Tiếng hét này rất lớn, không chỉ Uông Tĩnh, Diệp Mẫn, ngay cả Hứa Tiểu Lan, Hứa Đại Hải cũng đều không tự chủ được mà quay đầu nhìn sang. Mà không chỉ có bọn hắn, thật ra những người khác cũng đều theo tiếng nhìn lại.
Lúc này Uông Tĩnh và cha mẹ Hứa Nguyện cũng không ở khu theo dõi bệnh nặng. Ở bệnh viện Luis, trên căn bản khu theo dõi bệnh nặng không cho người nhà bệnh nhân tới gần, gần như chỉ có bác sĩ và hộ sĩ bệnh viện ở đó. Mà giờ khắc này, thật ra mấy người Uông Tĩnh đang ở trong khu nghỉ ngơi tầng dưới.
Cách khu nghỉ ngơi này không xa còn có một chỗ đóng tiền. Lúc này, người la sàm sỡ đang ở bên kia.
Người la sàm sỡ là một nữ nhân ăn mặc rất gợi cảm, chừng ba mươi tuổi, trông rất xinh đẹp. Nàng vừa thét vừa giẫy giụa, mà có một nam nhân lại đang nắm chặt lấy một tay của nàng, khiến nàng có giãy giụa thế nào cũng không thể giãy ra.
Uông Tĩnh vô thức nhìn về phía nam nhân này. Nam nhân này vóc dáng rất cao, xấp xỉ 1m8. Đương nhiên, vào thời này, thật ra chiều cao như vậy cũng rất phổ biến.
Nam nhân này mặc bộ trang phục tương đối thoải mái, thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt. Mà thân hình hắn cũng có vẻ hơi gầy yếu, chẳng qua nhìn dáng về hắn tóm lấy tay của nữ nhân hơn nữa còn không nhúc nhích, lại mơ hồ khiến người ta cảm thấy nam nhân này vẫn tương đối khỏe.
"Đừng la nữa, chỉ dựa vào bộ dạng như ngươi, ta còn không có hứng thú sàm sỡ." Giọng nói lạnh nhạt vang lên, lại phát ra từ trong miệng nam nhân kia.
Không ít người thầm nói, gia hỏa này ánh mắt thật cao, người ta xinh đẹp gợi cảm như vậy thế mà hắn còn không có hứng thú?
Cũng có người đang khinh bỉ, rõ ràng gia hỏa này đang sàm sỡ người ta còn giả ra vẻ thanh cao.
Nhưng hiện tại lại không có người nào can thiệp vào. Đây là bệnh viện, phần lớn người tới nơi này hoặc là khám bệnh, hoặc là đi cùng người thân tới khám bệnh, thật không có nhiều tâm tư đi chõ mõm vào chuyện của người khác. Lại nói tiếp, bệnh viện cũng có bảo vệ, loại chuyện này không cần bọn hắn để ý tới.
"Ngươi buông, lưu manh, ngươi mau buông tay, cứu mạng, ta không nhận ra hắn..." Nữ nhân gợi cảm kia còn đang giãy giụa, đồng thời nàng còn có ý đồ dùng chân đá đối phương. Chỉ tiếc, cuối cùng cố gắng của nàng chỉ là vô ích.
"Haizzz haizzz haizzz, ngươi làm gì vậy? Mau thả người ta ra, ta đã kêu bảo vệ rồi!" Lúc này trong bệnh viện rốt cục cũng có người can thiệp, lên tiếng là một y tá: "Ta không quan tâm các ngươi có mâu thuẫn gì, nhưng đừng làm ồn trong bệnh viện, có việc có thể tới cục cảnh sát giải quyết!"
"Tự cầm ra đi, đợi ta ra tay thì khó coi" Nam nhân kia lại không để ý đến hộ sĩ, chỉ nhìn nữ nhân gợi cảm, tiếp tục thản nhiên nói.
