Long Thập Nhất nói đến đây lại ngừng lại. Mà vừa lúc này, trên người hắn ta đột nhiên phát sinh biến hóa, cánh đột nhiên biến mất, nhưng cùng lúc đó, toàn bộ thân thể hắn ta bị khôi giáp bao trùm, ngay cả đầu của hắn ta cũng được bảo vệ trong khôi giáp.
Mà mặc dù hắn ta không có cánh, nhưng hắn ta vẫn có thể bay trên không trung.
"Đát Kỷ, ta sẽ hủy diệt ngươi!" Giọng nói lạnh lẽo dị thường phun ra từ trong miệng đã bị khôi giáp bao trùm của Long Thập Nhất.
Mà toàn bộ bầu trời dường như đã tràn ngập sát khí. Không hề nghi ngờ, giờ khắc này Long Thập Nhất đã có ý muốn giết Đát Kỷ.
Không chiếm được, vậy thì hủy diệt!
Đây chính là logic đơn giản của Long Thập Nhất.
"Ừm, sao trông hắn ta có điểm giống với Iron Man?" Hạ Chí lẩm bẩm: "Honey, hình như vị hôn phu này của ngươi đã tới chỗ chúng ta xem phim"
"Hắn ta cầm kiếm tới chém ngươi rồi!" Đát Kỷ không nhịn được nhắc nhở Hạ Chí. rõ ràng gia hỏa này đang ở thế yếu, vì sao trông hắn lại tuyệt không có chút lo lắng nào vậy?
Tuy Hạ Chí có thể chạy trốn, nhưng nàng rất rõ ràng, chắc chắn Hạ Chí sẽ không trốn. Nếu hắn muốn chạy trốn thật, chờ khi Long Thập Nhất giết tới Địa Giới, sợ rằng Địa Giới sẽ máu chảy thành sông. Mà trong địa giới lại có rất nhiều người Hạ Chí để ý, hắn sẽ không để nơi đó biến thành chiến trường.
Không hề nghi ngờ, đối với Hạ Chí, giải quyết Long Thập Nhất trong thiên cung mới là lựa chọn tốt nhất, thậm chí còn có thể nói là lựa chọn duy nhất.
Trong tay Long Thập Nhất thật sự có một thanh kiếm. Thoạt nhìn thanh kiếm này có chút quái dị. Mà giờ khắc này, Long Thập Nhất hệt như một viên đạn bay với tốc độ cực cao về phía Hạ Chí, đồng thời ở giữa không trung, hắn ta còn dùng trường kiếm vạch ra một đường vòng cung.
Bạch quang chợt lóe, trong trường kiếm như phun ra vô số tia laser. Những tia laser này hợp thành một cái lưới lớn trên không trung, cùng chụp về phía Hạ Chí.
Lưới lớn do tia laser tạo thành này bao trùm phạm vi cực lớn, dường như muốn bao phủ Hạ Chí, khiến hắn không cách nào thoát đi được.
"Ừm, lúc này ta phải chạy xa một chút mới được." Hạ Chí ngẩng đầu nhìn trời, sau đó lẩm bẩm. Mà hắn mới vừa nói xong lời này đã thực sự chạy xa.
Thoáng cái Hạ Chí đã xuất hiện ở vị trí cách đó mấy km, đương nhiên cũng cách cái lưới laser này rất xa. Nhưng gần như đồng thời, hắn cũng cảm giác phía sau có tiếng gió truyền tới. Vừa quay đầu hắn đã thấy được có vô số điểm đen đang bay về phía hắn.
"Được rồi, tiếp tục chạy." Hạ Chí lại lần nữa biến mất.
Rầm rầm rầm!
Những điểm đen này lại tựa như một đống bom, chỉ khoảnh khắc tất cả đã nổ tung trên không trung, khói bụi tràn ngập. Bầu trời vốn trong xanh dường như chỉ nháy mắt đã bị khói đen phủ kín.
"Hạ Chí, không phải ngươi rất lợi hại sao? Hiện tại ngươi ngoại trừ chạy còn có thể làm gì? Ngươi có bản lĩnh thì chính diện đánh một trận với thiếu cung chủ đi!" Đúng lúc này, giọng nói của Nam Vân truyền đến.
