Lúc này Lục Vân Thường đã Không còn một chút cảm xúc nào , hắn buông bỏ tất cả . Đối với hắn bây giờ chết cũng chỉ là ở một hình dạng mới mà thôi.Có khó nhìn chút cũng được.
''Ta...đây là ở đâu!?''
Lục Vân Thường bất ngờ bật dậy , nhìn xung quanh .1 mảng rừng cây với những con động vật nhỏ hiện lên trước mặt hắn.
''Ta sao lại ở đây . Ta nhớ ta bị hút vào vét nứt hư không cơ mà sao lại ở đây!?''
Đột nhiên hắn nghe được một tiếng gì đó ở trong khu rừng . Bất ngờ một con mãng xà xuất hiện, thân hình dài mấy phương trượng , cơ thể bốc lên ngọn lửa chay hừng hực khiến.Lục Vân Thường khiếp sợ , tay chân run dảy , trực tiếp ngã xuống đất. (1 phương trượng = 11,11 m² ok )
Lục Vân Thường lúc nãy không còn đủ bình tĩnh lập tức cầm lấy thanh gộ bên cạnh ném đến phía mãng xà . Tiếng gào vang lên một con mãng xà to lớn trức tiếp ngã xuống đất tạo ra một vệt lõm trên bề mặt khiến Lục Vân Thường bất ngờ không thốt lên lời.
''Cá.....cái..g...gì....vâ....vậy!?''
''Ta mạnh đến thế sao. Đùa gì vậy chứ!?''
Sau lưng Lục Vân Thường đột nhiên vang lên một tiếng nói.
''Đừng bất ngờ làm gì ta đã truyền tu vi cả đời mình chả tiểu từ nhà người rồi. hiện tại ngươi là Nguyền Thần cảnh , chỉ cách thần cảnh một bước mà thôi , tuy nó hơi xa nhưng đủ để tên tiểu tử nhà ngươi đi xưng bá một phương rồi.
Lục Vân Thường lúc này lập tức quay thì thấy một cái cây to lớn với nhưng ánh sáng xanh bao quay thân
'' vậy nhục thân của ta cũng là ngươi tạo lại sao. Ế ngươi là một cái cây vậy mà biết nói chuyện sao kì lạ vậy , như một cái cây thì khôi phục nhục thân cho ta kiểu gì chứ. Mà ngươi tên là gì cho dẽ gọi!?''
'' Ta cũng sắp chết rồi tiểu tử nhà ngươi biết để làm gì chứ , mà thôi ngươi biết cũng được . Ta sáng thế thần thụ!''
Sáng thế thần thụ lúc này vẫn nở nụ cười.
'' Ta đã khôi phục nhục thân cho ngươi đó là sự thật tuy chỉ là một ít quyền năng mà ta có mà thôi . Dù sao ta cũng sống đủ lâu rồi , nên đã truyền tu vi nửa bước tạo hóa cho ngươi nếu tiểu tử nhà ngươi vận khí tốt thì cũng có khả năng lên đc tạo hóa đấy. Dù sao tạo hóa cảnh cũng là thứ gì đó chưa có ai đạt đến được nên người ta thường chỉ biết đến Bán Nguyệt Tạo Hóa , nghe thì ngầu vậy đấy như cũng chỉ bán bộ tạo hóa mà thôi hahaha!''
''Hiện tại ngươi là Nguyệt Thần cảnh như , lại không biết không chế sức mạnh của mình .Tuy với tu vi hiện tại ngươi ném một cành cây đủ khiến một hành tinh vỡ nát rồi''
Lục Vân Thường mặt biến sắc.
'' CMN lúc này ta ném một cành cây không phải là 1 hành tinh cũng bị hủy diệt sao!?''
Sáng thế thần thụ thở dài một tiếng '' Tiểu tử nhà ngươi có bị ngu không đấy . Ngươi ném thế mà không nát hành tinh nào thì chỉ có thể là rơi vào hư không thôi''
Lục Vân Thường nghi vấn hỏi '' Hư không lại là nó , vậy nó là gì !?''
Sáng thế thần thụ mặt đầy tức giận quát lên '' CMN tiểu tử nhà ngươi có bị gì không vậy ta nói ta sắp chết rồi không nghe hả . Ngươi còn hỏi cái gì có tin ta đập chêt tiểu tử nhà ngươi không !''
Lục Vân Thường giật mình , nhảy lên ,bất ngơ chỉ với một chú nhảy hắn đã ở ra khỏi hành tinh trức tiếp khiến hắn bất động, không gian và hàng chục hành tinh hiện lên trước mắt hắn khiến hắn tâm thần bất động đến khi rơi xuống mặt đất '' Cái quái gì vậy !? ''
''Sống tốt nhé tiểu tử ta cũng phải đi rồi'' Sáng thế thần thụ giọng nói yếu dần.
