"A... Mắt của ta... Mắt của ta... Cứu ta... %... @... $... &..." Vương tử Tari còn đang hoảng hốt thét lên, trông hắn ta hiện tại đúng là rất thảm, trên đầu trên mặt đều là nước canh, còn có tiêu ớt và đủ loại rau quả, thoạt nhìn chật vật dị thường.
Sở dĩ vương tử Tari chật vật như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, bởi Hạ Chí vẫn luôn giữ im lặng bên cạnh hệt như vốn không hiểu mọi người đang nói gì, đột nhiên lấy tay bưng nồi lẩu trên bàn lên, sau đó hắn trực tiếp ụp nồi lẩu lên đầu vương tử Tari!
Từ trình độ nào đó đến nói, thật ra vương tử Tari đã có thể tính là may mắn, bởi nồi lẩu này đã được bọn họ ăn xong một thời gian rồi, mặc dù chưa được dọn đi nhưng mọi người đã sớm tắt lửa, cho nên nước trong nồi lẩu đã không tính là quá nóng, nếu không, sợ rằng vương tử Tari sẽ càng thảm hại hơn.
Đương nhiên, hiện tại vương tử Tari vẫn đủ thảm, tuy nồi lẩu đã không còn quá nóng, nhưng vẫn nóng, mấu chốt hơn là đây là lẩu cay, vừa tê vừa cay, bên trong bỏ đầy tiêu và ớt. Mà trong số nước lẩu chứa đầy gia vị cay này, có một ít trực tiếp chảy vào hai mắt vương tử Tari!
Thật ra lúc trước, vương tử Tari này trông vẫn phong độ, giống với vương tử Avala, hắn ta cũng anh tuấn bất phàm, nhưng lúc này, vương tử Tari đã không còn phong độ gì đáng nói, nói khó nghe một chút, hắn ta hệt như người mới leo ra từ trong hầm phân heo.
"Mắt của ta, mắt của ta..." Vương tử Tari thỉnh thoảng nói tiếng Anh, thỉnh thoảng nói ngôn ngữ gì Thu Đồng nghe không hiểu.
Mà hai vị vệ sĩ của vương tử Tari vốn muốn vọt về phía Hạ Chí, nhưng rất nhanh, bọn hắn lại chỉ cùng nhau nửa đỡ nửa kéo dẫn theo vương tử Tari nhanh chóng rời khỏi phòng ăn. Hiển nhiên đối với bọn hắn, xử lý tình trạng của vương tử Tari mới là quan trọng nhất.
Nhìn vương tử Tari bị hai vệ sĩ mang đi, vương tử Avala và Ella đưa mắt nhìn nhau, tiến triển của chuyện này thật sự quá đột ngột, để hai người bọn hắn hoàn toàn không kịp phản ứng, sau đó, hai người đều nhìn về phía Hạ Chí.
Trên thực tế, nguyên một buổi tối, cảm giác tồn tại của Hạ Chí thật sự rất yếu, trong hơn một giờ trước, thậm chí vương tử Avala và Ella gần như đều không để mắt đến Hạ Chí. Nhưng bây giờ, trong mắt bọn họ, bạn trai của Thu Đồng gần như là ẩn hình lúc trước thoáng cái lại trở nên hết sức chói mắt!
Rõ ràng vương tử Avala rất cố kỵ vương tử Tari, mà Ella cũng có chút sợ hãi vương tử Tari, cho nên khi vương tử Tari hùng hổ doạ người, hai người bọn họ đều có vẻ không đủ lực lượng. Nhưng Hạ Chí lại dùng phương thức đơn giản nhất thô bạo nhất đồng thời khiến bọn hắn hoàn toàn không ngờ tới nhất, trực tiếp đuổi vương tử Tari đi.
Thoạt nhìn, thật ra phương thức này cũng không khó, trên thực tế, bất luận là ai cũng có thể đổ nồi lẩu lên trên đầu vương tử Tari, sau đó cuối cùng vương tử Tari đều sẽ lựa chọn lập tức rời đi, nhưng vấn đề ngay ở chỗ ở đây ngoại trừ Hạ Chí, không ai lại nghĩ tới phương pháp này.
