Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 603 - Chương 602: Đánh Cược Mạng Của Ngươi (2)

Chưa xác định
Chương 602: Đánh cược mạng của ngươi (2)

Trong sòng bạc, đã có không ít người chú ý tới tình cảnh bên này, bọn hắn đều biết nam nhân này. Nam nhân này có danh hiệu Đổ Vương, mà cái danh hiệu Đổ Vương này không chỉ nói hắn ta có đổ kỹ cao siêu, mà là vì Đổ Vương là một trong những người quản lý khu đánh bạc này.

Không hề nghi ngờ, ở sòng bạc này, thậm chí là toàn bộ U Linh Nữ Vương, đắc tội với Đổ Vương không phải lựa chọn sáng suốt.

Mà dưới cái nhìn của những người này, Hạ Chí chẳng mấy chốc sẽ trở thành kẻ đáng thương bị cướp mất nữ nhân, mà nếu hắn còn không may hơn chút nữa, rất có khả năng sẽ trực tiếp bị ném vào trong biển rộng làm mồi cho cá mập.

"Dám đánh cược không?" Vị tên Đổ Vương kia mở miệng lần nữa, giọng nói càng lớn hơn, "Đánh bạc nữ nhân và nữ nhi của ngươi... Ách!"

Một tiếng hét thảm khiến sòng bạc huyên náo lập tức an tĩnh hơn không ít, mà lại có càng nhiều người hơn bị hấp dẫn tới đây, chỉ thấy Đổ Vương lấy tay ôm bụng, thân thể hơi cong lại, vẻ mặt thống khổ, hiển nhiên, tiếng kêu thảm thiết vừa rồi đã phát ra từ trong miệng hắn ta.

Bốp bốp!

Hai tiếng tát tai vang dội vang lên, mà khán giả vốn không biết là ai ra tay, lúc này cũng có thể xác định, lần này, bọn hắn đều thấy rõ Hạ Chí đã quạt Đổ Vương hai bạt tai.

"Đồng Đồng nhà ta mãi mãi cũng không phải tiền đặt cược, đây là cái giá phải trả vì ngươi nói sai." Giọng nói lạnh nhạt của Hạ Chí lại truyền rõ vào trong tai của mỗi người ở sòng bạc. Lần này, rốt cục tất cả mọi người cũng đều nhìn về phía bên này.

Nhìn dấu bàn tay rõ ràng trên mặt Đổ Vương, mỗi người đều cảm thấy khó có thể tin, này… lại có thể có người dám động tay với Đổ Vương trong sòng bạc?

Ngay sau đó, tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên mặt Hạ Chí, bọn hắn đều muốn nhìn xem rốt cục tên gia hỏa tìm đường chết này là thần thánh phương nào. Mà giờ khắc này, Thu Đồng mỹ lệ tuyệt luân và Charlotte xinh đẹp đáng yêu dường như đều không còn lực hút như trước nữa.

"Ngươi, ngươi lại dám..." Đổ Vương bị hai tát tựa như đã bối rối, cho tới bây giờ, hắn ta vẫn chưa kịp phản ứng, hắn ta chỉ nhìn Hạ Chí, vẻ mặt khó tin, nếu không phải cảm giác đau đớn truyền tới từ trên bụng và trên mặt chân thật như vậy, chắc chắn hắn ta sẽ cho rằng mình đang nằm mơ!

"Hiện tại ngươi có thể tới cược với ta." Hạ Chí ngắt lời Đổ Vương, "Nói đi, muốn cược gì? Đừng nói ta không cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn muốn lấy Đồng Đồng nhà ta ra làm tiền đặt cược, ta sẽ trực tiếp ném ngươi vào biển rộng làm mồi cho cá mập."

Mọi người trong sòng bạc gần như đều muốn chửi má nó, lời thoại ném vào biển rộng làm mồi cho cá mập này không phải nên để Đổ Vương nói sao? Hiện tại, tình hình lại trái ngược hoàn toàn?

