"Ta không yêu ngươi!" Thu Đồng bị chọc tức, bỗng nắm lấy túi đồ ăn ngoài lên, ném về phía Hạ Chí!
Hạ Chí đã đi tới cửa xoay người, chính xác bắt được túi đồ ăn ngoài, sau đó lại đặt tới trước mặt Thu Đồng: "Thân yêu, cho dù ngươi có tức giận cũng không thể không ăn cơm, ngươi đói bụng ta sẽ đau lòng."
"Ta có đói bụng hay không không liên quan ngươi!" Thu Đồng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng.
"Đồng Đồng, sao có thể không liên quan tới ta được?" Hạ Chí tỏ vẻ rất nghiêm túc, "Ngươi không ăn cơm sẽ gầy đi, nếu ngươi gầy đi đương nhiên vóc người cũng sẽ kém hơn, đặc biệt là ngực sẽ nhỏ đi..."
"Ngươi đi ra ngoài cho ta!" Thu Đồng nắm một quyển sách lên ném về phía Hạ Chí, đây là người nào vậy, nàng vốn cho rằng hắn yêu nàng, sợ nàng đói bụng đây, kết quả hắn lại lo lắng ngực nàng nhỏ đi!
Ném một quyển sách ra xong, Thu Đồng lại cầm một quyển sách khác lên đập tiếp: "Hạ Mạt ngực lớn, ngươi đi tìm nàng!"
Hạ Chí đặt túi đồ ăn xuống, sau đó lại nhẹ nhõm tiếp được hai quyển sách, sau cùng hắn cười xán lạn với Thu Đồng: "Đồng Đồng, trước khi đánh người nhớ phải ăn cơm đã, nếu không ngươi sẽ không có sức đánh."
Nói xong đoạn này, Hạ Chí lại xoay người nhanh chóng rời đi, lưu lại Thu Đồng ở đó thở dài. Lúc này nàng thật sự no rồi, tức tới no.
Thu Đồng nghĩ mãi mà không rõ, sao tên hỗn đản này có thể chọc nàng tức giận rồi sau đó tuyệt không biết hối cải, lại có thể không ngừng trêu tức nàng, nào có ai như hắn?
"Oa, ba ba đúng là người xấu!" Giọng nói thanh thúy đúng lúc truyền đến, "Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ đừng sợ, ta ủng hộ tỷ."
Thu Đồng nhìn Charlotte đã nhô ra từ lúc nào không biết, cũng lười nói chuyện, tiểu nha đầu này cũng chẳng khá hơn chút nào, quả thực và giống hệt cha nàng.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta đến để ủng hộ tỷ thật!" Charlotte chớp chớp mắt, "Chẳng qua, Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ phải ăn cơm trưa trước."
"Cha ngươi kêu ngươi tới sao?" Thu Đồng tức giận hỏi.
"Không phải, ta cố ý chờ khi ba ba đi rồi mới tới đây." Charlotte chớp chớp mắt, "Đồng Đồng tỷ tỷ phải ăn cơm trước, chờ tỷ cơm nước xong, chúng ta đi đánh tiểu tam, nếu tỷ không ăn cơm, đợi lát nữa sẽ không có sức đánh tiểu tam!"
"Charlotte, ngươi lại đang suy nghĩ gì nữa?" Thu Đồng có chút ù ù cạc cạc.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta tới cục cảnh sát đánh tiểu tam đi!" Charlotte chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, "Chúng ta đi đánh Hạ Mạt kia một trận, thân là cảnh sát vậy mà nàng lại làm tiểu tam cướp nam nhân của Đồng Đồng tỷ tỷ, quá không ra gì!"
"Charlotte, ngươi đừng tới quấy rối!" Thu Đồng tức giận nói, đây là thứ lộn xộn gì!