Đối với vương tử Avala và Ella, bọn họ vốn không dám dùng loại biện pháp này, về phần Thu Đồng, nàng có nghĩ thế nào cũng sẽ không nghĩ tới chuyện làm như thế.
Lúc này Thu Đồng cũng đang nhìn Hạ Chí, nàng không nhịn được mở miệng: "Ngươi làm gì vậy?"
Hạ Chí ra tay cũng không đáng ngạc nhiên, vấn đề là lúc gia hỏa này trước vẫn rất an tĩnh.
"Tên ngu ngốc kia lại dám nói ta giống tên vương tử Avala củi mục, tuyệt đối không thể nhẫn." Hạ Chí rất tùy ý nói: "À, đúng rồi, dường như tên ngu ngốc kia còn muốn cướp lão bà ta, coi như hắn đi nhanh, lần sau lại đánh hắn."
"Ngươi có thể nghe hiểu lời chúng ta nói?" Thu Đồng ngẩn ngơ.
"Đương nhiên, cái gì mà tiếng Anh tiếng Arabia đều rất đơn giản." Hạ Chí thuận miệng nói.
"Vậy sao ngươi vẫn giả như nghe không hiểu?" Thu Đồng có chút tức giận.
Hạ Chí lại tỏ vẻ vô tội: "Ta không làm bộ không hiểu, ta chỉ chẳng thèm nói chuyện với bọn họ mà thôi."
Thu Đồng ngẩn ngơ, khoan hãy nói, Hạ Chí cũng không nói hắn không hiểu, chỉ có điều hành vi của hắn khiến nàng nghĩ lầm thành Hạ Chí nghe không hiểu mà thôi.
"Thu Đồng, thật xin lỗi, chúng ta thực sự không biết vương tử Tari cũng lên thuyền, hiện tại sợ rằng các ngươi cũng gặp phiền phức." Lúc này Ella lại nói với Thu Đồng, trên mặt có áy náy rất rõ ràng.
"Rốt cuộc chuyện này là thế nào?" Thu Đồng không nhịn được hỏi.
"Thu Đồng, chuyện cho tới bây giờ, chúng ta cũng không gạt ngươi nữa." Vương tử Avala ở bên cạnh tiếp lời, "Mặc dù chuyện này tương đối phức tạp, nhưng nói ra cũng rất đơn giản, thật ra ta và Bối Lạp đang đi tị nạn, chúng ta đang bị truy sát."
"Thật ra lúc đầu cũng có người bảo vệ hai người chúng ta, nhưng bây giờ, người bảo vệ chúng ta đều đã bị giết, dưới sự bảo vệ của bọn hắn, hai người chúng ta chỉ có thể miễn cưỡng chạy trốn tới Hương Giang, sau đó chúng ta nhận được tin tức U Linh Nữ Vương ngừng ở bến tàu, vì vậy quyết định đi thử vận khí." Ella tiếp tục giải thích, "Chúng ta vốn tưởng sau khi lên thuyền sẽ tương đối an toàn, nhưng chúng ta hoàn toàn không nghĩ tới vương tử Tari cũng lên thuyền."
"Ngời đuổi giết các ngươi chính là vương tử Tari sao?" Thu Đồng không khỏi hỏi.
"Có thật nhiều người đuổi giết chúng ta, vương tử Tari là người sai sử sau màn chân chính, nhưng hắn ta sẽ không đích thân ra tay." Ella gật đầu, "Hiện tại, chỉ sợ ngươi và bạn trai ngươi cũng sẽ bị hắn ta theo dõi."
"Ella, chúng ta không sao, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn." Thu Đồng cũng không quá để ý, phải biết rằng, khi mới vừa lên thuyền bọn hắn đã gặp được càng nhiều kẻ địch hơn.