"Đình Đình, ngươi tìm ta có việc gì sao?" Tô Phi Phi cười nhẹ.
"À, không, ta chỉ muốn tới tìm tỷ chơi thôi." Con ngươi của Tô Đình Đình đảo nhanh như chớp, làm bộ như không có gì, nhưng rất hiển nhiên, bản lĩnh nói láo của nàng hoàn toàn không ra gì.
"Loại người chỉ số thông minh thấp như ngươi, tùy tiện đã bị người lừa 200 vạn, không cần nói láo." Giọng nói lười biếng vang lên, người nói chuyện tự nhiên là Hạ Chí.
"Này, chỉ số thông minh của ta bị sao vậy? Thật ra chỉ số thông minh của ta cũng rất cao có được không? Dù sao thì chí ít cũng hơn một trăm!" Tô Đình Đình có chút không phục, ngay sau đó nàng lại phát hiện một vấn đề: "Không đúng, sao ngươi biết ta bị lừa hai trăm vạn? Ta nhớ ta còn chưa nói con số cho ngươi!"
"Nếu như ngươi thừa nhận ngươi chỉ số thông minh thấp, ta có thể lấy hai trăm vạn đó về giúp ngươi." Hạ Chí tỏ vẻ rất nghiêm túc.
"Ngươi lừa ai vậy, ta vậy mới không tin đâu!" Tô Đình Đình có chút buồn bực, sau đó nàng nhìn về phía Tô Phi Phi, dáng vẻ hơi bất mãn: "Phi Phi tỷ, bạn trai ngươi bắt nạt ta!"
Tô Phi Phi lại chỉ cười nhẹ, không nói gì.
"Ta và Phi Phi phải tới bệnh viện, ngươi tiếp tục gọi chiếc xe dã ngoại ngày hôm qua tới đây đi." Lúc này Hạ Chí lại nói với Tô Đình Đình.
Tuy rằng Tô Đình Đình hơi bất mãn nhưng nàng cũng lập tức làm theo, không bao lâu sau, chiếc Porsche hôm qua đã xuất hiện.
Giống với chiều hôm qua, Hạ Chí ôm Tô Phi Phi lên xe, Tô Đình Đình cũng theo lên xe, hiện tại nàng chỉ hận không thể làm người hầu cho Tô Phi Phi.
Rất nhanh xe đã được lái ra khỏi Tô gia, không bao lâu sau, rốt cục Tô Đình Đình cũng không nhịn được: "Ngươi có thể lấy tiền về cho ta thật sao?"
"Ngươi nói bản thân mình chỉ số thông minh thấp trước đi." Hạ Chí vẫn có vẻ rất nghiêm túc như cũ.
Tô Đình Đình trừng Hạ Chí, có chút tức giận, thế nhưng suy nghĩ kỹ một chút, hiện tại nàng thật sự rất thiếu tiền, tiền đã bị lừa, Ferrari nàng cũng bị hỏng rồi, mà phụ thân nàng dường như cũng không nguyện ý cho nàng tiền tiêu vặt, cho dù nàng muốn tìm phiếu cơm trường kỳ cũng không phải ngày một ngày hai có thể tìm được ngay.
"Phi Phi tỷ, có phải hắn đang nói thật không?" Tô Đình Đình xin Tô Phi Phi giúp đỡ.
"Đình Đình, ngươi cũng không còn nhỏ nữa, ngươi phải có năng lực phán đoán của riêng mình." Tô Phi Phi cười nhẹ nhàng, cũng không cho Tô Đình Đình đáp án rõ ràng.
"Được rồi, ta thừa nhận chỉ số thông minh của ta thấp!" Tô Đình Đình trừng Hạ Chí, "Nếu như ngươi gạt ta, ta sẽ nói xấu ngươi với Phi Phi tỷ!"
"Có thể biết mình chỉ số thông minh thấp cũng là chuyện tốt." Hạ Chí mỉm cười, "Ngươi sẽ nhận được tin nhắn ngay."
