“Cũng không có gì, chỉ uống ít dưỡng nhan hoàn dành cho nữ nhân gia, ta chỉ mới uống mấy ngày mà thôi, chẳng qua dưỡng nhan hoàn này rất đắt, một lọ nhỏ chỉ có mười viên, mỗi ngày uống một viên.”
“Lúc này ta mới uống ba ngày, gương mặt mềm mại hơn, vết nám trên da cũng mất hết.”
“Thường ngày các ngươi cũng biết rồi đấy, ta không thích ra cửa, nhưng hiện giờ có được thứ tốt, sao có thể quên các vị phu nhân.”
Huống chi bọn họ có thân phận gì, một đại phu nho nhỏ sẽ không dám lừa bọn họ.
Không nghĩ tới lại gặp chuyện này, nghĩ đến mấy năm qua mình vì lo lắng phát sầu mà cũng có chút già đi, nghe được Trương Thị nói như vậy, cộng thêm trạng thái làn da, vì thế không nhịn được động lòng.
“Tri phủ phu nhân.” Trương Thị tiến về trước hành lễ, sau đó mới nói: “Chỉ một ngàn lượng bạc một lọ.”
Nghe thấy giá cả này mấy phu nhân và mấy cô nương dẫn theo đều hít một hơi khí lạnh.Huống chi cho dù đại phu chạy mất, Trương Thị không thể chạy được đúng không, cho nên sẽ không làm ra loại chuyện ngu ngốc như vậy.
Khiến bọn họ do dự chính là giá mà Trương Thị nói.
“Dưỡng nhan hoàn có hiệu quả tốt như vậy, không biết giá cả bao nhiêu?” Tri phủ phu nhân Liễu Thị vốn sẽ không tới tham gia yến tiệc ngắm hoa này, nhưng nhận được lời mời nghe nói Lý gia Trương Thị tới, gần đây tiền công của đám lưu dân chạy nạn đều là Lý gia bỏ, chuyện này cũng coi như cho Trương Thị mặt mũi. Vẻ mặt Liễu Quân Lan hơi kỳ lạ, sao có cảm giác nữ đại phu Trương Thị quen giống Khưu Tiểu Ngư vậy nhỉ?
Nhưng mà Khưu Tiểu Ngư sẽ nói giá thuốc cao như vậy ư?
“Một ngàn lượng một lọ, nếu có thể khiến người ta gương mặt tỏa sáng như mới sinh, cũng không đắt!” Liễu Quân Lan lại mặt không đổi sắc nói.Tuy Trương Văn Kiệt làm quan không có tiền, nhưng Liễu Quân Lan có, chỉ riêng của hồi môn cũng đủ cho nàng ta ăn mấy đời, căn bản chưa từng thiếu tiền.
Huống chi còn có nhiều cửa hàng thôn trang như vậy, mỗi năm luôn thu được tiền.
“Đối với tri phủ phu nhân mà nói chắc chắn không tính là gì, chỉ có những gia đình bình dân như bọn ta mới cảm thấy đắt.” Những lời này của Trương Thị tuy có ý làm thấp đi bản thân, nhưng cũng chỉ là nói cho dễ nghe mà thôi.
Đây là xã giao giữa nữ nhân gia, tuy tụ họp ở bên nhau nói phần lớn là phu quân hài tử, trang điểm trang sức đầu tóc y phục, đủ loại đua đòi.
Nhưng mà có thể biết được không ít từ buổi tụ họp như vậy, trước đây Liễu Quân Lan lười xã giao là vì Trương Mộ Quân mắc bệnh kén ăn, nàng ta không có tâm trạng.
Nhưng mà hiện giờ bệnh kén ăn của Trương Mộ Quân đã gần như khỏi hẳn, tuy còn kiên trì uống sơn tra hoàn Khưu Tiểu Ngư cho, nhưng mỗi ngày ăn lượng cơm bình thường, cơ thể đã bắt đầu khôi phục bình thường, tâm trạng của Liễu Quân Lan tốt, đương nhiên sẽ nể tình tới dự tiệc. Có khi nào nghe nói thương hộ thiếu tiền?
Mấy phu nhân tiểu thư khác gương mặt đỏ lên, giống như Trương Thị đang nói bọn họ.
Cho nên hôm nay cho dù thế nào cũng phải mua một lọ dưỡng nhan hoàn, nếu thực sự có hiệu quả mà nói, vậy cũng là bọn họ kiếm lời.
Nếu không có hiệu quả, một ngàn lượng bạc coi như mua mặt mũi.
Kết quả…
“Không biết vị nữ đại phu này có bao nhiêu dưỡng nhan hoàn? Bản phu nhân đặt trước mười lọ.” Liễu Thị có chín phần nắm chắc nữ đại phu này là Khưu Tiểu Ngư, cho nên ra tay vô cùng hào phóng.