Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 644 - Chương 643: Nó Ăn Ngon Không (1)

Chưa xác định
Chương 643: Nó ăn ngon không (1)

Quang hoa trắng tinh rơi từ trên không trung xuống, giữa không trung, một nữ tử váy trắng mỹ lệ xuất hiện, lại chính là nữ minh tinh đã ca hát trước kia, nhưng lần này, trong tay nàng lại nhiều hơn một vật, là một con thỏ con màu trắng thuần.

"Chào mọi người, buổi đấu giá hôm nay do ta tới chủ trì, trên tay ta là vật phẩm đấu giá đầu tiên của chúng ta." Giọng nói dễ nghe động lòng người của nữ minh tinh truyền vào trong tai mọi người, "Đây là Thỏ Ngọc, trong truyền thuyết, nó là thú cưng của Thường Nga, trong những đêm dài đằng đẵng trên Quảng Hàn cung, chính là con Thỏ Ngọc này đã làm bạn với Thường Nga cùng trải qua cô tịch."

Lúc này, trong phòng đấu giá rất an tĩnh, mà Thu Đồng lại không nhịn được quét mắt liếc nhìn bốn phía, xem mọi người có vẻ như đang rất nghiêm túc nghe, nàng lại cảm thấy buồn bực, ngay cả chuyện ma quỷ lừa dối người như vậy nhưng có vẻ như mọi người vẫn tin tưởng?

"Đương nhiên, truyền thuyết dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, chúng ta không cách nào xác định được đây có phải Thỏ Ngọc thuộc về Thường Nga hay không, nhưng chúng ta có thể xác định, đây không phải con thỏ bình thường." Nữ minh tinh tiếp tục giới thiệu, "Nó không chỉ đáng yêu, còn có năng lực thần kỳ, có thể bảo vệ chủ nhân của nó. Hiện tại, nếu mọi người không còn câu hỏi gì nữa, đấu giá lập tức bắt đầu..."

"Ta có câu hỏi." Giọng nói lười biếng vang lên, người nói chuyện lại chính là Hạ Chí.

"Câu hỏi gì?" Nữ minh tinh nhìn về phía Hạ Chí, mà những người khác cũng sôi nổi nhìn về bên này.

Thu Đồng có chút cạn lời, tên lưu manh này thật không nỡ khiêm tốn một chút, cuối cùng vẫn thích hấp dẫn sự chú ý của người khác!

"Nó ăn ngon không?" Hạ Chí rất rất nghiêm túc hỏi.

"Cái gì?" Nữ minh tinh cho rằng mình nghe lầm, "Ngài có thể lặp lại lần nữa không?"

"Thoạt nhìn nó có vẻ ngon, ta định mua về ăn, nhưng ta sợ ngộ nhỡ ăn không ngon thì ta lỗ to." Hạ Chí không chút hoang mang nói.

"Tên bệnh thần kinh này!"

"ĐM, hắn muốn mua về ăn tươi?"

"Quả thực là cầm thú, thỏ con đáng yêu như vậy, thế mà hắn lại muốn ăn tươi..."

Trong lòng không ít người thầm mắng Hạ Chí, ngay cả Thu Đồng cũng không thể nhịn được nữa, tàn nhẫn véo Hạ Chí một cái, tên hỗn đản này thật đúng là đủ, cái gì cũng muốn ăn!

Nữ minh tinh kia ngẩn ngơ, rốt cục nàng cũng hiểu bản thân mình không nghe lầm, người này thật sự đang hỏi Thỏ Ngọc ăn có ngon không, mà hiển nhiên, vấn đề này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.

"Xin lỗi, ta cũng không biết." Nữ minh tinh có chút bất đắc dĩ trả lời.

Dừng lại một chút, nữ minh tinh còn nói thêm: "Ta không cách nào bảo đảm giá trị của Thỏ Ngọc, nhưng ta tin tưởng ánh mắt của mọi người, hiện tại đấu giá chính thức bắt đầu, giá quy định là một trăm vạn USD, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn, xin hỏi có ai ra giá không?"

