Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 966 - Chương 965: Ta Đây Gọi Chiến Thuật Chuyển Di (1)

Chưa xác định
Chương 965: Ta đây gọi chiến thuật chuyển di (1)

Trước đó trong súng lục chỉ có một loại đạn rất bình thường, nhưng lần này đạn bắn ra từ trong súng lục lại không giống với lúc trước. Cụ thể là đạn gì Đát Kỷ cũng không hiểu rõ. Nhưng nàng có thể xác định, đạn lần này có uy lực càng mạnh hơn.

Điều này cũng khiến Đát Kỷ an tâm hơn không ít. Nàng đã hiểu, Hạ Chí cũng không chơi lung tung thật sự, hắn ta chỉ đang từng bước đẩy mạnh thủ đoạn công kích. Tuy năng lực phòng hộ của khôi giáp Long Thập Nhất mặc trên người rất mạnh, nhưng Đát Kỷ tin tưởng, chỉ cần lực công kích của Hạ Chí càng ngày càng mạnh, luôn sẽ có lúc công phá được phòng vệ.

"Ừm, đây là đạn xuyên thép thông thường" Hạ Chí ở đó giải thích một câu.

Vô số viên đạn cùng xạ kích lên người Long Thập Nhất, nhưng Long Thập Nhất vẫn không chút sứt mẻ.

"Ừm, một lần nữa." Hiển nhiên Hạ Chí cũng không nhụt chí. Hắn cũng không thể xác định khôi giáp của Long Thập Nhất có năng lực phòng hộ mạnh tới cõ nào.

Tiếng súng vang lên lần nữa, nhưng lần này rơi vào tai cũng không chỉ có một lần nổ vang, mà là tiếng súng liên tục không ngừng.

"A, đó là..."

Phía dưới có người lên tiếng kinh hô, mà Đát Kỷ cũng thấy được một màn rất thân kỳ. Nàng nhìn thấy một sợi tuyến. Nhưng trên thực tế đó cũng không phải tuyến, mà là đạn tạo thành đường.

Vô số đạn tạo thành một sợi tuyến mắt trần cũng có thể thấy được giữa không trung. Mỗi một viên đạn được bắn ra và viên đạn trước đó đều có nháy mắt trì hoãn. Sau đó, vô số đạn liên tục bắn trúng Long Thập Nhất!

Lần này, tất cả đạn lần lượt bắn trúng cùng một vị trí!

Mà lần này, thân thể Long Thập Nhất cũng không còn là nguy nhưng bất động. Thân thể hắn ta xuất hiện một tia rung động, cứ việc tỉa rung động cũng không rõ ràng, nhưng Đát Kỷ vẫn có thể thấy được. Mà trong lúc nhất thời, Đát Kỷ hưng phấn tới nhảy dựng lên.

"Hắn ta không chịu nổi, nhanh, tiếp tục công kích!" Đát Kỷ cũng không thể trấn định thêm nữa, rốt cục nàng cũng thấy được cơ hội đánh bại Long Thập Nhất!

"Ta nói này honey, ta biết ngươi ngực lớn, nhưng ngươi có thể thông minh hơn một chút không?" Hạ Chí có chút bất đắc dĩ nhìn Đát Kỷ: "Ngươi nói như vậy hắn sẽ chạy."

Hạ Chí nói thì nói như thế, nhưng công kích của hắn cũng không ngừng lại, tiếng súng vẫn chưa ngừng nghỉ. Mà trên không trung, sợi tuyến do đạn tạo thành kia cũng chưa từng đứt đoạn bao giờ.

"Hạ Chí, người chạy chỉ có thể là ngươi..." Long Thập Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, còn chưa dứt lời hắn ta đã kêu một tiếng đau đớn. Lúc này, rất nhiều người phát hiện, súng trên không trung đã thay đổi, từ súng lục thông thường biến thành súng bắn tỉa, hơn nữa còn trực tiếp biến thành súng bắn tỉa công phá có đường kính lớn!

Từng viên đạn đặc biệt thông qua súng bắn tỉa công phá bắn tới cùng một vị trí trên người Long Thập Nhất, rốt cục cũng đã tạo thành thương tổn với Long Thập Nhất. Long Thập Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, vỗ cánh bay lên, sau đó đánh về phía Hạ Chí.

