"Nếu Đổ Vương muốn chơi xấu thật cũng không có cách nào, trên thuyền này, người ta còn có chỗ dựa."
"ĐM, sòng bạc này còn có gì thú vị sao?"
Bốn phía truyền tới tiếng nghị luận ầm ĩ, lúc này, gần như tất cả mọi người đã bắt đầu tỏ vẻ bất mãn với phương pháp đánh cược nơi này, nếu Đổ Vương cũng có thể chơi xấu, chẳng phải nói mỗi người đều có thể chơi xấu sao?
Nếu làm như vậy, sòng bạc sẽ rối loạn, lạc thú đánh bạc cũng không còn tồn tại nữa.
"Đổ Vương, có chơi có chịu, làm như ngươi sợ rằng thuyền trưởng cũng sẽ không đồng ý." Mỹ nữ số 1 lạnh lùng nói, hiển nhiên nàng cũng bất mãn với hành vi của Đổ Vương.
"Số 1, đừng tưởng ngươi là người của thuyền trưởng thì có thể khoa tay múa chân với ta!" Đổ Vương cười lạnh một tiếng, "Ngươi cũng không phải thuyền trưởng, đừng quên, thuyền trưởng đã sớm nói, trên U Linh Nữ Vương, mỗi người đều có thể tùy tâm sở dục làm chuyện bản thân mình muốn làm, quy tắc nơi này là không có quy tắc!"
Sắc mặt số 1 biến đổi, trên mặt có tức giận rất rõ ràng, thế nhưng nàng lại không nói gì thêm, hiển nhiên nàng biết, lời này của Đổ Vương cũng không sai.
"Ta biết các ngươi đang suy nghĩ gì!" Đổ Vương chậm rãi quét mắt nhìn bốn phía, giọng điệu âm lãnh, "Các ngươi cảm thấy các ngươi cũng có thể chơi xấu? Không sai, đúng là các ngươi có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là các ngươi có vốn liếng này!"
Mọi người lại yên lặng xuống, bởi vì bọn hắn hiểu ý của Đổ Vương, đương nhiên trong sòng bạc này cũng có tay chân, nếu bọn họ chơi xấu, những tên côn đồ tay chân này sẽ xuất hiện, mà mấy tên tay chân này đương nhiên là thuộc hạ của đám quản lý sòng bạc như Đổ Vương.
Điều này cũng có nghĩa, Đổ Vương có thể chơi xấu, nhưng bọn hắn lại không được.
"Họ Hạ, ta biết mỗi người trên chiếc thuyền này, nhưng ngươi, đêm nay ta mới thấy, ta có thể xác định ngươi mới vừa lên thuyền đêm nay. Thân là người mới, ngươi nên khiêm tốn một chút!" Đổ Vương lạnh lùng nhìn Hạ Chí, "Ngươi cho rằng ngươi thắng ta trên chiếu bạc là có thể thắng thật sao? Ngươi quá ngây thơ rồi!"
Nhảy tới trước một bước, Đổ Vương không tự chủ được đưa mắt nhìn Thu Đồng, vẻ mặt có chút hưng phấn: "Hiện tại ta nói cho ngươi biết, ngươi chẳng mấy chốc sẽ bị ném vào biển làm mồi cho cá mập, mà nữ nhân của ngươi, đêm nay sẽ nằm trên giường của ta... A!"
Đổ Vương bỗng phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, là Hạ Chí tàn nhẫn đạp một đạp vào hạ bộ của Đổ Vương.
"ĐM, con hàng này thật ác!" Không thiếu thanh niên thầm rùng mình, mặc dù không thể xác định, nhưng bọn hắn có cảm giác, sợ là Đổ Vương không thể làm nam nhân được nữa, chí ít trong thời gian ngắn tới là không được.
"Người có ý đồ với lão bà ta, cho tới bây giờ đều sẽ không có kết cục tốt." Trong giọng nói lạnh nhạt của Hạ Chí có một tia ý lạnh thấu xương, "Ngươi cho rằng ta chỉ giỏi đánh bạc thôi sao? Ngươi thực sự quá ngây thơ rồi."
