Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 716 - Chương 715: Hai Người Bọn Họ Có Thể Cùng Lên (1)

Chưa xác định
Chương 715: Hai người bọn họ có thể cùng lên (1)

Mấy lời kiểu một ngón tay giết chết đối thủ này thường xuyên có người nói, mà trên lý luận, muốn dùng một ngón tay giết chết kẻ địch cũng là chuyện có khả năng, chỉ cần sức lực đủ lớn, dùng một ngón tay đâm chết người cũng không tính là kỳ tích gì.

Vốn dĩ Hạ Chí nói dùng một ngón tay giết chết Đổ Tẩu cũng không có gì lạ, vấn đề nằm ngay ở chỗ ngay vừa mới rồi, Hạ Chí đã nói dùng một tay đánh nhau, cuối cùng thực sự chỉ có thể dùng một tay, ngay cả hai đùi cũng không thể dùng. Dựa theo logic của hắn, cái gọi là một ngón tay hiện tại chẳng phải tương đương với ngay cả một bàn tay hoàn chỉnh hắn cũng không thể dùng không?

Mọi người hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được, dựa theo logic của Hạ Chí, hắn phải làm thế nào mới có thể dùng một ngón tay xử lý đối thủ? Bởi thậm chí ngay cả động tác chủ động đâm người khác hắn cũng không cách nào làm được, bởi một khi hắn làm như vậy cũng đồng nghĩa với hắn đã dùng cả bàn tay và cánh tay. Nói cách khác, phương thức công kích duy nhất chỉ sợ sẽ là Hạ Chí đứng đó, đưa ngón tay ra, chờ đối thủ chủ động đâm vào.

Phương thức này không khác gì so với đứng yên ở nơi đó chờ người khác tới đánh chết, mà trong sòng bạc này, làm như vậy chẳng khác nào muốn chết!

"Điên rồi, con hàng này bị điên!" Trong đầu vô số người xuất hiện ý nghĩ này.

Mà Thu Đồng càng trực tiếp mắng lên: "Này, ngươi điên rồi sao? Ngươi làm vậy sẽ thua!"

"Đồng Đồng, bạn trai vĩ đại của ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không thua." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Đương nhiên, honey, ngươi không cách nào thấy được kết quả thắng thua, bởi cho dù ta chỉ dùng một ngón tay, lão nhân kia cũng không dám đến đánh cược với ta."

Nói đến đây, Hạ Chí dừng lại một chút, sau đó nhìn về phía Đổ Tẩu, tiếp tục nói: "Ngươi có thể học tập ta xem như thế nào mới là phép khích tướng thật sự, chẳng qua những lời ta vừa nói cũng không phải phép khích tướng, bởi ta vững tin, ngươi không dám tới đánh cược với ta."

Vô số người thầm than thở, phép kích tướng rõ ràng như vậy lại có thể nói không phải phép khích tướng? Mà mỗi người ở đây cũng đều vững tin, lão đầu tự xưng Đổ Tẩu kia nhất định sẽ trúng phép khích tướng của Hạ Chí, bởi dưới tình huống này, bất luận là ai cũng không thể nhẫn!

Đổ Tẩu nhìn Hạ Chí, đôi mắt nhìn như có chút đục ngầu lại lóe lên một loại tinh quang có chút kỳ dị, sắc mặt hắn ta rất âm trầm, như có chút phẫn nộ, nhưng có lẽ là vì trên mặt hắn ta óc quá nhiều nếp nhăn cho nên vẻ tức giận kia không cách nào biểu lộ quá rõ ràng.

"Đổ Tẩu ta sáu tuổi bắt đầu đánh bạc, ngang dọc sòng bạc 60 năm, chưa bao giờ thất bại, chỉ dựa vào tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi còn không đáng để ta tự mình ra tay..." Rốt cục Đổ Tẩu cũng mở miệng, mà những lời hắn ta nói lại khiến mọi người ngẩn ra, lời này có nghĩa Đổ Tẩu thực sự không ứng chiến?

