Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 591 - Chương 590: Nghìn Lẻ Một Đêm (2)

Chưa xác định
Chương 590: Nghìn lẻ một đêm (2)

"Tốt." Tuy cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng Thiệu Quốc Dân và Vương Yến cũng không phản đối.

"Hạ lão sư, vậy chúng ta đi." Lúc này rốt cục Mạc Ngữ cũng mở miệng, "Thiệu giáo sư, Vương tiến sĩ, chúng ta tìm một nơi thích hợp trong trường trung học phổ thông Minh Nhật trước, sau đó sẽ chuyển câu lạc bộ tới."

"Tốt." Thiệu Quốc Dân và Vương Yến lại đồng thời đồng ý, sau đó cũng đứng dậy cáo từ. Rất nhanh Mạc Ngữ đã đi ra ngoài, Thiệu Quốc Dân Vương Yến theo sát phía sau, trong văn phòng cũng chỉ còn lại hai người Hạ Chí và Thu Đồng. Mà lúc này, rốt cục Thu Đồng cũng không nhịn được: "Này, sao ngươi lại giao chuyện lớn như vậy cho Mạc Ngữ xử lý? Nàng còn là học sinh đây, hơn nữa, chúng ta còn chưa bàn cụ thể việc hợp tác giữa chúng ta và câu lạc bộ Hoa La Canh!"

"Đồng Đồng, Mạc Ngữ có thể xử lý tốt." Hạ Chí cười xán lạn, "Hơn nữa, chuyện này cũng không lớn, chúng ta có chuyện càng lớn hơn phải làm đây."

"Chuyện càng lớn hơn gì?" Thu Đồng tức giận hỏi.

"Đồng Đồng, đương nhiên là chuyện tuần trăng mật của chúng ta." Hạ Chí nói rất chân thành: "Honey, ta đã thiết kế 999 phương án cho tuần trăng mật của chúng ta, cần ta giới thiệu từng phương án cho ngươi nghe không?"

"Đều không cần!" Thu Đồng tức giận nói, quỷ mới hưởng tuần trăng mật với hắn!

"Vậy Đồng Đồng thân yêu, hay là ta trực tiếp nói phương án thứ một ngàn cho ngươi đi." Cho tới bây giờ Hạ Chí đều chưa từng bỏ qua.

"Này, cách ngày nghỉ dài hạn còn tới vài ngày, ngươi gấp cái gì?" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí.

"Đồng Đồng, đây là lần đầu tiên chúng ta hưởng tuần trăng mật, đương nhiên phải làm thật đẹp thật tốt." Hạ Chí nói rất chân thành.

"Ngươi còn nói hưởng tuần trăng mật, ta sẽ không đi với ngươi!" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, chính là một lần du lịch mà thôi, vậy mà gia hỏa này cứ nhất định phải kéo tới hưởng tuần trăng mật, cho dù muốn hưởng tuần trăng mật thì cũng phải đợi tới khi kết hôn đã...

Không đúng, nàng mới sẽ không gả cho hắn!

Nghĩ tới đây, Thu Đồng lại trừng mắt liếc Hạ Chí: "Phương án thứ một ngàn cũng không được!"

"Đã hiểu rõ, honey, ta biết ngay ngươi sẽ thích phương án nghìn lẻ một đêm, ta đi chuẩn bị trước." Hạ Chí cười xán lạn với Thu Đồng, nói xong, hắn cũng đứng dậy bước nhanh ra ngoài cửa.

"Này, cái gì mà phương án nghìn lẻ một đêm..." Thu Đồng không nhịn được truy hỏi, nhưng nàng mới nói tới chỗ này, Hạ Chí đã biến mất trong tầm mắt nàng.

"Lưu manh đáng chết!" Thu Đồng cắn răng mắng một câu, gia hỏa này vẫn luôn thích dùng chiêu số tiền trảm hậu tấu, mặt ngoài hắn làm như trưng cầu sự đồng ý của nàng, nhưng trên thực tế, cho tới bây giờ hắn vẫn luôn làm theo kế hoạch của chính hắn!

