"Hiệu trưởng, ngươi không khuyên Hạ lão sư một chút sao?" Lúc này, nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn không nhịn được nói.
"Hắn có chừng mực." Thu Đồng lại có vẻ rất bình tĩnh, thoạt nhìn đã định liệu trước, dường như nàng rất tin tưởng năng lực của Hạ Chí.
Nhưng trên thực tế Thu Đồng chỉ biết nàng có khuyên cũng vô dụng, cho tới bây giờ, gia hỏa Hạ Chí này vốn chưa từng bị người khác tác động mà thay đổi suy nghĩ.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ba ba chắc chắn sẽ không thua." Charlotte lại rất có lòng tin với Hạ Chí.
"Tiểu tử, đây là ngươi nói!" Trong giọng nói của Đổ Tẩu có đắc ý rất rõ ràng, "Như vậy bây giờ chúng ta ký đổ ước đi, nếu ngươi thắng, hai nha đầu này của ta đều do ngươi tùy ý xử trí, nhưng nếu ta thắng, ta muốn một tay của ngươi!"
"Ta không có hứng thú với các nàng." Hạ Chí thản nhiên nói: "Ngươi đã muốn tay của ta, vậy rất đơn giản, nếu ta thắng, để mỗi người các nàng chém đứt một tay của ngươi đi."
"Tiểu tử, một tay của ngươi lại muốn đổi hai tay của ta?" Đổ Tẩu cười lạnh một tiếng, "Ngươi không cảm thấy vụ cá cược này rất không công bằng sao?"
"Đúng là không công bằng." Hạ Chí gật đầu, "Một sợi tóc của ta còn đáng giá hơn cả người ngươi, chẳng qua cũng không sao, ta không ngại."
"Tiểu tử..." Đổ Tẩu có chút tức giận.
"Câm miệng, ta không có hứng thú lề mề dây dưa với ngươi!" Giọng điệu của Hạ Chí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, "Muốn đánh cuộc thì tiếp nhận điều kiện của ta, nếu không thì cút cho ta!"
Trên người Hạ Chí đột nhiên tản mát ra một luồng khí tràng mạnh mẽ, khiến một số người tương đối gần hắn đều vô thức lui về phía sau, dường như muốn tránh né.
Sắc mặt Đổ Tẩu khẽ biến, dường như hắn ta hơi tức giận, muốn nổi giận, nhưng một giây sau, hắn ta liền lại hừ lạnh một tiếng: "Tốt, cứ dựa theo điều kiện của ngươi, chúng ta ký kết đổ ước chính thức!"
Sau ba phút.
"Đổ ước đã được thành lập, hiện tại có thể bắt đầu." Thân là quản lý sòng bạc, số 1 tuyên bố, "Hạ tiên sinh chỉ có thể dùng tay phải, mà hai thủ hạ Xảo Xảo và Thiến Thiến của Đổ Tẩu có thể sử dụng bất kỳ phương thức nào để công kích."
Cặp sinh đôi kia một người tên Xảo Xảo, một người tên Thiến Thiến, chẳng qua ai là Xảo Xảo ai là Thiến Thiến, mọi người không cách nào phân rõ.
Mà số 1 vừa nói xong lời này, chỉ thấy Xảo Xảo Thiến Thiến đồng thời nhảy lên, trực tiếp lên trên chiếu bạc, mà dáng người khỏe mạnh của các nàng cũng khiến mọi người hiểu được, trước đó Hạ Chí nói không sai, thật ra hai người này còn giỏi đánh đấm hơn cả Đổ Tẩu.
Bầu không khí bốn phía trở nên hơi nóng lên, mà ngay bên cạnh đã có một nhà cái bắt đầu phiên giao dịch.
"Đến đến, nhanh đặt cược, Hạ Chí thắng đặt bên trái, Đổ Tẩu thắng đật bên phải, tỉ lệ đặt cược đều là một bồi hai, mau đặt mau đặt, có thể đặt cược ngay trước khi phân thắng bại." Nhà cái ở đó hô to, mà trong nháy mắt, đã có mười mấy người tới đặt cược.