Mà lúc này, giọng nói hơi không kiên nhẫn của Hạ Chí cũng vang lên: "Đừng nói nhảm, ta biết ngươi không dám."

"Ta chỉ khinh thường việc dùng phương thức này để thắng ngươi mà thôi!" Trong giọng điệu của Đổ Tẩu có tức giận rất rõ ràng, "Tiểu tử, ta không muốn chiếm lời của ngươi, hai nha đầu bên cạnh ta ngươi tùy tiện chọn một đi, nếu ngươi có gan, không cần ngươi chỉ dùng một ngón tay, dùng cả một tay đánh với các nàng cũng được!"

Vẻ mặt đám người bốn phía trở nên cổ quái, bọn hắn đã bắt đầu cảm thấy dường như Đổ Tẩu thật sự không dám đích thân ra tay thật, nếu không, bị Hạ Chí liên tục khinh bỉ như vậy, kiểu gì hắn ta cũng nên đích thân lên sân mới đúng!

"Có thể ngụy biện sự nhát gan của mình thành đường hoàng như thế, ngươi cũng có thể tính là có bản lĩnh." Trong giọng điệu của Hạ Chí có hờ hững khinh thường, "Ngươi tìm nữ nhân đến đánh cuộc với ta, nói cứ như là ta được lợi, nhưng trên thực tế, tùy tiện một người trong số các nàng đều có thể dùng một tay đánh ngã ngươi."

"Tiểu tử, nếu ngươi không dám đánh với các nàng thì mau xuống!" Đổ Tẩu cười lạnh một tiếng, "Không nên tiếp tục kiếm cớ!"

"Lão đầu, ngươi thật không biết xấu hổ, rõ ràng là ngươi một mực kiếm cớ, lại có thể nói ba ba kiếm cớ." Giọng nói thanh thúy vang lên, người nói chuyện đương nhiên là Charlotte.

Lần này, chung quanh có không ít người tán thành với lời Charlotte nói, thoạt nhìn Đổ Tẩu có vẻ phô trương không nhỏ, nhưng khi phải đánh thật, hắn ta lại chỉ muốn để thủ hạ ra tay.

"Tiểu tử, ta chỉ hỏi ngươi một câu, có phải ngay cả một nha đầu ngươi cũng sợ?" Đổ Tẩu lại không để ý đến Charlotte, chỉ nhìn Hạ Chí, lạnh lùng nói.

"Ừm, lần này phép khích tướng của ngươi đã có tiến bộ." Hạ Chí lười biếng nói.

Bốn phía vang lên tiếng nghị luận nho nhỏ, phép khích tướng của Đổ Tẩu quá rõ ràng, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra được, nhưng chính như Hạ Chí đã nói, đúng là có tiến bộ thật, nam nhân thường không thể chấp nhận được chuyện bị người khác nói mình sợ nữ nhân, dùng chiêu này để kích tướng có thể nói là bách phát bách trúng.

"Các ngươi nói xem, liệu Hạ Chí có mắc lừa không?"

"Ta cảm thấy sẽ không."

"Đúng vậy, một tay chắc chắn không thể đánh thắng."

"Biết rõ đối phương dùng phép khích tướng, hắn sẽ không tự đâm đầu vào chứ?"

...

Gần như tất cả mọi người đều cảm thấy Hạ Chí sẽ không bị Đổ Tẩu lừa, thế nhưng bọn hắn mới bắt đầu nghị luận đã có đáp án, bởi giọng nói của Hạ Chí tiếp tục truyền vào trong tai bọn hắn: "Lão đầu, nếu ngươi đã muốn thua như vậy, vậy thì tới đi, ta dùng một tay, hai người bọn họ có thể cùng lên."

"Con hàng này thật đúng là không ngừng tìm đường chết!"

Trong đầu vô số người xuất hiện ý nghĩ này, đã dùng một tay lại còn một đánh hai, muốn chết cũng không nên chọn cách chết như thế.

Bình Luận (0)
Comment