Đó là một chiếc xe thể thao hai chỗ mui trần màu đỏ, trông có phần giống với Ferrari. Chẳng qua trong thế giới này, dường như tất cả xe đều không có thương hiệu.
Ngồi vị trí lái chính là một nam nhân hơn hai mươi tuổi, thoạt nhìn đây là một tên tiểu bạch kiểm tiêu chuẩn. Mà bên cạnh hắn ta lại có một nữ nhân đang ngồi, ừm, một nữ nhân ăn mặc rất thiếu vải, trên người chỉ có áo tắm.
Nữ nhân này trông rất xinh đẹp, vóc người càng không tệ. Chẳng qua nếu nhìn kỹ một chút sẽ phát hiện thật ra cách ăn mặc của nữ nhân này có chút quái dị. Nàng không chỉ mặc áo tắm, trên cổ nàng dường như còn có một cái vòng cổ?
Mà trên vòng cổ đường như còn có một sợi dây, hình ảnh này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến một số ham mê bất lương.
"So với ta?" Hạ Chí có chút kinh ngạc: "Ta là người đẹp trai nhất, bạn gái ta cũng là người xinh đẹp nhất, có gì hay mà so?"
"Ta nói này người anh em..." Tên tiểu bạch kiểm kia có chút khó chịu.
"Ta không phải anh em của ngươi." Hạ Chí ngắt lời tên tiểu bạch kiểm kia mà nói.
"Ôi, ta nói ngươi có cần phải kiêu ngạo như vậy không? Bạn gái ngươi xinh đẹp lắm sao? Đeo kính râm lớn như vậy, lão tử còn chưa thấy rõ mặt đâu" Rốt cục tên tiểu bạch kiểm cũng không nhịn được bất mãn: "Cho dù nàng có xinh đẹp, nhưng liệu nàng có thể nghe lời như bạn gái ta sao? Ngươi nhìn bạn gái ta đi, ta còn đeo cả dây xích cho nàng, bạn gái ngươi có thể nghe lời như thế sao?"
Tiểu bạch kiểm càng nói càng đắc ý: "Lại nói, cho dù nàng xinh đẹp thì có ích lợi gì? Ta nói cho ngươi biết, bạn gái ta chính là dị năng giả, bạn gái ngươi dù có xinh đẹp hơn nữa tối đa cũng chỉ là người thường!"
"Honey, chỗ các ngươi biến thái thật sự nhiều." Hạ Chí nhìn Đát Kỷ, lại cảm khái một câu.
"Nếu tính số lượng, chưa chắc tổng số biến thái trong thế giới của ngươi đã ít hơn chỗ chúng ta" Đát Kỷ yêu kiều hừ một tiếng.
"Nhưng biến thái bên phía chúng ta đều lén lén lút lút, mà biến thái bên phía các ngươi đều quang minh chính đại vô cùng" Hạ Chí lắc đầu cảm khái: "Ta cảm thấy ta không thể ở lại thế giới của các ngươi quá lâu, nếu cứ tiếp tục ở đây, ta sẽ học cái xấu."
"Ngươi vốn là một tên hỗn đản." Trong giọng nói của Đát Kỳ lại có thêm vài phần nũng nịu.
"Này, hai người các ngươi đừng liếc mắt đưa tình nữa, có dám tới đấu với ta không?" Giọng nói bất mãn của tên tiểu bạch kiểm kia lại truyền tới: "Chúng ta chạy từ nơi này đến Bắc Môn, ai có thể ra khỏi thành trước người đó thắng, tiền đặt cược là bạn gái trên xe chúng ta. Nếu ngươi thắng, bạn gái của ta thuộc về ngươi. Còn nếu ngươi thua, hai cô gái trên xe ngươi đều là của ta."
"Loại thi đấu này đường như không mới mẻ chút nào" Hạ Chí lười biếng nói.
"Tiểu nam nhân, chơi rất vui mà, đấu với hắn đi." Đát Kỳ lại bày ra vẻ nũng nịu: "Dù sao ngươi cũng có thể thắng chắc."
