ mới nên để Thu Đồng giải quyết, việc lớn mới cần Hạ Chí tự mình ra tay.

Nhìn thoáng qua Hàn Tiếu, Hạ Chí tiếp tục nói: "Thoạt nhìn ngươi bị thương không nặng, chỉ là thiếu chút nữa bị hủy dung."

"Ta không sao cả, chỉ là mặt trúng một đấm, nhưng Phương sư huynh lại bị thương nặng hơn ta, trên đầu hắn đã trúng vài đòn." Hàn Tiếu nhìn nam nhân trên giường, "Đúng rồi, Hạ đại soái ca, giới thiệu cho ngươi một chút, đây là luật sư Phương Chính của sở luật chúng ta, tốt nghiệp đại học Pháp Viện Thanh Cảng chúng ta."

"Chào ngươi, Hạ lão sư, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Phương Chính miễn cưỡng cười với Hạ Chí.

"Hạ đại soái ca, bác sĩ nói Phương sư huynh não chấn động nhẹ, cho nên ít nhất cũng phải nằm lại bệnh viện một buổi tối." Hàn Tiếu ở bên cạnh bổ sung thêm một câu.

"Ừm, hai chúng ta đi giải quyết chuyện này trước đi." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Hiện tại?" Hàn Tiếu ngẩn ra.

"Không sai, ngay lúc này." Hạ Chí cười nhạt một tiếng, "Ta không thể ở lại đây quá lâu, Đồng Đồng sẽ nhớ ta."

Lúc đầu Hàn Tiếu còn muốn nói không cần phải gấp như vậy, nhưng Hạ Chí vừa nói thế, nàng lại phát hiện nàng cũng không tiện nói thêm gì, rõ ràng Hạ Chí vội trở về với bạn gái.

"Vậy được rồi." Hàn Tiếu nhìn Phương Chính một cái, "Phương sư huynh, một mình ngươi ở bệnh viện không sao chứ?"

"Không sao, ta có một bằng hữu, đợi lát nữa hắn sẽ tới." Phương Chính trả lời.

"Vậy chúng ta đi." Hạ Chí xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.

"Ách, Phương sư huynh, vậy ta đi trước." Hàn Tiếu nói một tiếng với Phương Chính, sau đó cũng đuổi theo rời khỏi phòng bệnh.

Đuổi theo Hạ Chí, Hàn Tiếu không nhịn được hỏi: "Hạ đại soái ca, ngươi muốn giải quyết chuyện này bằng cách nào? Đúng rồi, hình như ta còn chưa nói cụ thể mọi chuyện cho ngươi đâu."

Thật ra chuyện cũng không tính là phức tạp, gần ba năm trước đây, ba người trẻ tuổi mới vừa tốt nghiệp đại học Giang Thành tự mình gây dựng sự nghiệp, mở ra một ứng dụng di động, mà sau đó, bọn hắn gặp phải vấn đề không đủ vốn, vì vậy bọn hắn bắt đầu kiếm đầu tư.

Quan Vũ cảm thấy ứng dụng di động này có giá trị đầu tư, vì thế dùng ba trăm vạn mua bốn phần mười cổ phần, mà hắn ta cũng không tham dự vào quản lý. Trên thực tế, hắn ta cũng đã tiến hành không ít khoản đầu tư giống vậy, từ vài chục vạn đến hơn ngàn vạn, có thể tính là thiên sứ đầu tư, tuy rất nhiều khoản đầu tư đều thất bại, nhưng dù chỉ thành công một cũng có thể kiếm về rất nhiều.

Khi Hàn Tiếu đang xử lý tài sản của Quan Vũ, đã kiểm tra tình huống của ứng dụng di động này một chút, lại phát hiện, vào mấy tháng trước, ứng dụng này bắt đầu nổi tiếng, hiện tại, nó đang có xu thế càng ngày càng nổi tiếng. Mà có người nói, giá trị hiện tại của ứng dụng này đã đạt đến hai ức (~700 tỷ VNĐ)!

Mà quan trọng hơn là ứng dụng này đang không ngừng phát triển, dựa theo tình huống hiện tại, ứng dụng này sẽ càng ngày càng đáng giá.

Sau đó, vấn đề tới rồi.

Khi Hàn Tiếu tới công ty này, ba người liên hợp sáng lập công ty yêu cầu trả lại bốn phần mười cổ phần Quan Vũ đã mua, hơn nữa còn lấy lại với giá gốc, ba trăm vạn.

Hàn Tiếu lập tức nổi giận, đám người này nghĩ nàng là người ngu sao?

Bình Luận (0)
Comment