"Đúng là không ngoài dự đoán, không chơi được." Hạ Chí bất đầu hơi xúc động: "Ta còn chưa kịp dùng tới đạn hạt nhân đâu."

Đát Kỷ có chút dỡ khóc dỡ cười. Rốt cuộc nàng cũng hiểu rõ vì sao Hạ Chí vốn không lo lắng. Lấy năng lực của người này, muốn trộm được mấy viên đạn hạt nhân đoán chừng cũng không phải vấn đề gì. Khi hắn thật sự đánh không lại, rất có thể hắn sẽ trực tiếp dùng đạn hạt nhân nổ bay nơi này.

"Trước đó ngươi không biết năng lực của Long Thập Nhất thật sao?" Lúc này Đát Kỷ không nhịn được hỏi Hạ Chí: "Ta luôn cảm thấy ngươi đã sớm có chuẩn bị."

"Chết đi!" Tiếng rống giận truyền đến, là Long Thập Nhất đã nhào tới trước mặt bọn họ. Mà Long Thập Nhất đang giơ cao trường kiếm, tàn nhẫn bổ về phía Hạ Chí.

Hạ Chí đột nhiên lui về phía sau vài trăm mét, vươn tay ôm Đát Kỷ vào lòng, đồng thời thản nhiên nói: "Từ sau khi lão sư rời đi, ta chưa từng cho phép bản thân mình phạm phải bất kỳ sai lầm gì. Cho nên cuối cùng ta cũng biết cách chuẩn bị sẵn sàng cho tất cả. Cho dù gặp phải tình huống xấu nhất, ta cũng không thất bại"

"Hạ Chí, nếu ngươi có gan thì đừng chạy!" Long Thập Nhất lại rống giận.

"Nói cứ như ngươi không chạy vậy." Hạ Chí lười biếng nói. Trên không trung, vô số súng bắn tỉa vẫn đang đuổi theo Long Thập Nhất, mà giờ khắc này, Long Thập Nhất đã không dám cứng đối cứng. Chỉ có điều, mặc dù hắn ta không ngừng tránh né, nhưng trên bầu trời thực sự có quá nhiều súng bắn tỉa, cho nên hắn ta vẫn thường bị đạn bắn trúng.

Vấn đề duy nhất là hiện tại rất khó có thể xuất hiện tình huống vô số đạn đồng thời bắn trúng cùng một vị trí, cũng khiến khôi giáp của Long Thập Nhất lại phát huy tác dụng. Chí ít hiện tại, Long Thập Nhất còn chưa gặp phải vấn đề gì lớn.

"Ôi, cho ta một khẩu súng chơi đi" Đột nhiên Đát Kỷ cũng có chút muốn chơi, hoặc có lẽ là thật ra nàng muốn đích thân đánh chết Long Thập Nhất.

"Này, cầm chơi đi" Trên tay Hạ Chí đột nhiên nhiều thêm một khẩu súng bắn tỉa, tiện tay nhét vào trên người Đát Kỷ.

Sau đó Hạ Chí lại buông vòng eo nhỏ nhắn của Đát Kỷ ra, mà cả người hắn cũng thoáng cái đã rời khỏi Đát Kỷ một khoảng cách.

Đát Kỳ lại lần nữa biến ra một con tiên hạc, sau đó cứ ngồi phía trên tiên hạc như vậy, ôm súng bắn tỉa liên tục bắn về phía Long Thập Nhất.

"A, ta bắn trúng hắn rồi!" Không bao lâu sau Đát Kỷ đã hưng phấn kêu một tiếng, giống như một tiểu nữ hài bình thường.

Đương nhiên, tuy rằng nàng đã bắn trúng vào Long Thập Nhất, nhưng trên thực tế viên đạn của nàng cũng không có hiệu quả gì. Không thể không nói, bộ khôi giáp trên người Long Thập Nhất tương đối dũng mãnh, ngay cả súng bắn tỉa công phá tốt nhất cũng không cách nào dễ dàng phá hỏng bộ khôi giáp này.

Bình Luận (0)
Comment