Giọng nói còn chưa dứt, Hạ Chí lại đá thêm một đá, vẫn đá vào hạ bộ của Đổ Vương như cũ, chẳng qua lúc này, Đổ Vương đang dùng hai tay che hạ bộ, nói cách khác, trên thực tế, Hạ Chí vừa tàn nhẫn đá lên hai tay Đổ Vương.
Crắc!
Tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, tiếp đó là tiếng kêu càng thê lương thảm thiết truyền ra từ trong miệng Đổ Vương: "A..."
Trong tiếng kêu thảm, Đổ Vương ngã trên mặt đất, thống khổ lăn lộn.
Bốn phía vẫn yên tĩnh như cũ, nhưng trong lòng mọi người lại mơ hồ có chút khoái trá, những lời vừa rồi của Đổ Vương khiến mọi người cảm thấy rất khó chịu, hiện tại, thấy Đổ Vương bị Hạ Chí đánh thảm như vậy, trong lòng mọi người vẫn rất vui vẻ.
Cho dù không ít người rất đố kị với Hạ Chí, nhưng so sánh ra, lần này bọn họ càng khó chịu với Đổ Vương hơn.
"Ba ba cẩn thận nha!" Giọng nói thanh thúy vang lên.
Bốn đại hán mặc đồng phục bảo vệ đang vọt về phía Hạ Chí, hiển nhiên, bọn hắn là tay chân của sòng bạc, vào thời điểm này, đương nhiên bọn hắn phải tới bảo vệ Đổ Vương.
Thu Đồng có cảm giác nhức đầu, quả nhiên bất luận là ở nơi nào, gia hỏa này cũng có thể đánh nhau với người ta, còn có, vậy mà trên chiếc U Linh Nữ Vương lại có thể muốn làm gì thì làm, lẽ nào ở nơi này pháp luật hoàn toàn không có hiệu lực sao?
Bốn đại hán lao đến nhưng Thu Đồng tuyệt không lo lắng, dường như gia hỏa Hạ Chí này đánh nhau chưa từng thua ai bao giờ.
"A!"
"Ách!"
Tiếng kêu thảm thiết cùng với tiếng rên đan xen một chỗ, vài giây đồng hồ trôi qua, bốn đại hán kia đều nằm trên mặt đất, chỉ có thể kêu rên thống khổ mà không cách nào đứng dậy được, mà đây dường như cũng giống với dự đoán của Thu Đồng.
"Gia hỏa này thật giỏi đánh!"
"Chẳng trách hắn không sợ!"
"Dám dẫn theo bạn gái xinh đẹp đến U Linh Nữ Vương, quả nhiên là có chỗ dựa."
"Xem ra gia hỏa này không phải người mới cái gì cũng không hiểu, hắn có chuẩn bị trước!"
Mọi người lén lẩm bẩm, rốt cục bọn họ cũng bắt đầu ý thức được, Hạ Chí là vốn liếng để kiêu ngạo.
"Tất cả dừng tay đi." Một giọng nói hơi khàn khàn truyền đến.
Theo giọng nói này, một nam nhân trung niên mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn chậm rãi đi tới, phía sau nam nhân này còn có một đôi nam nữ, đều chừng ba mươi tuổi.
"Là Đổ Thần!"
"Đổ Thần xuất hiện!"
"Có người nói Đổ Thần là sư phụ của Đổ Vương, hắn ta mới là người quản lý sòng bạc chân chính."
"Đúng vậy, Đổ Vương chỉ là một trong những đại biểu cho Đổ Thần."
Trong tiếng huyên náo ồn ào, nam tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn chậm rãi đi về phía Hạ Chí: "Ngươi tên Hạ Chí đúng không? Ta là Đổ Thần, Đổ Vương là đồ đệ của ta, ta biết Đổ Vương thua ngươi, hiện tại, ta muốn đánh cược với ngươi một trận."