Trên chiếu bạc ở vị trí trung tâm sòng bạc có một nữ nhân trẻ đẹp đang đứng, nữ nhân này lại chỉ mặc áo tắm hai mảnh, mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều có vẻ phong tình vạn chủng, mà trên người nàng còn đang dán một tấm bảng, trên bảng có một chữ số, là chữ số Ả rập, 1.
Đám người trong sòng cũng rất quen thuộc mỹ nữ áo tắm hai mảnh có vóc người thượng giai, khuôn mặt cũng xinh đẹp này, tất cả mọi người đều gọi nàng là số một, mà nàng cũng chính là nhà cái trên tấm chiếu bạc kia, đồng thời, cũng là tiền đặt cược.
Thắng liền ba ván, có thể ở chung với nàng một giờ, thắng liền mười ván thì có thể có được quyền sở hữu nàng trong vòng hai mươi bốn giờ, có thể làm bất cứ chuyện gì với nàng.
Khi số 1 mới xuất hiện, bên cạnh chiếu bạc của nàng luôn sẽ có rất nhiều nam nhân, nhưng bây giờ, có thể thấy, bên cạnh chiếu bạc của nàng không một bóng người, nguyên nhân rất đơn giản, đừng nói thắng liền mười ván, cho đến bây giờ, ngay cả thắng liền ba ván cũng không có một người nào.
Trên thực tế, số người thắng nàng một ván cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà những người thắng này thường là nhờ vận may.
Mà bây giờ, Hạ Chí lại muốn dùng mạng của nàng để đổ mệnh với Đổ Vương. Trong sòng bạc này, đổ mệnh cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, nhưng Hạ Chí muốn đổ mệnh cũng thôi đi, lại có thể dùng mệnh của số một để đổ mệnh với Đổ Vương, thật quá hiếm thấy. Phải biết rằng, số 1 và Hạ Chí không có chút quan hệ nào.
Trên thực tế, thật ra số 1 cũng không thuộc về người quản lý sòng bạc này là Đổ Vương, số 1 là thuộc hạ của thuyền trưởng. Nói cách khác, ngay cả Đổ Vương cũng không dám nói lấy mệnh của số một ra đánh cược, nhưng người mới Hạ Chí này lại có thể nói khoác mà không biết ngượng, dùng số 1 để đổ mệnh với Đổ Vương, đây tuyệt đối là biểu hiện của đầu óc vào quá nhiều nước!
"Sao ngươi phải dùng mạng của nàng để đánh cược với ta?" Đổ Vương lạnh lùng nhìn Hạ Chí.
"Ừm, chỉ bằng mạng của nàng còn đáng giá hơn mạng của ngươi." Hạ Chí không nhanh không chậm nói: "Không có biện pháp, mạng của ngươi quá không đáng giá, muốn tìm một người không đáng giá tiền như ngươi thật sự quá khó, coi như ta chịu thiệt thòi một chút, dùng mạng của nàng đánh cược với ngươi là được rồi."
"Mạng của nàng không thuộc về ngươi!" Đổ Vương lạnh lùng nói.
"Ba ba, tuy hắn ta là ngu ngốc, nhưng hắn ta nói không sai ah." Giọng nói thanh thúy của Charlotte vang lên.
Vẻ mặt của đám người bốn phía có chút cổ quái, hai cha con này thật đúng là mỗi một câu đều đang mắng Đổ Vương!
"Nữ nhi ngoan, ngươi nói đúng." Hạ Chí nói đến đây lại cười xán lạn với Thu Đồng, "Honey, chúng ta qua bên kia thắng một mỹ nữ tới đây trước đã."
Trong lúc nói chuyện, Hạ Chí một tay nắm tay Thu Đồng, một tay ôm Charlotte, đi về phía chiếu bạc của mỹ nữ số 1.
Tất cả mọi người trong sòng bạc có chút sững sờ, không phải gia hỏa này...
Trong lúc mọi người ở đây còn đang hoài nghi, Hạ Chí đã đi tới bên cạnh chiếu bạc, nhìn mỹ nữ số 1, mỉm cười: "Đến đây đi, chúng ta đánh cược mười ván."
Bốn phía rốt cục cũng xôn xao, lúc này, rốt cục mọi người cũng có thể xác định, gia hỏa này thật sự muốn thắng liền mười ván từ chỗ số 1 mỹ nữ, nói như vậy, hắn có thể danh chính ngôn thuận dùng mỹ nữ số 1 để làm tiền đặt cuộc.
Thế nhưng muốn thắng số 1 mười ván, cũng quá mơ tưởng hão huyền đi?
Chuyện này còn không thể tưởng tượng nổi hơn cả đổ mệnh với Đổ Vương, rốt cuộc đổ kỹ của Đổ Vương là thế nào, thật ra không có bao nhiêu người đã được thấy tận mắt, nhưng trên cơ bản số 1 chưa từng thua bao giờ, muốn thắng nàng một ván đã khó khăn, ngươi còn muốn thắng liên tục mười ván?
"Oa, Đồng Đồng tỷ tỷ, ngực của nàng thật lớn, còn lớn hơn cả tỷ." Giọng nói thanh thúy vang lên bên cạnh, người nói chuyện đương nhiên là Charlotte, "Chắc chắn ba ba đã coi trọng ngực nàng... Ai ya, đau quá, ba ba, đừng đánh đầu người ta, sẽ trở nên ngu ngốc!"
"Này, ngươi đừng bắt nạt Charlotte!" Thu Đồng không nhịn được tàn nhẫn véo một cái lên tay Hạ Chí, nàng cũng có chút hoài nghi tên lưu manh này vừa ý ngực lớn của người ta.
Mỹ nữ số 1 không chỉ xinh đẹp, bộ vị đó cũng rất kinh người, tuy nếu thật sự luận vẻ đẹp hoặc luận khí chất, hay hoặc giả là luận vóc người chỉnh thể, nàng đều kém Thu Đồng rất rất xa, nhưng chỉ riêng bộ vị này, số 1 có thể thắng.
"Ngươi muốn thắng liên tục mười ván?" Số 1 nhìn Hạ Chí với ánh mắt cổ quái.
"Không phải muốn." Hạ Chí rất nghiêm túc sửa đúng, "Ta sẽ thắng liên tục mười ván."
"Biết vì sao ta lại được gọi là số một không?" Số 1 nhẹ nhàng cười, "Một khi ta thua, cho dù chỉ thua ba ván, sẽ có nhà cái mới tới thay thế vị trí của ta, tiếp đó ta sẽ là số 2, nhưng người có thể ngồi ở đây, chỉ có số 1."
"À, nói như vậy, chẳng mấy chốc sẽ có số 2." Hạ Chí thuận miệng nói.
"Ta đã thấy rất nhiều người tự tin giống như ngươi vậy, đáng tiếc, cuối cùng bọn hắn đều thua." Số 1 lắc đầu, "Ngươi cũng sẽ như thế."
"Đừng đánh đồng ta với đám củi mục kia." Hạ Chí có vẻ không nhịn được, "Ta bề bộn nhiều việc, nói đi, đánh cược như thế nào? Tốt nhất là có thể nhanh chóng."
"Được rồi, nếu ngươi đã muốn nhanh chóng, vậy ta đây sẽ dùng phương thức nhanh nhất." Số 1 nghe được mất kiên nhẫn trong giọng điệu của Hạ Chí, mà điều này cũng khiến nàng hơi tức giận, hiển nhiên, nàng có chút bất mãn với thái độ của Hạ Chí.