Đi Ra Mắt Đi Ba Ba

Chương 106 - Thông Báo Tuyển Dụng

Sau đó Dương Tiểu Quang trở lại văn phòng chủ tịch.

Sở Yên Nhiên đang xem văn kiện trong phòng.

"Sở thư ký, chúng ta đi thôi." Dương Tiểu Quang nói.

Sở Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Dương Tiểu Quang một chút: "Đi đâu?"

Dương Tiểu Quang trợn mắt một cái: "Tuyển dụng hội! Ngươi không phải muốn ta chiêu năm cái sinh viên ưu tú sao?"

"A, nha."

Sở Yên Nhiên khép tư liệu lại, đứng lên nói: "Biết rõ, Dương tổng."

"Thật ngoan."

"Lăn."

Dương Tiểu Quang cùng Sở Yên Nhiên đi vào trung tâm sân thể dục Tây Kinh.

Nhìn thấy mấy chữ ở lối vào sân thể dục 【 Tây Kinh Chi Quang - đại hội tuyển dụng 】, Sở Yên Nhiên lấm tấm mồ hôi: "Danh tự này. . ."

Dương Tiểu Quang thì một mặt cảm khái 【 Tây Kinh Chi Quang】 mấy chữ này: "Ta vẫn luôn cảm thấy, cái tên chính là chế tác lên vì ta ."

(Ta có Chi = thuộc về mà theo ý con tác, Tây Kinh thuộc về Dương Tiểu Quang DG )

Sở Yên Nhiên trợn mắt một cái: "Tự luyến."

Lần này, Dương Tiểu Quang lại không lại tranh với Sở Yên Nhiên, mà nhớ lại trước kia: "Tưởng tượng năm đó, lúc bỏ đại học ta liền đến tham gia 【 Tây Kinh Chi Quang 】, kết quả cửa lớn cũng không vào liền bị người cản lại. Nói là, chỉ có tốt nghiệp mới được tham gia 【 Tây Kinh Chi Quang 】. Nhưng mà, ai có thể nghĩ đến, bốn năm sau, ta sẽ lấy thân phận người tuyển dụng trở lại nơi đây."

【 Tây Kinh Chi Quang 】 do chính phủ tự mình xây dựng, vẫn luôn được rất nhiều doanh nghiệp chú ý tới thu nhận nhân viên mới.

Muốn tham gia 【 Tây Kinh Chi Quang 】 cũng phải sớm lên mạng đăng kí trước.

Cũng chính là vòng sơ tuyển.

Rất nhiều người ở đây liền đã bị đào thải.

Mà sau khi xin thông qua, đơn vị hướng viên sẽ hướng ứng viên hệ thống xin giấy thông hành.

Quá trình cũng rất nghiêm ngặt.

Năm đó, Dương Tiểu Quang cũng bởi vì không có giấy thông hành mới bị người cản lại.

Nhưng mà, hôm nay Dương Tiểu Quang cùng lần trước hoàn toàn khác biệt, hắn một mặt hăng hái, nghiễm nhiên một bộ thăng quan phát tài, cẩm y về quê.

Sở Yên Nhiên trợn trợn mắt nhìn Dương Tiểu Quang, nhưng mà, nàng thật cũng không nói cái gì.

Nhưng đúng lúc này, Dương Tiểu Quang lại bị người cản lại.

"Ngươi tại sao lại đến? Không phải nói qua cho ngươi, 【 Tây Kinh Chi Quang 】 không nhận người chưa đậu đại học sao?" Một nam nhân đưa tay ngăn lại Dương Tiểu Quang nói.

Dương Tiểu Quang bây giờ rất vô cùng phiền muộn.

Đang lúc hăng hái, một bút định giang sơn, đột nhiên bị người cản lại, có thể không phiền muộn sao?

Hắn nhìn nam nhân một chút, có chút buồn bực: "Ngươi làm sao còn nhớ rõ ta? Cũng qua bốn năm rồi đó."

Nam nhân mỉm cười: "Không khéo, ưu điểm chính là trí nhớ tốt."

Dương Tiểu Quang: . . .

Quang Tử thu thập xong cảm xúc, cũng không cùng nam nhân nói nhảm, trực tiếp hướng về phía Sở Yên Nhiên ngoắc ngoắc tay: "Đến, Sở thư ký, nói cho hắn biết, chúng ta hôm nay tới làm gì?"

Sở Yên Nhiên một mặt im lặng.

"Cái ngu xuẩn này đang muốn dùng ta đánh mặt trang bức sao?"

Mặc dù đoán được tâm tư của Dương Tiểu Quang, nhưng mà, Sở Yên Nhiên vẫn đi tới, khẽ mỉm cười nói: "Ngươi tốt, ta là thư ký của Dương tổng. Chúng ta đến từ Cửu Châu bệnh viện, hôm nay đến thông báo tuyển dụng tốt nghiệp. Đây là giấy thông hành cùng thông báo tuyển dụng chứng của chúng ta."

Nam nhân nhìn xem Sở Yên Nhiên, có chút ngốc trệ, nửa thiên mới kịp phản ứng.

"Ngọa tào! Nữ nhân xing đẹp như thế mà là thư ký của gia hỏa này? Thế nhưng mà. . . Thế nhưng mà. . ."

Nam nhân có chút lộn xộn.

Dương Tiểu Quang cũng đi tới, vỗ vỗ bả vai của hắn, ngữ trọng tâm trường nói: "Huynh đệ, thời thế đảo điên, mấy chốc phi thăng làm tiên. Người cố gắng làm việc cho tốt, chúng ta đi vào trước."

Nói xong, Dương Tiểu Quang cố ý nhìn xem Sở Yên Nhiên, lại nói: "Sở thư ký, đi."