"Chỉ biết chạy là người nhu nhược!" Giọng nói lạnh lùng của Long Thập Nhất cũng truyền đến từ đằng xa: "Rất tốt, Hạ Chí ngươi tiếp tục chạy đi, hiện tại ta sẽ giết đến Địa Giới, giết sạch mọi người nơi đó, sau đó lại tới tìm ngươi!"
"À, ngươi cũng chỉ có một chút thủ đoạn công kích như vậy sao?"
Hạ Chí nhẹ nhàng thổ ra một hơi, bụi mù giữa không trung đột nhiên biến mất toàn bộ. Hắn nhìn Long Thập Nhất ở xa xa, trong giọng nói tràn đầy trào phúng: "Ta thật không rõ, trình độ của ngươi thấp kém như vậy, sao có thể khiến tất cả mọi người trong Thiên Cung phải sợ sệt ngươi?"
"Ôi, tất cả dị năng giả đều đánh không lại hắn, đương nhiên phải sợ hắn rồi." Đát Kỷ không nhịn được nhỏ giọng nói: "Ta biết ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi đừng khinh địch"
"Honey, rốt cục ta cũng hiểu một chuyện, đó chính là, người chỗ các ngươi thật không đủ thông minh." Hạ Chí lắc đầu: "Được rồi, ta tin tưởng hiện tại có rất nhiều người đang quan sát nơi này, thậm chí ngay cả lão cung chủ kia cũng đang ở một vị trí nào đó len lén nhìn nơi đây. Ta sẽ dạy cho các ngươi biết phải làm sao mới có thể giết chết tên thiếu cung chủ phế vật này."
Giọng nói của Hạ Chí cũng không lớn, nhưng tựa hồ như có thể truyền đến trong tai mỗi người ở Thiên Cung. Mà trên thực tế, hiện tại cũng có vô số người của Thiên Cung đang nhìn trận chiến đấu trên bầu trời này.
Đối với cách nói của Hạ Chí, trên cơ bản mỗi người trong Thiên Cung đều xì mũi coi thường. Sự cường đại của thiếu cung chủ gần như đã thâm nhập vào chỗ sâu trong lòng mỗi thành viên Thiên Cung. Gần như mỗi người đều cảm thấy thiếu cung chủ là bất khả chiến bại.
Cho dù là Đát Kỷ đang bị Hạ Chí ôm trong ngực cũng có suy nghĩ như thế. Mà sở dĩ nàng vẫn lựa chọn đứng ở cùng trận tuyến với Hạ Chí, chẳng qua là vì nàng đang được ăn cả ngã về không.
Đối với Đát Kỷ, cho dù có chết đi cũng tốt hơn là gả cho tên Long Thập Nhất này.
Nhưng giọng điệu tự tin của Hạ Chí lại khiến Đát Kỷ bắt đầu hơi hoài nghi, chẳng lẽ Hạ Chí có cách đánh bại Long Thập Nhất thật sao?
Thật ra trên lý luận, muốn đánh bại Long Thập Nhất cũng không khó. Trên thực tế, một người bình thường có năng lực đánh đấm siêu cường cũng có thể giết chết Long Thập Nhất. Vấn đề nằm ở chỗ, trong những năm này, Long Thập Nhất đã rất chuyên tâm huấn luyện năng lực đánh lộn, mà mỗi người khác, kể cả dị năng giả, đều tìm mọi cách huấn luyện dị năng.
Một khi dị năng vô hiệu, trong thiên cung, không người nào có thể đánh bại Long Thập Nhất. Điều này cũng khiến mọi người cảm thấy Long Thập Nhất là vô địch chân chính.
"Honey, ngươi có biết đây là gì không?" Trên tay Hạ Chí đột nhiên nhiều thêm một vật.
Đát Kỷ lập tức cảm thấy dỡ khóc dỡ cười. Đây không phải súng lục bình thường ở Địa Giới sao? Gia hỏa này sẽ không cho rằng dùng súng là có thể giết chết Long Thập Nhất chứ?