Rõ ràng bộ khôi giáp của Long Thập Nhất được chế tạo từ tài liệu không tầm thường, đạn vốn không thể tạo thành uy hiếp với hắn ta. Mà Hạ Chí không thể nào không rõ chuyện này, vì sao hắn còn định dùng súng để bắn chết Long Thập Nhất?
Điều này khiến Đát Kỷ cảm thấy không ổn. Chẳng lẽ thật ra Hạ Chí chỉ đang kéo dài thời gian, mà nguyên nhân thực sự là Hạ Chí vốn không nghĩ ra được phương pháp để đánh bại Long Thập Nhất?
Nếu là vậy, tất cả hành động của hắn đều có thể giải thích được.
Nhưng đối với Đát Kỷ, đây mới là đáng sợ chân chính. Nếu ngay cả Hạ Chí cũng không cách nào giải quyết Long Thập Nhất, vậy còn có người nào có thể làm được điểm này đây?
"Tiểu nam nhân, ngươi đừng khiến ta thất vọng" Đát Kỷ chỉ có thể thầm cầu khẩn trong lòng. Giờ này khắc này, chuyện nàng có khả năng làm cũng tương đối hữu hạn.
"Hạ Chí, ngươi có biết hiện tại ngươi giống cái gì không?" Giọng nói lạnh lùng của Long Thập Nhất truyền đến: "Ngươi giống hệt tiểu sửu!"
"À, ngươi là tiểu sửu." Hạ Chí thuận miệng đáp lại một câu: "Hiện tại ta đang dùng ngươi làm công cụ để biểu diễn một chút tiết mục cho honey Đát Kỷ của ta mà thôi."
Nói đến đây, Hạ Chí lại quay đầu nhìn về Đát Kỷ, cười xán lạn:
"Hẳn trong lòng ngươi đang rất lo lắng đúng không? Đến đây, cho ngươi xem chút trò hay."
"Ừm, người ta đang chờ đây. ' Đát Kỷ cười quyến rũ với Hạ Chí, nhưng trong lòng lại rất lo lắng.
Đúng lúc này, đột nhiên Hạ Chí tiện tay quăng ra, cùng ném hai khẩu súng trong tay lên trên trời. Mà hai khẩu súng này cũng không rơi xuống, cứ lơ lửng giữa không trung như vậy.
"Biến, biến, biến!" Hạ Chí dùng ngón tay điểm vài cái trên không trung, một bộ đang chơi ảo thuật.
Đát Kỷ rất muốn trừng Hạ Chí một cái, người này thực sự giỏi chơi, đã tới lúc nào rồi hắn còn đang mù quáng chơi đùa.
"Honey, ngươi nên ngẩng đầu lên nhìn phía trên một chút" Hạ Chí nhìn Đát Kỷ: "Tuy ta rất tuấn tú, nhưng ngươi không cần nhìn chằm chằm ta như vậy."
Rốt cục Đát Kỷ cũng trừng Hạ Chí, đồng thời còn vô thức ngẩng đầu lên. Mà vừa nhìn một cái, nàng đã ngẩn ngơ.
Súng, thật nhiều thật nhiều súng!
Trên không trung phủ đầy súng lục, rậm rạp chằng chịt, tùy tiện liếc nhìn một cái, kia ít nhất cũng có trên trăm khẩu súng lục.
Những khẩu súng lục này xếp thành một vòng tròn to lớn trên không trung, mà nòng súng lại nhắm ngay một phương hướng, cũng chính là vị trí Long Thập Nhất đang đứng.
Đoàng đoàng đoàng...
Vô số tiếng súng vang lên, đạn đếm không hết cùng bắn về phía Long Thập Nhất. Trên trăm khẩu súng lục kia gần như cùng lúc bị bóp cò súng.
Keng keng keng...
Vô số viên đạn bắn trúng Long Thập Nhất, phát ra tiếng vang có chút réo rắt. Mà một màn này lại khiến vô số người đang xem trợn tròn mắt. Còn có thể tiến hành công kích kiểu này sao?
