"Vậy, vậy vì sao các ngươi có thể đuổi kịp chúng ta?"
"Các ngươi vốn không chạy, sao có thể đi nhanh như thế?"
Ba người đều không tin, dưới cái nhìn của bọn hắn, chuyện này thật không cách nào giải thích.
"Rất đơn giản, xe lăn của ta đã được cải tiến." Tô Phi Phi điềm nhiên cười, "Ta có thể biểu diễn cho các ngươi xem."
Tô Phi Phi nói xong lời này xe đẩy đột nhiên nhanh chóng tiến về phía trước, mặc dù tốc độ không tính là quá nhanh nhưng thoạt nhìn, đúng là có thể đuổi kịp xe đạp thật. Rất nhanh, Tô Phi Phi lại khống chế xe lăn trở về chỗ cũ, sau đó nàng tiếp tục nói: "Xe lăn của ta có thể mang theo cả hai người đồng thời tiến về phía trước, muốn đuổi kịp các ngươi cũng rất đơn giản."
"ĐM!"
"Ta đã nói rồi!"
"Giữa ban ngày sao có thể có quỷ được?"
Trong lúc nhất thời dường như ba người trẻ tuổi đều có sức lực trở lại, sôi nổi đứng lên từ dưới đất, thoáng cái đã không còn sợ gì nữa, rõ ràng, so với chuyện không thể tưởng tượng nổi như trên đời có quỷ, bọn hắn càng tin tưởng lời giải thích hiện tại hơn.
Dù sao thì muốn cải tiến xe lăn thành xe có thể tự động tiến về phía trước cũng không phải chuyện khó khăn gì, cũng giống với xe chạy bằng điện, mà chuyện như có quỷ lại chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
"Mẹ trứng, làm ta sợ muốn chết!"
"Ta mẹ nó còn tưởng thật sự có quỷ đây!"
"Thảo, lão tử lớn như vậy còn chưa bị hù dọa như thế bao giờ!"
Ba người không ngừng phun lời thô tục, vừa mắng vừa nhìn về phía Tô Phi Phi, mà ánh mắt của bọn hắn cũng tựa như đang không ngừng biến hóa.
"Thực đúng là càng nhìn càng thấy xinh đẹp, cho dù không có chân ta cũng có thể nhịn."
"Thực sự là đẹp như tiên nữ, lão tử có chút không nhịn được."
"Thảo, mới vừa bị chơi xỏ, thù này không thể nhẫn, chúng ta có cần làm một vố thật không?"
Ba người bắt đầu ở đó nghị luận, giọng nói mặc dù không tính là lớn, nhưng cũng không nhỏ, đủ để Hạ Chí và Tô Phi Phi có thể nghe được.
Lúc này Hạ Chí cũng không nói lời nào, sắc mặt như thường, mà Tô Phi Phi cũng vẫn điềm đạm như cũ, nhưng hai người bọn hắn cũng không định rời đi.
"Nơi này thật vắng vẻ."
"Không người nào có thể thấy được."
"Làm đi, hiếm khi gặp được nữ nhân xinh đẹp như vậy!"
Trong mắt ba người bắt đầu lóe lên quang mang dâm tà, một loại dục vọng không bình thường bắt đầu bành trướng trong lòng bọn hắn, sau đó, ba người đều nhìn về phía Hạ Chí.
"Tiểu tử, là ngươi tự tìm, lúc đầu mấy huynh đệ chúng ta chỉ muốn đùa giỡn bạn gái của ngươi một chút, nhưng các ngươi lại cứ muốn tự đưa tới cửa!"
"Không sai, mấy người chúng ta bị các ngươi giả quỷ dọa nửa ngày, thù này nhất định phải báo!"
"Đừng nói nhảm, chơi chết tên này trước, ai chơi chết hắn trước, người đó có thể lên bạn gái của hắn trước!"