"Cũng vì ta chắc chắn sẽ thắng nên ta mới không muốn đấu." Hạ Chí lắc đầu: "Ta không muốn nữ nhân kia lắm, không đẹp chút nào."
"Ngươi có thể đổi qua điều kiện khác mà" Đát Kỷ cười rất thản nhiên: "Tỷ như ngươi có thể yêu cầu hắn đeo cái xích chó kia lên cổ mình, chơi như vậy thật vui."
"Ý kiến này của ngươi không tệ" Hạ Chí quay đầu nhìn về phía tiểu bạch kiểm: "Ôi, ngươi nghe được rồi chứ? Nếu ngươi thua, ngươi phải làm chó cho mỹ nữ trong xe của ngươi, để nàng dùng vòng cổ xích lên cổ ngươi."
"Không vấn đề, bắt đầu đi!" Tiểu bạch kiểm kia đồng ý rất sảng khoái, nói xong hắn ta đạp chân ga, xe thể thao phóng đi như bão táp.
Thật ra ở khu vực trung tâm Nam Phương thành có rất nhiều người đi đường, mà ở nơi này xe cộ cũng không phổ biến. Đột nhiên có người lái xe phóng đi như vũ bão, khiến đường phố lập tức hỗn loạn tưng bừng. Nhưng dĩ nhiên tên tiểu bạch kiểm lái xe thể thao này vốn không để ý tới điều ấy, mà cũng giống vậy, căn bản không có người nào đứng ra quản.
Đối với dị năng giả, thông thường bọn hắn có thể tránh xe được, mà chết sống của người bình thường cũng chẳng có bao nhiêu người quan tâm, đây là hiện trạng của Nam Phương thành thậm chí là toàn bộ Thiên Cung.
"Ừm, lại có thể gian dối trước mặt ta" Hạ Chí lẩm bẩm: "Vậy cũng chớ trách ta ăn gian."
Xe thể thao của Hạ Chí đột nhiên biến mất tại chỗ. Mà một giây sau, hắn đã trực tiếp xuất hiện bên ngoài thành.
"Nếu như ta nói cho người khác biết, có người lấy tốc độ hơn hai trăm km⁄h đi đua xe chỉ vì muốn làm một con chó, chắc chắn chẳng ai tin tưởng" Hạ Chí lại cảm khái.
Nhìn về phía Đát Kỷ, vẻ mặt Hạ Chí lập tức trở nên nghiêm túc:
"Vị dị năng giả sáng tạo ra không gian này đã chết rồi sao?"
Đoạn đối thoại bị tên tiểu bạch kiểm phế nhị đại kia ngắt quãng, hiện tại lại bắt đầu tiếp tục. Đối với Hạ Chí, biết rõ chuyện này cũng tương đối quan trọng.
"Ta không thể xác định" Đát Kỷ khẽ lắc đầu: "Cung chủ tuyên bố vị dị năng giả kia chưa chết, hắn chẳng qua chỉ tới những không gian khác du lịch, một ngày nào đó hắn còn có thể trở về. Nhưng theo ta dự đoán, khả năng vị dị năng giả kia đã chết lớn hơn một chút. Mà hiện tại, điều duy nhất ta có thể xác định là hắn không ở trong phạm vi Thiên Cung."
Suy nghĩ một chút, Đát Kỳ lại bổ sung: "Ta vẫn cho rằng vị dị năng giả kia đã qua đời, nếu không, cung chủ cũng không dám làm tới mức không kiêng nể gì cả như vậy, hoàn toàn không đặt chức trách vốn có của Thiên Cung trong lòng."
"Thiên Cung vốn có chức trách gì?" Hạ Chí hỏi một câu.
"Cụ thể là gì ta cũng không quá rõ ràng, ta chỉ tìm được một phần tư liệu không hoàn chỉnh. Sở dĩ vị dị năng không gian kia sáng tạo ra Thiên Cung là vì Địa Giới có thể bị cường địch hủy diệt bất cứ lúc nào." Đát Kỷ nói đến đây lại dừng lại một chút: "Trong chỗ chúng ta gọi thế giới của các ngươi là Địa Giới."