Lục Vân Thường nghi vận quay lại hỏi '' Ông sắp chết rồi sao!?''
Sáng thế thần thụ dần tan biến vào hư không.
'' Đùa gì vậy đây là cách chết của mấy người sao không còn xác để trôn luôn !? ''
Lục Vân Thường tầm tình chán nản mặt thở dài.
''Nếu lúc ở trái đất mình có sức mạnh như này thì cần gì phải chạy cho mệt chữ , nhưng mà giờ thì mình ko ở trái đất thì còn có tác dụng gì . Nghe ông ta nói thì mình là Nguyệt Thần cảnh nghe cũng ngầu đấy cộng thêm 2 lần lúc này thì nó cũng bá thật!''
Lục Vân Thường lấy lại tầm tình bình tĩnh nói '' Dù sao ta cũng chưa biết dùng sức mạnh cứ ở đây đã nếu vận khí tốt còn có thể về trái đất. Lúc đó với sức mạnh này cbn mấy tên đó chết với ta''
Lục Vân Thường hắn quyết định đi tìm hiểu về cái thế giới này.
đã ba trăm năm sau.
Một Âm thanh vang ra từ không chung.
''Ồ cái gì đây mầy nghìn tên các ngươi đến vực thiên thần điện của ta làm gì ,tình cúng bái ta . Hay là hỏi ta cách đột phá tọa hóa cảnh!''
Trên trời lúc này hiện đang có cả nghìn người khác nhau .Tỏa ra một nguồn sát khí khiến vụ trụ như bị đè nén . Một người có vẻ khá già ,thần hình khá cao ,với đôi mặt đen nhánh ,trên người mặc ý phục của Thiên Hỏa Môn lên tiếng.
''Lục Vân Thường ngày chết của ngươi đến rồi. Lúc ngươi đột phá đã phá hủy cả nghìn vạn chư thiên diết không biết bao nhiêu sinh mạng . Chuẩn bị đền tội đi!''
Đột nhiên từ không chung xuất hiện một vệt nứt thời gian , một bóng người với thần hình cao ráo , tóc dài gần qua lưng , một bóng hình anh tuấn tiêu sái xuất hiện .Hắn Lục Vân Thường.
Hắn mặt không biến sắc ''Mười tên Bán Nguyệt Tạo Hóa một trăm tên Vực Chủ nghìn tên tên cảnh mà đòi đấu với ta chuyện cười này vui đấy haha!''
Mười thân ảnh lao lên hô to '' Lên cho ta phải giết chết được tên Lục Vân Thường này!''
Lục Vân Thường mặt vẫn không chút cảm xúc một tay dơ lên ngang vai.
''Vạn Thiên Chứ Giới ''
Cũng với thanh âm vang lên .Tất cả người lúc này lao lên hay đứng im đều bị đưa tới một không gian nào , đều này khiến tất cả đều phải khiến sợ trước sức mạnh của tạo hóa cảnh.
Người mặc đồ thiên hỏa môn quát lên ''CMN Lục Vân Thường tên tiểu tử nhà ngươi đã làm gì bọn ta đây là không gian nào!?''
Lúc này một bóng hình tư tư xuất hiện ở Vạn Thiên Chứ Giới cùng với đó là câu nói ''Không gian ư nào nào đây là Vạn Thiên Chứ Giới cơ mà không gian là cái gì chứ, ta nhớ có nói tên rồi cơ mà tai các ngươi có bị điệc không''
Thân ảnh càng lúc càng hiện rõ Lục Vân Thường xuất hiện nói ''nào thứ giết ta đi xem nào'' giọng nói tuy bình thương như mang khi thế chèn ép cực mạnh.
''Nguyệt Thiên Trẳm'' Câu nói vang lên một luồn kiếm khí khủng bố lao về phía Lục Vân Thường.
Một Người có thần hình như hiệp khách giang hồ nói ''Cái Vạn Thiên Chứ Giới này là sao , bình thường 1 chém này của ta có thể khiến toàn bộ không gian thời gian pha nạt mà thế nào lại không bị gì chứ !?''
Luồn kiếm khí trước khi chậm được vào người Lục Vân Thường đột nhiên tan biến ''Ồ có dũng khi thử đỡ chiêu này của ta xem nào.<< Vạn >> !''
Sau câu nói đó những người dười vực cảnh đều không còn xác . Lúc này một chữ nữa lại vang lên ''Hủy''
Vạn Thiên Chứ Giới dần tan biến đi với đó những người dưới Bán Tạo Hỏa đều tan biến.