"Ta đặt Đổ Tẩu!"
"Ta cũng đặt Đổ Tẩu!"
"Một vạn, đặt Đổ Tẩu!"
"Mười vạn, đặt Đổ Tẩu!"
Trên cơ bản mỗi người đều đặt cho Đổ Tẩu, hiển nhiên, bọn hắn đều cảm thấy Hạ Chí chắc chắn sẽ thua.
"Ta đặt Hạ lão sư thắng!" Cũng không phải không có người nào ủng hộ Hạ Chí, chẳng qua người ủng hộ hắn lại chính là học sinh của hắn, cũng chính là nữ sinh nhỏ nhắn xinh xắn kia.
"Tiểu tử, đừng quên ngươi chỉ có thể dùng một tay!" Đúng lúc này, tiếng cười lạnh của Đổ Tẩu lại vang lên, "Ngươi định ngồi đánh hay là tự đánh gãy hai chân mình?"
Lời của Đổ Tẩu mới vừa ra, trên chiếu bạc đã nhiều thêm một tấm sofa, mọi người không thấy rõ rốt cục chiếc ghế sofa này đã xuất hiện trên chiếu bạc từ lúc nào, nhưng lúc này, hiển nhiên cũng không có người nào quan tâm tới vấn đề này, bọn hắn chỉ thấy Hạ Chí đã ngồi lên sofa.
"Hắn thật sự ngồi!"
"Khoan hãy nói, con hàng này thực sự nói lời giữ lời."
"Nhưng đây không phải muốn chết sao?"
...
Đám người nghị luận ầm ĩ, mà Hạ Chí lại nhìn về phía dưới đài: "Đồng Đồng, ngươi cũng lên đây đi, ta cần ngươi giúp ta một việc."
"Ta lên làm gì vậy?" Thu Đồng có chút ù ù cạc cạc, chẳng lẽ hắn còn muốn nàng đánh nhau giúp hắn?
"Thân yêu, sau khi ngươi lên sẽ hiểu." Trên mặt Hạ Chí lộ ra nụ cười có chút xán lạn.
Thu Đồng có chút buồn bực, nhưng rốt cục nàng vẫn đi đến bên cạnh chiếu bạc, sau đó Hạ Chí đưa tay kéo một lái, đã kéo nàng lên được.
"Thân yêu, ngồi chung với ta đi." Hạ Chí mỉm cười với Thu Đồng, sau đó lại kéo Thu Đồng ngồi ở bên trái hắn, ngay tiếp sau đó, hắn lại vươn tay trái ra ôm eo của Thu Đồng.
"Ngươi lại làm gì vậy?" Thu Đồng có chút xấu hổ, hiện tại gia hỏa này vừa động lại ôm eo nàng!
"Nếu trong lúc đánh cuộc, tay trái của ta cách xa eo của Đồng Đồng nhà ta, như vậy xem như ta thua." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Có ai cảm thấy có vấn đề gì không?"
Thu Đồng trừng Hạ Chí, tên lưu manh này thực đúng là không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để lợi dụng đụng chạm nàng!
"Rất tốt, ta không có vấn đề!" Đổ Tẩu cười lạnh một tiếng, dưới cái nhìn của hắn ta, Hạ Chí làm như vậy đương nhiên sẽ khiến hắn ta càng có được nhiều ưu thế hơn, mà đương nhiên hắn ta cũng vui vẻ hưởng thụ loại ưu thế này.
Mọi người vây xem cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bởi không hề nghi ngờ, Hạ Chí dùng phương thức này chẳng khác nào triệt để đẩy chính mình vào hạn chế chết.
"Con hàng này không ngừng tìm đường chết!" Cũng có người cảm khái, không biết con hàng này muốn thua nhiều tới mức nào mới phải làm như vậy.
"Ta có vấn đề, ta có vấn đề!" Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lại vang lên, cũng khiến mọi người ở đây đều dồn tầm mắt tới.