Hạ Chí vừa dứt lời, Tô Đình Đình đã nhận được tin nhắn, lấy ra điện thoại di động còn 10% pin cuối cùng của mình ra nhìn một chút, phát hiện thật đúng là tin nhắn ngân hàng phát tới, mà trong tài khoản của nàng cũng mới vừa thu được hai trăm vạn!
"Oa, thực sự!" Tô Đình Đình lập tức hưng phấn lên, "Phi Phi tỷ, tỷ thật lợi hại, bạn trai tỷ tìm cũng thật lợi hại, thật vô cùng lợi hại!"
Không đợi Tô Phi Phi nói gì, Tô Đình Đình đã nhìn về phía Hạ Chí: "Cái kia… tỷ phu tương lai, rốt cục ngươi đã làm được bằng cách nào? Tiền này không phải do chính ngươi chuyển cho ta đấy chứ?"
"Ngươi suy nghĩ nhiều, ta không có lòng tốt như vậy." Hạ Chí lười biếng nói: "Cái này rất đơn giản, ta chỉ cần truy lùng tài khoản tên lừa đảo, sau đó chuyển hai trăm vạn từ đó ra cho ngươi mà thôi."
"Rất đơn giản sao? Thế nhưng sao ngươi có thể truy ra được tài khoản ngân hàng của tên lừa đảo? A, lẽ nào ngươi là hacker?" Chút trí tưởng tượng này Tô Đình Đình vẫn phải có, sau đó nàng lại càng hưng phấn hơn, "Vậy có phải tài khoản của tên lừa đảo kia có rất nhiều tiền không?"
"Ừm, đúng là có rất nhiều, mấy ức." Hạ Chí hời hợt nói: "Đầu năm nay có quá nhiều kẻ ngu si, lừa đảo không đủ dùng."
Nói đến đây, đột nhiên Hạ Chí lại nhìn Tô Đình Đình với ánh mắt cổ quái: "Có phải ngươi còn muốn tiền nữa không? Ừm, nếu như ngươi thừa nhận chỉ số thông minh của ngươi vô cùng thấp, ta sẽ chuyển cho ngươi thêm hai ngàn vạn nữa."
"Oa, hai ngàn vạn?" Trong mắt Tô Đình Đình đã lấp lánh ánh sao, "Ta muốn đi mua thêm một chiếc Ferrari nữa, phi phi phi, ta không muốn Ferrari, ta muốn mua chiếc tốt hơn, mua cái gì tốt đây..."
"Tiền của ngươi còn chưa tới tay đâu." Hạ Chí rất thiện ý nhắc nhở Tô Đình Đình một câu.
"Được rồi, ta thừa nhận chỉ số thông minh của ta vô cùng thấp, mau đưa tiền đây!" Tô Đình Đình nói nhanh.
"Đúng là chỉ số thông minh của ngươi vô cùng thấp thật." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Nhưng mà, thật ra nguyên nhân lớn nhất khiến một người bị lừa không phải vì chỉ số thông minh, mà là vì lòng quá tham."
"Này, ngươi, lời này của ngươi là có ý gì?" Tô Đình Đình lập tức buồn bực, lần này nàng bị gạt rồi sao?
"Làm người không thể quá tham lam." Hạ Chí lắc đầu cảm khái.
Tô Phi Phi cười nhẹ: "Đình Đình, Hạ Chí gạt ngươi thôi, hắn sẽ không cho ngươi hai ngàn vạn."
"A? Sao ngươi lại như vậy!" Tô Đình Đình phiền muộn tới hỏng, nàng trừng Hạ Chí: "Này, ta vừa cảnh cáo ngươi rồi, nếu ngươi gạt ta, ta nhất định phải nói xấu ngươi, Tô Đình Đình ta không thích nói bậy sau lưng người khác, ta sẽ nói xấu về ngươi ngay trước mặt ngươi!"
Hừ nhẹ một tiếng, Tô Đình Đình tiếp tục nói: "Ngươi còn nói ta làm người không thể quá tham lam, ngươi mới là làm người tham lam, ta tới tìm Phi Phi tỷ vì muốn nói cho nàng biết ngươi quá tham lam..."
"Ngươi muốn nói cho Phi Phi, ta có một người bạn gái tên Thu Đồng sao?" Hạ Chí lười biếng hỏi.