Đát Kỷ cũng hơi ngẩn ngơ, nhưng rất nhanh đột nhiên nàng lại hiểu được, thì ra đây chính là dùng dị năng gián tiếp công kích mà Hạ Chí đã nói!
Dùng dị năng trực tiếp công kích Long Thập Nhất là không có tác dụng, nhưng dùng dị năng khu động vũ khí, dùng vũ khí đến công kích Long Thập Nhất lại có hiệu quả. Trên mặt bản chất, đây cũng tương đương với có vô số người thường đang cùng nổ súng xạ kích Long Thập Nhất. Công kích này vốn không phải công kích dị năng, nhưng dị năng lại có thể phóng đại uy lực của công kích bình thường lên vô số lần!
Chỉ có điều, nếu chỉ là đạn thông thường, sợ rằng cho dù có nhiêu tới cỡ nào cũng không thể bắn thương Long Thập Nhất.
"Đẹp không?" Lại đúng lúc này, Hạ Chí quay đầu nhìn về phía Đát Kỹ.
Đát Kỷ nhất thời không kịp phản ứng, cái gì gọi là đẹp không?
"Ừm, ta cảm thấy tình cảnh này còn chưa đủ đẹp, đạn quá nhanh.
Ừm, hiệu quả quay chụp chắc chắn sẽ không tốt lắm." Hạ Chí lẩm bẩm: "Cho dù có quay chậm cũng không được khá lắm"
Đát Kỷ vô thức quay đầu nhìn thoáng qua, lập tức cảm thấy cạn lời, quả nhiên cái Đồng Đồng di động kia còn đang ở phía xa đây.
Người này thật có tâm trạng, đã tới lúc nào rồi hắn còn làm như mình đang đóng phim!
"Đổi lại vũ khí lạnh đi." Hạ Chí lẩm bẩm: "Thêm cảnh một vạn tên cùng bắn"
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số cung tiễn, giương cung, cài tên, nhưng không bắn.
Tách.
Vèo!
Vạn mũi tên cùng bay ra, từ bốn phương tám hướng cùng bắn về phía Long Thập Nhất. Tốc độ của mũi tên hiển nhiên không thể nhanh như đạn, mà thoạt nhìn, tình cảnh này càng có cảm giác hơn.
"Xem ra, người nhận được giải đạo diễn xuất sắc nhất trừ ta ra thì không thể là ai khác." Hạ Chí lẩm bẩm.
"Hạ Chí, màn biểu diễn của tiểu sửu ngươi tới lúc nào mới kết thúc? Ta sẽ nhìn xem rốt cục ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!"
Giọng nói lạnh lùng lại truyền đến, Long Thập Nhất vẫn đứng ở nơi đó như cũ, ngay cả động cũng không động.
Bốn phương tám hướng truyền đến một mảnh hoan hô. Cứ việc công kích vừa rồi của Hạ Chí khiến rất nhiều người cảm thấy bất ngờ thậm chí là chấn động, nhưng loại coi thường trong giọng nói của Long Thập Nhất lại khiến mỗi người cảm thấy vẫn là thiếu cung chủ mạnh nhất.
^ "Chớ nóng vội, ta cũng chỉ đang thêm cảnh diễn mà thôi" Hạ Chí lười biếng nói: "Dầu gì ngươi cũng là diễn viên phụ, không thể chết nhanh như vậy được, tối thiểu cũng phải để ngươi lên sân khấu vài phút"
Vô số mũi tên bắn lên trên người Long Thập Nhất, hiển nhiên, chúng vẫn không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với Long Thập Nhất.
Cung tiễn biến mất, trên bầu trời lại lần nữa xuất hiện vô số súng lục.
Đoàng!
Tiếng súng vang lên, nghe dường như chỉ có một tiếng súng, nhưng tiếng súng kia vang lên lại khiến người nghe như tiếng bom nổ, bởi vì trên thực tế đó không chỉ là một súng, mà là tất cả súng lục đồng thời nổ súng chân chính!
"Đạn đã được đổi." Lần này Đát Kỷ bén nhạy phát hiện ra không tầm thường.