Có mấy học sinh đang ăn cơm có thể nhìn càng rõ ràng hơn, một nhân viên của căn tin đã bưng một cái chậu lớn từ bên trong ra, về phần rốt cục thứ này là nước canh hay là nước lọc chẳng ai biết được, chỉ có điều khi người này gần đi tới bàn của Thu Đồng, đột nhiên dưới chân bị trượt.
Mà vừa trượt như vậy, chất lỏng trong chậu lớn trên tay người này cũng bị hất tung ra, thoáng cái đã có hơn phân nửa chất lỏng văng ra ngoài, mà thoạt nhìn tình huống có vẻ tương đối trùng hợp, vậy mà toàn bộ chất lỏng đều bị tát về phía đầu của Thu Đồng!
"Hiệu trưởng mau tránh ra!"
Có mấy học sinh không tự chủ được hô lên, thoạt nhìn thứ này rất giống canh nóng, cũng có thể là nước nóng, mà bất luận là canh nóng hay là nước nóng, nếu bị nó hất trúng, hậu quả sẽ không tưởng được.
Mặc dù hậu quả sẽ không khủng bố như bị hắt trúng axit sunfuric, nhưng rất có thể sẽ bị hủy dung, một siêu cấp đại mỹ nữ như Thu Đồng, nếu mặt bị phỏng, chỉ cần suy nghĩ một chút đã cảm thấy không cách nào tưởng tượng nổi.
Đáng tiếc là mọi người cũng chỉ có thể kêu gào, vốn không kịp tới hỗ trợ, mà tuy Thu Đồng đã bị mọi người thức tỉnh nhưng dường như đã không kịp nữa, nàng chỉ có thể cúi đầu tránh đi theo bản năng, nhưng có thể né tránh hay không ai cũng không biết trước.
Trong chớp nhoáng này, Thu Đồng lại không tự chủ được nghĩ tới Hạ Chí, mỗi một lần nàng gặp phải nguy hiểm, hắn luôn có thể xuất hiện thật đúng lúc, liệu lần này hắn có xuất hiện không?
"A..." Một tiếng kêu sợ hãi vang lên, còn mang theo một chút thống khổ, nhưng rõ ràng tiếng kêu này không thuộc về Thu Đồng.
Thời khắc mấu chốt, Hạ Chí cũng không xuất hiện, nhưng cũng không phải không có người nào trợ giúp Thu Đồng, có điều sợ rằng không ai nghĩ tới người giúp Thu Đồng lại là Tô Phi Phi.
Trên tay Tô Phi Phi nhiều hơn một chiếc dù, mà không ít người đều có thể nhìn tương đối rõ ràng, Tô Phi Phi đã chọn thời cơ rất thích hợp để bung cây dù này ra, mà toàn bộ chất lỏng đã được hất ra đều bị chiếc dù này cản lại.
Về phần người vừa hét lên sợ hãi lại chính là nhân viên căn tin đã hắt chất lỏng ra. Chất lỏng này vốn là canh, canh nóng bị hắt ra đều bị dù chặn lại, mà có một ít canh nóng trong đó trực tiếp bị dù bắn ngược trở về, hắt tới trên thân người này.
"Tô lão sư quá giỏi!"
"Tô lão sư đúng là người đẹp tâm cũng đẹp!"
"Đúng vậy, quá tuyệt vời, chính nàng đã ngồi xe lăn còn có thể cứu hiệu trưởng!"
Trong căn tin, không ít học sinh nghị luận, không ai nghĩ tới Tô Phi Phi có thể cứu Thu Đồng ngay thời khắc mấu chốt, quan trọng hơn là dưới cái nhìn của không ít người, thật ra Tô Phi Phi và Thu Đồng chính là tình địch!