Sở Yên Nhiên nội tâm cực độ, nhưng vẫn đi theo Dương Tiểu Quang cùng một chỗ tiến vào sân thể dục.

"Uy, Dương Tiểu Quang, trình độ dánh mặt của người quá kém!" Sở Yên Nhiên nhịn không được nói.

"Nói hươu nói vượn, ai nói ta đang trang bức đánh mặt? Ta là loại người kiêu căng kia sao?" Dương Tiểu Quang quả quyết phủ nhận.

Sở Yên Nhiên trợn mắt một cái, không có lại nói cái gì.

Ánh mắt nàng rơi xuống trong sân thể dục, biểu lộ có chút chấn kinh: "Oa, khung cảnh này, thật quá đồ sộ . Nhưng mà, ứng viên nhiều như vậy, nhưng xí nghiệp thông báo tuyển dụng nhìn không phải rất nhiều đâu."

"Năm nay báo danh tham gia 【 Tây Kinh Chi Quang 】 thông báo tuyển dụng chỉ hai ba trăm cái xí nghiệp, ít nhất từng có, nhưng ứng viên lại là nhiều nhất. Bởi vì những xí nghiệp này đều là có chút thực lực, đều là doanh thu ngàn vạn, không giống như những năm trước, vịt gà một chỗ." Dương Tiểu Quang nói.

"Hiểu rồi." Sở Yên Nhiên gật gật đầu.

"Được, chúng ta đi tìm chỗ tuyển dụng của chúng ta đi." Dương Tiểu Quang lại nói.

Hơn mười phút sau, Dương Tiểu Quang cùng Sở Yên Nhiên đi tới một chỗ tuyển dụng, lại sững sờ.

Chỗ tuyển dụng của Cửu Châu bệnh viện lặng yên không một tiếng động. Mà hai bên lại tấp nập như trẫy hội.

Nhân viên nhìn thấy Dương Tiểu Quang cùng Sở Yên Nhiên đi tới, cũng hết sức khó xử.

"Dương tổng, Sở tổng, các ngươi đến." Một nhân viên phụ trách ra đón cũng một mặt xấu hổ chào hỏi.

Hắn gọi Hàn Lập Quốc, là bộ trưởng bộ sự kiện của bệnh viện.

"Hàn tổng giám đốc, sát vách là tình huống gì thế?" Dương Tiểu Quang hỏi.

Bởi vì nơi đó vây quá nhiều người, Dương Tiểu Quang thậm chí cũng không biết rõ sát vách là công ty gì.

"Nhất Minh bệnh viện, bây giờ cùng Quang Minh bệnh viện sát nhập, danh tự cũng đổi thành Quang Minh bệnh viện." Hàn Lập Quốc giới thiệu nói.

"Quang Minh bệnh viện? Nhà bọn hắn được định ở bên cạnh chúng ta sao?" Dương Tiểu Quang nhíu mày.

"Không phải. Là Quang Minh bệnh viện đổi tới."

"Lau. Đây là trần trụi khiêu khích! Nhưng mà, cái Quang Minh bệnh viện này ngay cả Cửu Châu bệnh viện của chúng ta cũng không bằng, làm sao lại hấp dẫn nhiều ứng viên như vậy? Thuê tới sao?"

Lúc này, Sở Yên Nhiên đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu Quang, có chuyện này, ta quên nói với ngươi."

"Ừm?"

"Ngô Hạo, hắn gia nhập Quang Minh bệnh viện."

"Ngô Hạo? A, là thanh mai trúc mã kia của người sao?"

"Ừm."

Dương Tiểu Quang đại khái minh bạch.

Nguyên lai là Ngô Hạo lấy ra trận thế.

"Dương tổng, làm sao bây giờ a? Nghe nói, Quang Minh bệnh viện đưa vào mấy cái danh y vô cùng nặng ký, những học sinh này đều chạy theo những danh y kia. Nếu như bị đào thải, bọn hắn cũng sẽ lựa chọn bệnh viện công, bọn hắn đối với thông báo tuyển dụng của chúng ta cũng không có hứng thú gì." Hàn Lập Quốc lo lắng bất an nói.

Dương Tiểu Quang không nói chuyện.

Sở Yên Nhiên liền nói: "Từ lúc triển khai tới bât giờ, có bao nhiêu người đến chỗ chúng ta xin làm việc?"

"Không có, một cái cũng không có. Ta cũng không biết rõ vì lí do gì?" Hàn Lập Quốc nói.

Dương Tiểu Quang trợn mắt một cái: "Rất rõ ràng, chúng ta bị người ác cô lập chứ sao."

Hắn nói xong, quay đầu nhìn Sở Yên Nhiên, lại nói: "Sở tổng, thanh mai trúc mã này của người cũng cao tay nha. Hội tuyển dụng cũng có thể thao túng."

Sở Yên Nhiên không nói gì.

Nếu như Ngô Hạo không có nói sai, Long gia sau lưng của hắn thật có thể cùng gia tộc kia chống lại, vậy thao túng một hội tuyển dụng cũng dễ như trở bàn tay.

"Thật xin lỗi, đều là ta sai."

Dương Tiểu Quang lấm tấm mồ hôi: "Ta không có ý trách ngươi. Ta là muốn nói, đám người này cũng quá trắng trợn, không coi ai ra gì."

Hắn ngừng lại, lại nói: "Ta cũng không tin, một người cũng chiêu không đến."

Vừa dứt lời, một cái nam thanh niên liền hướng bên này đi tới.

"Dương tổng, có người tới. A? Người này, ta giống như có chút quen, giống như là trên báo chí thấy qua một lần." Hàn Lập Quốc nói.

Dương Tiểu Quang cùng Sở Yên Nhiên cùng nhau xoay người sang chỗ khác.

Bình Luận (0)
Comment