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta nói cho tỷ biết, ta rất nghiêm túc!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Charlotte có vẻ rất nghiêm túc, "Tỷ mới là bạn gái chính quy của ba ba, tỷ phải nói cho nữ cảnh quan ngực lớn Hạ Mạt kia biết nàng là tiểu tam, yêu cầu nàng cách xa ba ba một chút, nếu nàng không chịu, ta sẽ đánh nàng giúp tỷ!"
Chớp chớp mắt, Charlotte lại nhỏ giọng nói: "Nhưng mà Đồng Đồng tỷ tỷ, không thể để ba ba biết chuyện này, nếu không ba ba sẽ đánh ta."
Thu Đồng cạn lời, đây là cái gì và cái gì vậy, thực sự là chỉ có loại cha hiếm thấy như Hạ Chí mới có loại nữ nhi hiếm thấy như Charlotte.
"Quên đi, ta vẫn nên ăn cơm thì hơn." Đột nhiên Thu Đồng cảm thấy có chút thèm ăn.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ba ba thực sự quá xấu rồi, tỷ phải nghĩ biện pháp trả thù hắn!" Charlotte lại ở bên cạnh nghĩ kế, "Ta cũng đánh không lại ba ba, cho nên ta không thể đánh hắn giúp tỷ, chẳng qua ta có một biện pháp rất tuyệt, Đồng Đồng tỷ tỷ có muốn nghe thử một chút không?"
"Ngươi có thể có biện pháp gì hay?" Hiển nhiên Thu Đồng không tin, chẳng qua nàng vẫn muốn nghe thử xem, bởi vì nàng hoàn toàn không biết mình nên đối phó với Hạ Chí kiểu gì.
"Thật ra biện pháp này cũng rất đơn giản." Charlotte chớp chớp mắt, "Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ sinh mười bảy mười tám đứa nhỏ cho ba ba, sau đó khiến ba ba mỗi ngày chăm con, khiến hắn giặt tã dỗ con ngủ, để ba ba mỗi ngày đều bị tiểu hài tử dằn vặt!"
Nói đến đây, Charlotte ngừng một chút, sau đó ngửa đầu, dáng vẻ say mê: "Oa, hình ảnh này chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thật đẹp!"
"Charlotte, ngươi cũng đi ra ngoài!" Thu Đồng trừng Charlotte, đây là chủ ý xấu xa gì!
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ý kiến này thật sự rất tuyệt mà." Vẻ mặt Charlotte tràn đầy vô tội, "Ta nghe nói nam nhân sợ nhất là trông con đó!"
Thu Đồng dứt khoát lười để ý Charlotte, chuyên tâm ăn cơm.
Bị Charlotte náo loạn như vậy, vậy mà Thu Đồng lại cảm thấy có khẩu vị hơn, mà chờ sau khi Thu Đồng ăn cơm trưa xong, Charlotte lại bắt đầu cổ động Thu Đồng đi đánh tiểu tam với nàng, nhưng cuối cùng Thu Đồng lại đuổi Charlotte đi.
Tiếp tục ở lại trong phòng làm việc thêm một buổi chiều, khi gần năm giờ, Phương Đắc Thắng tới phòng làm việc, chuẩn bị theo Thu Đồng cùng tới Học viện Công nghệ Thanh Cảng.
Mười phút sau, Thu Đồng đi tới dưới tòa nhà văn phòng, tiến vào trong xe, mà Phương Đắc Thắng cũng lên xe theo. Liếc nhìn bên trong xe, rốt cục Phương Đắc Thắng cũng không nhịn được hỏi: "Hạ lão sư không đi sao?"
"Hắn có việc không đi." Thu Đồng thuận miệng trả lời một câu, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút bất đắc dĩ, hiện tại cho dù nàng đi đâu mọi người cũng sẽ cảm thấy nàng nên đi với Hạ Chí.
Thu Đồng chỉ tùy tiện nói như vậy, nhưng lúc này, Hạ Chí lại có việc thật, trên thực tế, hắn còn đang xử lý một chuyện rất trọng yếu.