Mặc dù có chút buồn bực, nhưng Thu Đồng cũng không tiếp tục đuổi theo hỏi Hạ Chí tới cùng, nàng nghĩ rồi, cùng lắm thì lúc ăn cơm trưa hoặc lúc ăn tối lại hỏi. Thế nhưng nguyên một buổi trưa, Thu Đồng vẫn không thể nhìn thấy Hạ Chí, buổi tối, nàng cũng không thể nhìn thấy Hạ Chí.

Đợi khi Thu Đồng không thể nhịn được mà gọi vào điện thoại của Hạ Chí, nàng phát hiện thậm chí ngay cả điện thoại cũng không gọi được, nói đúng hơn là điện thoại đang nằm ngoài vùng phủ sóng!

Càng khiến Thu Đồng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là đến ngày thứ hai, vậy mà Hạ Chí còn vô tung vô ảnh, mà một ngày này, giải thể thao liên kết giữa các trường trung học phổ thông thành phố Thanh Cảng bắt đầu tiến hành vòng tranh tài thứ hai.

Vẫn là buổi sáng thi đấu bóng chuyền, buổi chiều đấu bóng rổ và bóng đá, nhưng lần này, mỗi học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật đều phát hiện, vậy mà Hạ Chí lại có thể chưa từng xuất hiện. Mà trận đấu hôm nay cũng có vẻ không chút rung động nào. Cứ việc đây là đợt thứ hai, nhưng lần này, đối thủ trường trung học phổ thông Minh Nhật gặp phải đều yếu hơn vòng thứ nhất rất nhiều, vì vậy, cho dù không có Mạc Ngữ trợ giúp, đội bóng chuyền và đội bóng đá vẫn có thể thủ thắng.

Về phần trận bóng rổ, lần này không có trọng tài quấy rối, cộng thêm đối thủ cũng yếu hơn so với vòng thứ nhất, dưới sự chỉ huy của Mạc Ngữ, đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật càng có thể nhẹ nhõm thủ thắng.

Trận đấu bóng rổ này vẫn được mấy trăm sư sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật tới cổ vũ, mà Thu Đồng cũng dẫn theo Charlotte đích thân xuất hiện trên khán đài, chỉ có điều, nguyên cuộc tranh tài, Thu Đồng đều có chút tâm thần không yên, bởi lúc đầu nàng cho rằng Hạ Chí nhất định sẽ xuất hiện.

Nhưng hiện tại trận đấu đã kết thúc, Hạ Chí lại vẫn không xuất hiện, điều này khiến đáy lòng Thu Đồng luôn có cảm giác không tốt lắm, gia hỏa này đã biến mất hơn 24h, rốt cục hắn đã đi đâu làm gì?

"Oa..."

"Quá sung sướng!"

"Thoải mái chết ta rồi!"

"Trường trung học phổ thông Minh Nhật muôn năm!"

...

Bốn phía đột nhiên truyền đến một trận hoan hô, khiến Thu Đồng giật mình tỉnh lại, sau đó nàng phát hiện, đám sư sinh bốn phía trường trung học phổ thông Minh Nhật đều có vẻ hết sức hưng phấn kích động.

Trong lúc nhất thời, Thu Đồng có cảm giác khó hiểu, đã có chuyện gì xảy ra?

Trận thi đấu đã kết thúc, lúc trước bọn hắn đã vì thắng lợi mà hoan hô, hơn nữa, lúc đó bọn hắn cũng không vui vẻ như hiện tại đâu, dù sao thì trận đấu này cũng thắng một cách quá nhẹ nhàng, không đáng giá kích động.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta nhanh về nhà đi!" Giọng nói thanh thúy của Charlotte cũng truyền tới từ phía bên cạnh, mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cũng có vẻ rất hưng phấn.

"Charlotte, ngươi vui vẻ như vậy làm gì?" Thu Đồng không nhịn được hỏi, nàng luôn cảm thấy, nguyên nhân Charlotte vui vẻ không giống những người khác. Vấn đề nằm ở chỗ, hết lần này tới lần khác, nàng cái gì cũng không biết.

Bình Luận (0)
Comment