Phải biết rằng, bản thân Tô Phi Phi đã phải ngồi trên xe lăn, nhìn như tự thân khó bảo toàn, mà cho dù nàng chỉ ngồi yên bên cạnh không hề làm gì cũng sẽ không có người nào chỉ trích nàng. Thế nhưng hiện tại nàng lại có thể bất chấp nguy hiểm cứu Thu Đồng, điều này thật sự đáng quý.
"Xin lỗi, xin lỗi, hiệu trưởng, ngươi, ngươi không sao chứ?" Nhân viên căn tin kia có vẻ kinh hoàng, đây là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, thoạt nhìn rất thật thà, bởi bị nước canh tạt trúng, hiện tại hắn ta trông có vẻ hơi chật vật.
Trên tay nhân viên căn tin còn đang bưng chậu canh nóng, vừa rồi hắn ta cũng không hắt hết toàn bộ số canh nóng trong chậu ra, mà dường như hắn ta vốn không ý thức được điểm này, hắn ta vừa lo lắng hỏi han vừa tới gần Thu Đồng.
Sau đó, chân nhân viên căn tin lại bị trượt, thế là cả người cả chậu canh hắn ta bưng đều ngã về phía Thu Đồng!
Bốn phía lại vang lên vô số tiếng kinh hô, mà rất nhiều người càng trực tiếp mắng lên, tên khốn kiếp này không biết đi đường sao? Trượt một lần cũng thôi đi, trượt liên tục hai lần là cái quỷ gì?
Càng khiến mọi người lo lắng là lần này, sợ rằng ngay cả Tô Phi Phi cũng không cách nào cứu Thu Đồng, mà tuy Thu Đồng không ngờ tới mình còn sẽ gặp nạn lần thứ hai, vẫn không phòng bị!
Ngược lại Tô Phi Phi có vẻ rất bình tĩnh, giờ khắc này, thậm chí nàng còn thu cả cây dù vào, sau đó một giây sau, mọi người lại thở phào nhẹ nhõm.
"Hạ lão sư!"
"Hạ lão sư đến!"
"Vẫn là Hạ lão sư đáng tin cậy!"
Thời khắc mấu chốt, Hạ Chí không phụ sự mong đợi của mọi người mà xuất hiện, hắn tự tay bắt được cánh tay của căn tin nhân viên kia, khiến nhân viên căn tin không thể tiếp tục nhào về phía Thu Đồng, mà chậu canh nóng nhân viên căn tin bưng trong tay cũng vẫn nằm yên trong chậu.
"Ngươi nói xem, ngươi lớn như vậy rồi sao đi đường cũng không vững?" Hạ Chí nhìn nhân viên căn tin, giọng nói lạnh nhạt như không có tình cảm đặc biệt gì, thế nhưng rõ ràng gần như mỗi người ở đây đều có thể cảm giác được hiện tại hắn rất không vui.
Đương nhiên, mỗi người đều cảm thấy hắn có lý do để mất hứng, bạn gái xinh đẹp của hắn thiếu chút nữa đã bị canh nóng hắt tới, gương mặt nàng cũng rất có thể bị hủy dung, hắn không vui cũng rất bình thường.
"Xin lỗi Hạ lão sư, ta thật sự không cố ý, hôm nay ta mang giày hơi trượt, trên mặt đất cũng hơi ướt, cho nên ta..." Nhân viên căn tin này vội vã giải thích, dáng vẻ vẫn rất kinh hoảng như cũ.
"Thật ra ngươi đúng là người thông minh, Đồng Đồng chỉ mới đến căn tin mới mười mấy phút, thế mà trong thời gian ngắn như vậy, ngươi đã có thể nghĩ ra biện pháp tốt như thế, đúng là rất giỏi." Hạ Chí thản nhiên nói: "Ngươi dùng canh nóng có sẵn trong căn tin để thay thế axit sunfuric người bình thường dùng, tuy chắc chắn hiệu quả không được tốt như dùng axit sunfuric, nhưng đối với một nữ nhân, thật ra hai thứ này cũng không khác gì nhau."