Còn có, ai cũng không nhận ra gia hỏa này, hiển nhiên hắn ta là người mới vừa lên thuyền, người mới không hiểu quy củ cũng không phải bọn hắn chưa từng thấy, nhưng kiêu ngạo thành như vậy, thật đúng là lần đầu bọn hắn nhìn thấy!

"Ngươi muốn đánh cược với ta?" Rốt cục Đổ Vương cũng tỉnh táo lại, mà sau khi tỉnh hồn lại, đương nhiên hắn ta cũng lập tức hiểu rõ tình trạng, biết vừa rồi mình bị người trước mặt tát hai tát ngay trước mắt bao người, mà đối với hắn ta, đây là nhục nhã trước nay chưa từng có!

Loại nhục nhã này nhất định dùng máu để cọ rửa!

"Tốt lắm, đánh cược mạng của ngươi!" Đổ Vương phẫn nộ hô lên, lúc này, thứ Đổ Vương muốn nhất đã không phải là giành được hai mỹ nữ một lớn một nhỏ kia, mà phải dùng toàn bộ thủ đoạn tàn khốc hắn ta có thể nghĩ ra được lên trên người tên vương bát đản đã đánh hắn ta này!

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, những con bạc khác cũng gần như đều đã ngừng lại, mỗi người đều biết, Đổ Vương thật sự nổi giận, lần này, chỉ sợ người mới đã khiến Đổ Vương tức giận này sẽ không còn mạng quay về.

"Oa, đánh cuộc mệnh!!! Chơi thật vui!" Giọng nói thanh thúy vang lên, "Ba ba, để ta tới chơi đi... Ai ya, đau quá, Đồng Đồng tỷ tỷ nhanh cứu ta!"

Giọng nói thanh thúy dị thường này khiến bầu không khí trong sòng bạc trở nên có chút quỷ dị, lúc này rốt cục mọi người cũng nhìn về phía Charlotte, lại phát hiện dị thường này là một tiểu loli tóc vàng xinh đẹp đáng yêu, khuôn mặt múp míp hồng hồng kia như vừa bị người véo.

Mà đầu sỏ gây nên hiển nhiên là Hạ Chí đang ôm nàng.

"Đây là người gì vậy, nữ nhi xinh đẹp như vậy cũng bắt nạt!" Trong lòng không ít người oán thầm, chẳng qua cũng có người cảm thấy cổ quái, tiểu hài này lại có thể cảm thấy đánh cược mệnh chơi rất vui, hơn nữa còn muốn tự mình chơi?

Thu Đồng lại cảm thấy cạn lời, đầu óc của hai cha con nhà này được làm từ thứ gì vậy?

"Đánh cược mạng của ta?" Hạ Chí dùng ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn Đổ Vương, "Ngươi đúng là ngu ngốc, ngươi cảm thấy mạng của ngươi có đáng giá như mạng của ta sao?"

"Không dám đánh cược mạng thì cứ việc nói thẳng, tìm cớ làm gì?" Mọi người oán thầm trong lòng.

Mà Đổ Vương cũng cười lạnh một tiếng: "Nói như vậy, ngươi không dám đánh cược?"

"Tuy ta không thích đánh bạc, thế nhưng không có gì là ta không dám đánh cược, chỉ có điều tên ngu ngốc như ngươi còn chưa đủ tư cách để đánh cược mạng ta." Hạ Chí lười biếng nói: "Chẳng qua hình như nữ nhi ta cảm thấy trò này chơi thật vui, cho nên ta sẽ cùng ngươi đổ mệnh."

Dừng lại một chút, Hạ Chí lại chuyển mắt nhìn về một phương hướng khác, đưa tay chỉ một người: "Ừm, dùng mạng của nàng để đánh cược với ngươi."

Mọi người thuận theo ngón tay Hạ Chí nhìn lại, không khỏi ngẩn ngơ, trong đầu gia hỏa này bị nước biển lấp đầy rồi sao? Nếu không, sao hắn có thể có suy nghĩ hiếm thấy như vậy?

Bình Luận (0)
Comment