Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 836 - Chương 835: Đúng Là Mạng Chó (1)

Chưa xác định
Chương 835: Đúng là mạng chó (1)

"Anh rể, cuối cùng ngươi cũng tới rồi!" Tô Đình Đình vừa quay đầu liền thấy Hạ Chí đang ngồi trên ghế cách đó không xa, mà trong tay hắn rõ ràng còn cầm một ly rượu, nàng lập tức buồn bực: "Ta nói anh rể, ta thiếu chút nữa đã bị mấy tên lưu manh này làm mấy trăm lần, vậy mà ngươi còn có tâm tư uống rượu?"

"Trên lý luận, bọn hắn không thể làm ngươi mấy trăm lần, dựa vào thể chất củi mục của bọn hắn, tuyệt không thể có thể lực tốt như vậy." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Lại nói, cho dù ngươi thật sự bị như vậy, ta cũng không cần cảm thấy buồn bực, người muốn chết sẽ chỉ có bạn trai ngươi mà thôi."

Nói đến đây, Hạ Chí quay đầu nhìn Lưu Nghị còn đang bị trói nằm trên mặt đất, thản nhiên nói: "Ngươi biết không? Yêu một người không có nghĩa mọi chuyện đều phải thuận theo ý nàng, nữ sinh ngu xuẩn giống nàng, nếu chuyện gì ngươi cũng nghe lời nàng, một ngày nào đó, nàng còn sẽ gặp phải chuyện như vậy nữa."

"Anh rể, ngươi có thể đừng chê ta ngu xuẩn ngay trước mặt người khác không?" Tô Đình Đình buồn bực.

"Khi ngươi tới quán bar này cũng đã nhìn ra tình huống không đúng lắm, lúc đó ngươi vốn nên nhanh chóng đưa nàng rời khỏi nơi này, thế nhưng ngươi không." Hạ Chí không để ý đến Tô Đình Đình, chỉ nhìn Lưu Nghị, tiếp tục chậm rãi nói: "Nếu như chuyện như vậy còn xảy ra lần thứ hai, điều này nói rõ ngươi vốn không thích hợp làm bạn trai nàng."

"Ta biết rồi." Lưu Nghị gật đầu.

"Tốt rồi, hiện tại đi cởi trói cho bạn trai ngươi đi." Hạ Chí nhìn Tô Đình Đình.

Tô Đình Đình hơi không phục, nhưng cũng không nói gì, chỉ bắt đầu cởi dây trói cho Lưu Nghị, mà thật ra lúc này nàng đã đứng bên cạnh Lưu Nghị.

"Tiểu tử, ngươi không cảm thấy khi ngươi làm những chuyện này, ngươi nên hỏi ý kiến của ta trước một chút sao?" Một giọng nói vang lên, là Quang ca rốt cục cũng không thể nhịn được nữa, hắn ta không phát hiện được rốt cục Hạ Chí đã vào bằng cách nào, nhưng từ khi Hạ Chí xuất hiện đến hiện tại, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hắn ta, điều này khiến Quang ca cảm thấy rất khó chịu. Phải biết rằng hắn ta mới là chủ nhân của nơi này.

"Hỏi ý kiến của ngươi?" Rốt cục Hạ Chí cũng quay đầu nhìn về phía Quang ca, sau đó nâng ly nhẹ nhàng uống một hớp, lại đặt ly rượu xuống, hờ hững hỏi: "Ngươi là cái thứ gì?"

"Quang ca, người này quá kiêu ngạo." Đinh Như đứng bên cạnh nhẹ nhàng nói một câu.

"Quang ca, có nên chơi chết tên khốn kiếp này trước không?" Tên bảo vệ bị phá hư chuyện tốt cũng cắn răng hỏi, hiện tại hắn ta cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, hắn ta vừa bổ nhào về phía trước, nhưng cuối cùng lại không nhào tới trên người Tô Đình Đình mà trực tiếp ngã xuống đất.