"Buông tay, lưu manh ngươi mau buông tay... ' Dường như nữ nhân gợi cảm hơi gấp gáp, chỉ là nàng còn chưa dứt lời đã đột nhiên hét lên một tiếng: "A..."
"Oa... Trong đám người cũng có người hô lên, dường như việc vừa rồi quá khoa trương, bởi đột nhiên bọn họ phát hiện, người kia trực tiếp kéo áo của nữ nhân gợi cảm xuống.
Trong nháy mắt, trên người nữ nhân gợi cảm chỉ còn lại áo ngực, mà điều này cũng khiến nàng càng thêm gợi cảm chọc người.
"Thảo, lão tử không nhìn nổi, con mẹ ngươi tới bệnh viện bắt nạt một nữ nhân thì tính là cái quái gì?" Đúng lúc này, một tiếng gầm giận dữ truyền đến, một nam nhân vóc dáng khôi ngô đột nhiên lao ra, sau đó một quyền đánh về phía nam tử còn đang lôi kéo nữ nhân gợi cảm, đường như muốn anh hùng cứu mỹ nhân.
"Khốc!"
"Soái ca lên, đánh hắn!"
"Đúng vậy, bắt nạt nữ nhân chúng ta thì tính là cái thá gì?"
Có mấy nữ nhân đã bắt đầu trầm trồ khen ngợi nam nhân khôi ngô này, mà cũng có một số nam nhân đang thầm hối hận, cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân tốt biết bao, thế mà ta lại bỏ lỡ.
"Ách..." Cũng đúng lúc này, tiếng hừ đau đớn truyền vào trong tai mọi người. Mọi người đang chuẩn bị trầm trồ khen ngợi, ngay sau đó lại phát hiện không đúng. A? Chuyện gì xảy ra?
Lại nhìn một cái, là nam tử vóc người có chút gầy gò kia dùng tay còn lại nắm được cổ tay nam nhân khôi ngô, mà người đang phát ra tiếng gào thảm đau đớn chính là nam nhân khôi ngô kia.
"Vừa lúc" Giọng điệu của nam tử vẫn hờ hững như cũ, sau đó hắn lại nắm cổ tay của nam nhân khôi ngô kia, nhanh chóng vươn về phía ngực nữ nhân gợi cảm.
"AI" Nữ nhân gợi cảm lại thét một tiếng chói tai.
"Oa, thật hắc!"
"Không thể nào? Giả dối?"
"Chờ đã, đó là cái gì?"
"Dây chuyền vàng?"
"Đó là... Mẹ nó, đó là tiền!"
Bốn phía xôn xao một mảnh, tay của nam nhân khôi ngô không bị khống chế mà trực tiếp kéo áo ngực của nữ nhân gợi cảm xuống. Mà vừa kéo một cái, mọi người liền phát hiện vấn đề. Rõ ràng vừa rồi nữ nhân này còn mặc áo ngực, nhưng hiện tại bên trong lại có về tương đối bằng phẳng. Nữ thần ngực lớn trước đó hiện tại đã biến thành Thái Bình công chúa.
Nhưng đây không phải mấu chốt, mấu chốt là đồ vật rơi ra từ trong ngực nữ nhân này!
Có vòng cổ, có đồng hồ đeo tay, mà bắt mắt nhất lại là mấy sấp tiền mặt!
"Tiền của ta, tiền của ta đâu..." Một lão thái thái đang chuẩn bị nộp viện phí đột nhiên kinh hoảng hô lên: "Tiền của ta ở đâu?
Vừa rồi ta đặt trong túi, đây là tiền chúng ta mới mượn được từ chỗ người thân, dùng để cứu mạng cháu gái ta... Tiền của ta..."
Lão thái thái kia đặt mông ngồi dưới đất, đau xót khóc lớn lên.
"Thái thái, ngài đừng khóc vội, ngài xem xem, trên mặt đất kia có phải tiền của ngài không?" Lúc này y tá mới kịp phản ứng, vội vàng đỡ lão thái thái dậy, đồng thời chỉ chỉ tiền mặt cách đó không xa, mở miệng hỏi.