Trên mặt ba người bắt đầu lộ ra vẻ hung ác, mà thanh niên trẻ tuổi đã lấy ra dao găm Thụy Sĩ lúc trước càng là người đầu tiên vọt về phía Hạ Chí.
"Ta tới xử lý." Giọng nói động lòng người của Tô Phi Phi nhẹ nhàng bay ra, mà lời của nàng đương nhiên là đang nói với Hạ Chí.
"Được." Hạ Chí mỉm cười, lui về sau một bước.
Xe lăn của Tô Phi Phi đột nhiên bắt đầu chuyển động, chiếc xe lăn này đã từng được Lỗ Ban cải tiến, vốn có năng lực không giống bình thường, vào lúc cần thiết, Tô Phi Phi có thể dùng xe lăn để công kích, cũng có thể tránh né, thậm chí là chạy trốn.
Chỉ có điều cho tới nay, Tô Phi Phi gần như chưa từng sử dụng những công năng này của xe lăn, nhưng bây giờ, rốt cục nàng cũng có thể sử dụng.
Trên tay Tô Phi Phi đột nhiên nhiều thêm một cây gậy thật dài, không nhìn ra chất liệu, nhưng cây gậy thẳng tắp, không có chút mềm rũ, có thể đoán được hẳn cây gậy này rất cứng rắn.
Tô Phi Phi nâng tay phải lên, thật ra hai tay nàng rất có sức, phải biết rằng mấy năm nay, gần như nàng đều dựa vào bản thân để lên xuống xe đẩy, chỉ riêng điểm này, liên tục năm năm, khiến lực trên hai tay nàng không chỉ hơn xa nữ nhân bình thường, mà ngay cả rất nhiều nam nhân bình thường cũng không bằng nàng.
Cây gậy bỗng vung lên, nhưng không đánh trúng bất kỳ người nào, trên thực tế, dường như Tô Phi Phi cũng không định đánh người, nàng chỉ huơ ra một đường cong quái dị trên không trung.
"A!" Một tiếng hét thảm đúng lúc truyền đến, dao găm Thụy Sĩ đã đâm trúng một người, nhưng rất hiển nhiên, người bị nó đâm không phải Tô Phi Phi, cũng không thể nào là Hạ Chí, mà là trong một ba người.
Chuyện rất thần kỳ, con dao găm Thụy Sĩ kia vốn nhắm thẳng về phía Hạ Chí, nhưng vì Tô Phi Phi bỗng nhiên quơ gậy một chút khiến người nọ không tự chủ được mà giật mình dời bước chân, sau đó, thoáng cái đã giẫm lên một viên đá lớn, sau cùng, thân thể hắn ta nghiêng một cái, ngã sang một phương hướng khác, dao găm Thụy Sĩ trong tay lại đâm trúng đồng bạn.
"Ngươi, ngươi..." Người bị đâm trúng kia nói hai chữ ngươi liên tục, sau đó ngửa đầu ngã về phía sau, vậy mà vị trí hắn ta bị đâm lại vừa vặn là trái tim!
"ĐM, ngươi điên rồi sao? Ngươi giết Nhị tử rồi!" Một người khác kêu to lên: "Con mẹ ngươi đang làm cái gì vậy? Có phải ngươi muốn ăn một mình không?"
"Không… đây… không phải ta cố ý..." Nhìn dao găm Thụy Sĩ còn đang rỉ máu trong tay, người này cũng có chút kinh hoàng thất thố.
Đúng lúc này, Tô Phi Phi lại giơ cây gậy kia lên, quất về phía người đang cầm dao găm Thụy Sĩ.
Lần này, cây gậy cũng không đánh hụt mà trực tiếp nện lên trên lưng người kia!
Mà người kia bị trúng một gậy, thân thể không bị khống chế mà bổ nhào về phía trước, một cái nhào này lại rất trùng hợp mà nhào về phía một đồng bạn khác của hắn ta!