Một trăm vạn USD?

Thu Đồng lập tức có cảm giác thế giới này điên mất, một con thỏ thoạt nhìn chỉ có thể nuôi làm thú cưng lại có giá một trăm vạn USD? Chuyện này cũng quá bất hợp lý đi?

"Có lẽ sẽ không có ai thật sự coi tiền như rác..." Suy nghĩ này mới vừa xuất hiện trong đầu Thu Đồng, nàng đã nghe được một giọng nói truyền tới từ bên cạnh: "Hai trăm vạn!"

Thu Đồng lập tức cảm thấy nhức đầu, không ngờ người coi tiền như rác lại xuất hiện nhanh như vậy, mà càng khiến nàng không nghĩ tới là người coi tiền như rác này lại có thể ở ngay bên cạnh nàng.

"Charlotte, ngươi mua con thỏ này làm gì vậy?" Thu Đồng rất cạn lời, vậy mà người coi tiền như rác này lại có thể không phải Hạ Chí, mà là nha đầu Charlotte.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta cảm thấy hẳn con thỏ này ăn rất ngon." Charlotte chớp chớp mắt, trông có vẻ rất vô tội.

"Hai trăm vạn, công chúa Charlotte mỹ lệ ra giá hai trăm vạn, còn có ai ra giá cao hơn không?" Nữ minh tinh kia có vẻ hơi hưng phấn, mà nàng cũng biết xưng hào hiện tại của Charlotte, "Hai trăm vạn lần một..."

"Ba trăm vạn." Giọng nói lạnh lùng truyền đến, lần này, người ra giá cũng có thể tính là người quen - công chúa tóc nâu đầy đặn kia.

"Bốn trăm vạn." Charlotte lập tức tăng giá, cũng không cho nữ minh tinh có cơ hội nói chuyện.

"Một ngàn vạn!" Lại là giọng của một nữ nhân truyền đến, mà lần này, người ra giá lại là Hải Đường.

Rất khó xác định hai nữ nhân này có thật sự hứng thú với Thỏ Ngọc hay không, thoạt nhìn các nàng càng giống như đang cố ý nhằm vào Charlotte, mà trong nháy mắt giá cả bị đẩy lên cao như vậy, cũng khiến không ít người ở đây sợ hãi thán phục.

Phải biết rằng, đấu giá hội chỉ mới vừa bắt đầu, thông thường giá trị của vật phẩm đấu giá cũng không cao, nói cho cùng đây chỉ là vật dùng để tăng bầu không khí. Tuy nói trên U Linh Nữ Vương, tiền không quá đáng giá, nhưng một con thỏ lại bị nâng giá lên đến một ngàn vạn USD, thật có chút không được bình thường.

"Hai ngàn vạn." Charlotte lại tăng giá, một bộ nhất định phải có được.

"Ngươi còn không ngăn cản nàng?" Thu Đồng không nhịn được nhỏ giọng nói với Hạ Chí.

"Hai ngàn vạn, công chúa Charlotte ra giá hai ngàn vạn, xem ra tiểu công chúa xinh đẹp của chúng ta nhất định phải có được bé Thỏ Ngọc đáng yêu này..." Nữ minh tinh chủ trì buổi đấu giá có vẻ hưng phấn, hiển nhiên nàng cũng không nghĩ tới vật đấu giá đầu tiên lại kịch liệt như vậy.

"Năm ngàn vạn." Giọng nói sâu kín truyền đến, giọng nói nà nghe có vẻ hơi khủng bố, khiến người không tự chủ được cảm thấy lạnh cả người.

Đó là một nam nhân mặc hắc bào, sắc mặt trắng bệch dị thường, không có chút huyết sắc nào, hệt như một con zombie.

Bình Luận (0)
Comment