Người mặc ý phục của Thiên Hỏa Môn lên tiếng ''Huyên thiên , Thần Hà Sơn, Huyền Nữ Thiên , Vạn Thiên Tông , Thần Hoàng Tông , Thật Tinh , Bát Quái , Nguyệt Giới , Sáng Thế Thần , Vực Thiên Muôn. Ta với các người đều có tu vi bằng nhau giờ cũng lên liều chết chí ít cũng phải lấy được một bên tay , nhiều thì cái mạng của hắn cũng lên với ta hay quỳ xuống xin hàng "
Câu nói vang lên mười người lập tức lao đến khi thế bừng bừng tung ra toàn bộ những gì mình có khiến . không gian thời gian đều bị hủy diệt vi diện cũng không ngoại lệ lúc này Lục Vân Thường mặt có chút biến sắc không phải là vì hắn sợ mà là vì hắn nhớ lại kí ức bị truy sát ở trái đất . Hắn đưa tay lên trời nói '' Cái gì là thiên đạo câu này chỉ phù hợp với luyện khí mà thôi . Thiên đạo thứ không đáng nhắc tới . Tạo hóa với là thiên<
Câu nói vang lên tất cả đều tan biến chỉ còn là , một mình hắn lang thang ở nơi nào đó , hắn cũng không rõ , như hắn biết một điều ở đây không phải chư thiên hay bất kì nơi nào ''Gì vậy mới đánh ra chx đến một phần sức nữa sao bay hết rồi!?''
Lục Vân Thường nói.
''Ở cái nơi này tu vi và chiến lực của ta cứ tăng lên thế này thì khác gì vô địch đâu chứ!'' |
Đột nhiên hắn nhớ đến việc minh bị truy sát khi ở trái đất.
''Ta có nên tạo lại thời gian rồi quay về lúc trước không đây . Làm thế để làm gì chứ , mà thôi vậy đang chán không có việc gì làm quay về tạm vậy . Mà nếu mình còn nguyên sức mạnh thì không phải quá dẽ rồi sao , còn đánh đấm gì nữa , hay là phong ấn lại nhỉ , không ổn lắm hay hủy đi sức mạnh nghe được này!?''
Hắn bước một bước cư nhiên đi đến dòng sông thời gian , không chút do dự hủy đi sức mạnh nhảy vào dòng sông thời gian . Lục Vân Thường nói '' Vẫn còn may mình đã tạo lớp bảo vệ cho dòng sông thời gian rồi nếu không sau chiêu đó nó cũng nát rồi . Ế sao dòng thời gian cũ của ta đều không có vậy , Mà quên quá khứ của ta đã không còn tồn tại rồi nếu tính thế thì mình không cần phải tìm dòng thời gian chuẩn rồi , vì không có dòng thời gian khác vậy nên mình sẽ không bị giống mấy khứa kia !''
Một tia sáng lóe lên , hắn xuất hiện ở một nơi vừa lạ vừa quen. Hắn bật tỉnh dậy liếc nhìn xung quay nhìn vào gương hắn thấy mình đã quay về lúc còn ở hải dương chuẩn bị đi đến đông hải để học đại học. nhìn vào gương hắn mới thốt lên '' CMN cái gì đây đầu tóc bù sù , quần áo nhăn nheo , mặt toàn mụn , đú má vẻ mặt đẹp trai anh tuấn của ta đâu!''
lập tức nhận ra đây là nhà của mình. Mặt không biến sắc lập tức ngồi xuống xếp bằng . Hắn không chút do dự chọn sáng thế cửu thần quyết . Công pháp do hắn tạo ra . Đột nhiên sắc mặt hắn có chút biến sắc nói '' Sao địa cầu lại có linh khí ngang tiểu hành tinh ở lam ngân tiên vực chứ !?''
Lục Vân Thường cười lên một tiếng thật to. ánh mắt đầy nghiêm nghị hắn nói
''Chuẩn bị cái chết đi mấy tên sát thủ quèn''
Sau một lục hắn đột phá luyện thể rồi lại , luyện khí, trúc cơ. Lúc này nếu muốn hắn có thể đại thừa . Như chỉ là mạnh nhất thời hắn cần một cái căn cơ vững vàng chứ không phải là một cái sức mạnh nhất thời
Đột nhiên một tia lôi điện đánh xuống người hắn sau khi dư chấn hết Lục Vân Thường bị chảy đen thui chỉ còn cái quần là còn nguyên vẹn.hắn đã hoàn toàn thay da đổi thịt sau tia sét đấy . Từ thiếu niên đầu tóc bù sù , mặt toàn mụn giờ đây như đã biến thành một người khác , cơ thế rắn chắc múi nào ra múi đấy , với chiều cao 1m8 đã có thì càng khiến hắn chở nên soái khí hơn .