Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 614 - Chương 613: Sòng Bạc Tiểu Nữ Hoàng (1)

Chưa xác định
Chương 613: Sòng bạc tiểu nữ hoàng (1)

"Ngươi cũng muốn đổ mệnh với ta sao?" Hạ Chí nhìn nam tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cũng chính là người có danh xưng Đổ Thần kia, vẻ mặt hơi kỳ lạ.

"Bất luận là đánh cược gì cũng có thể." Đổ Thần dùng giọng nói có hơi khàn khàn không chút hoang mang trả lời: "Nếu ngươi thua, ngươi giao Đổ Vương cho ta."

"Nếu ta thắng thì sao?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

"Nếu ngươi thắng, dĩ nhiên ngươi có thể có được tiền đặt cược của ngươi." Đổ Thần không nhanh không chậm nói.

"À, vậy nếu hiện tại ta không muốn đánh bạc thì sao?" Giọng điệu của Hạ Chí có hơi cổ quái.

"Người trẻ tuổi, đây là sòng bạc của ta, quy củ nơi này do ta quyết định, cho nên, nếu như ta nói muốn đánh cược, đó chính là nhất định phải đánh cược." Đổ Thần chậm rãi nói, trong giọng nói mơ hồ có một loại lực lượng không cho phép người kháng cự.

Mà nghe được những lời này của Đổ Thần, mọi người lập tức cảm thấy lần đánh cược này không thể tránh né, không ít người đã bắt đầu tỏ hứng thú. Vừa rồi Hạ Chí có thể nhẹ nhõm nghiền ép Đổ Vương, hiện tại liệu hắn có thể đánh bại Đổ Thần hay không?

"Ngươi xác định quy củ nơi này do ngươi quyết định?" Hạ Chí hờ hững hỏi.

"Không sai." Đổ Thần chậm rãi gật đầu, "Ta có thể xác định."

Bốn phía không có người phản đối, sòng bạc này thực sự do Đổ Thần định đoạt, ngay cả mỹ nữ số 1 cũng không biểu thị phản đối.

"Rất tốt, vậy ta đây cũng có thể xác định, đầu óc ngươi có bệnh." Trong giọng nói của Hạ Chí có châm chọc rất rõ ràng.

Mọi người nhất thời ngẩn ngơ, tình tiết này không đúng, không phải hắn nên tiếp tục đánh cược sao? Vì sao đột nhiên lại mắng lên?

"Ngươi nói cái gì?" Giọng nói của Đổ Thần khẽ biến, dường như hắn ta đang hoài nghi mình nghe lầm.

"Ngươi cảm thấy sòng bạc này do ngươi quyết định, cho nên ta phải đánh cược với ngươi, nếu ngươi thắng, ngươi muốn làm cái gì cũng được, mà nếu ngươi thua, ngươi có thể chơi xấu như tên ngu ngốc Đổ Vương kia, rốt cục đầu óc ngươi bị úng bao nhiêu nước mới có thể cảm thấy ta còn sẽ lãng phí thời gian đánh cược với ngươi?" Giọng điệu của Hạ Chí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, "Chỉ dựa vào loại hàng như các ngươi, đã không có tư cách đánh cuộc với ta!"

Rốt cuộc mọi người cũng hiểu rõ, hóa ra là vì nguyên nhân này cho nên Hạ Chí mới không muốn đánh cược, hiển nhiên, suy nghĩ này của Hạ Chí cũng không sai, vấn đề nằm ở chỗ Đổ Vương không dễ chọc, Đổ Thần càng không dễ chọc.

Tuy Hạ Chí mắng rất sảng khoái, nhưng mỗi người đều cảm thấy, sợ rằng kế tiếp, Hạ Chí sẽ không được lợi như vậy.

"Nếu hiện tại ngươi đánh cược một trận với ta, như vậy ngươi còn có thời gian để lãng phí." Ánh mắt Đổ Thần đột nhiên biến thành ác liệt dị thường, giọng điệu cũng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, "Nếu như ngươi không muốn đánh cược, vậy ngay cả thời gian để lãng phí ngươi cũng không có!"