"Tiểu tử, ta không biết ngươi có lai lịch thế nào, nếu Tô Đình Đình đã gọi ngươi là anh rể, nói hẳn ngươi là nam nhân của tỷ tỷ xinh đẹp của nàng." Quang ca nhìn Hạ Chí, sắc mặt hơi âm trầm, "Ở Tô thành, Quang ca ta không phải đại nhân vật, nhưng trong quán bar của ta, còn chưa có người nào dám nói với ta như vậy!"

"À?" Trong giọng điệu của Hạ Chí như có một chút kinh ngạc, "Vậy có phải hiện tại ngươi rất tức giận, muốn tự sát? Ngươi có thể đi đụng tường, nhưng tin tưởng ta, ngươi sẽ không thành công, nếu ta không muốn nhìn thấy người nào tự sát, vậy người đó có cố thế nào cũng không chết được."

"Anh rể, sao ngươi lại không hy vọng hắn ta tự sát?" Cuối cùng Tô Đình Đình cũng cởi dây trói cho Lưu Nghị xong, sau đó không nhịn được hỏi.

"Lúc nào ngươi mới có thể thông minh hơn một chút đây?" Hạ Chí lắc đầu, lại vẫn nhìn Quang ca như cũ, "Ừm, ngươi có biết tại sao ta không để ngươi tự sát không?"

"Tiểu tử, ta cũng sẽ không cho ngươi tự sát!" Quang ca hừ lạnh một tiếng, "ĐM, chưa từng thấy người nào dám kiêu ngạo trước mặt ta như vậy, lão tử muốn bắt ngươi sống không bằng chết!"

Vung tay lên, Quang ca lớn tiếng quát: "Lên, chỉnh tên khốn kiếp này cho ta!"

Bốn bảo vệ đã sớm không thể nhịn nổi, nghe Quang ca ra lệnh, bốn người không nói hai lời, cùng nhau đánh về phía Hạ Chí.

Cũng khó trách bọn hắn khó chịu, lúc đầu bọn hắn đều đang chờ đợi hưởng thụ mỹ nữ Tô Đình Đình, đối với bọn hắn, loại mỹ nữ như Tô Đình Đình tuyệt không phải dễ gặp, nhưng hiện tại, chuyện tốt lại bị phá hỏng, đương nhiên bọn hắn muốn tìm Hạ Chí trút giận.

"A..."

"Ách..."

"ĐCM, tay của ta... A..."

"Chân của ta... Chân của ta..."

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, vào thời điểm trời tối người yên này, dù đám người đang ở trong quán bar nhưng nghe thấy tiếng, ít nhiều gì cũng khiến người ta cảm thấy rợn cả tóc gáy, mà lúc này bốn bảo vệ đều té trên mặt đất, thống khổ dị thường, có người la hét tay đau, có người la hét chân đau, nhưng trên thực tế, bọn họ tay chân đều đau.

"Cảm giác tay chân đều gãy thế nào?" Hạ Chí bưng ly rượu lên, "Ừm, lại nói tiếp, ta thật không hiểu được loại cảm giác này, nhưng ta nghĩ chắc chắn sẽ không dễ chịu."

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Sắc mặt Quang ca đã trở nên âm trầm, nhưng thoạt nhìn, rõ ràng hắn ta vẫn không sợ.

Hạ Chí vốn không để ý tới Quang ca, chỉ đi tới trước mặt một tên bảo vệ đang gào thảm: "Trông ngươi rất đáng thương, ta giúp ngươi một chút, ta có kỹ xảo nối xương rất thần kỳ, chỉ cần đá ngươi một đá ngươi sẽ khỏi hẳn."

Lúc Hạ Chí nói lời này, mọi người đều không tin, nhưng khi hắn đá một đá lên trên người bảo vệ, bảo vệ lập tức ngừng kêu thảm thiết, sau đó hắn ta vô thức giật giật tay chân, đột nhiên phát hiện, a, tốt thật?

"Đương nhiên, ta cũng có kỹ xảo gãy xương rất thần kỳ, cũng chỉ cần đá ngươi một đá, xương ngươi lại gãy." Giọng nói của Hạ Chí vang lên lần nữa, sau đó hắn lại đá một đá lên trên người bảo vệ, bảo vệ lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó hắn ta phát hiện, tay chân đều bị gãy thật.

Bình Luận (0)
Comment