Lời của Đổ Thần vừa dứt, đôi nam nữ phía sau hắn ta lại đột nhiên có hành động, hai người đồng thời giơ tay lên, trong tay mỗi người đều nhiều hơn một khẩu súng lục, hai họng súng đen ngòm đều nhắm thẳng vào Hạ Chí.

"A..." Trong đám người có người lên tiếng kinh hô, không ít khách đánh bạc vây xem vô thức tránh né một chút, hiển nhiên bọn hắn sợ bị đạn lạc bắn trúng.

Chẳng qua cuối cùng lại không có người nào rời đi, không thể không nói, những vị khách thích đánh bạc này cũng khá lớn gan, đến thời điểm này rồi bọn hắn còn muốn xem náo nhiệt.

Không ít người nhìn Hạ Chí, trong lòng còn có chút đáng tiếc, gia hỏa này lợi hại thì lợi hại, nhưng bây giờ vẫn phải xong đời, quả nhiên đắc tội với Đổ Vương là không được, đắc tội với Đổ Thần lại càng không được.

Đổ Thần có thể quyết định quy tắc trong sòng bạc này, đương nhiên cũng có bản lĩnh của mình, cũng giống như bây giờ, chỉ riêng hai tay súng kia đã khiến mọi người không dám phản đối.

Tuy nói vừa rồi Hạ Chí đã hạ gục bốn tên tay chân, thoạt nhìn rất giỏi đánh đấm, nhưng cho dù có giỏi đánh đấm hơn cũng vô dụng, người ta có súng đây, quyền cước có lợi hại hơn nữa cuối cùng cũng không nhanh bằng đạn!

"Tiểu tử, kêu ngươi đánh cược một ván với ta là ta cho ngươi một cơ hội!" Đổ Thần lạnh lùng nhìn Hạ Chí, ánh mắt cũng lạnh lùng, "Nếu ngươi có thể thắng, ta sẽ giữ lại cái mạng nhỏ của ngươi, nhưng nếu ngươi muốn chết nhanh, ta có thể lập tức tiễn ngươi lên đường!"

Bốn phía yên tĩnh dị thường, mọi người cũng triệt để hiểu, Đổ Thần muốn trực tiếp giết chết Hạ Chí. Trên thực tế, gần như mọi người đều có thể đoán được, cho dù Hạ Chí có đánh cược một trận với Đổ Thần thật, cho dù cuối cùng Hạ Chí thực sự thắng, nhưng Đổ Thần vẫn sẽ không bỏ qua cho Hạ Chí.

"Hiện tại, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi đánh cược hay không đánh cược?" Giọng nói lạnh lùng của Đổ Thần vang lên lần nữa.

Trong lòng mọi người thầm cảm khái, sợ rằng Hạ Chí đã biết rõ có đánh cược thắng cũng không có kết cục tốt, không thể không cược, mặc kệ thế nào, bảo vệ mạng nhỏ trước mới là quan trọng nhất.

A!

Ách!

Hai tiếng kêu thảm thiết gần như cùng lúc vang lên, chính là câu trả lời đối với Đổ Thần, mọi người theo tiếng nhìn lại, đột nhiên trợn tròn mắt, này… sao lại thế này?

Chỉ thấy Hạ Chí đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đổ Thần, mà đôi nam nữ sau lưng Đổ Thần lúc này đã té ngã trên mặt đất, mà hai tiếng kêu thảm thiết vừa rồi kia hiển nhiên là phát ra từ trong miệng hai người bọn họ.

Về phần súng trong tay hai người, hiển nhiên đã lọt vào trong tay Hạ Chí, bởi vì giờ khắc này, Hạ Chí đang mỗi tay cầm một khẩu, nòng súng lại nhắm thẳng Đổ Thần.

"Ba ba thật lợi hại, nhanh nổ súng bắn hắn ta đi!" Giọng nói thanh thúy vang lên, người nói chuyện đương nhiên lại Charlotte chỉ e thiên hạ không loạn.

Bình Luận (0)
Comment