[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 138

“Vào đi.” Khưu Tiểu Ngư đạp xe đạp đi vào trước.

Không nghĩ tới còn chưa đến cửa nhà, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

[Kiểm tra được có người bệnh, mong ký chủ kịp thời chữa trị, hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng 5 cân hạt giống ớt cay, nhiệm vụ thất bại, trừ 1 năm tuổi thọ của ký chủ!]

Hệ thống thật sự có thể làm được sao?

“Xảy ra chuyện gì thế?” Lý Quải Tử vội hỏi.

Kết quả Khưu Đại Ngưu nhìn thấy Lý Quải Tử đôi mắt sáng lên, ném bò đi nhanh chóng kéo Lý Quải Tử.

Lý Quải Tử suýt nữa ngã từ trên xe đạp xuống.

“Đừng nóng vội đừng nóng vội, rốt cuộc là có chuyện gì thế?” Lý Quải Tử hỏi.Lý Quải Tử đang nghi ngờ vì sao Khưu Tiểu Ngư qua cổng lại không vào, sau đó đợi không lâu thì nghe thấy tiếng ồn ào, còn có từng tiếng khóc la.

“Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì thế?” Lý Quải Tử nghi ngờ.

“Có người bệnh, đi xem có chuyện gì trước đã.”

Hai người đạp xe tiến vào trong thôn, vừa vặn gặp được Khưu Đại Ngưu, đại ca của Khưu Nhị Ngưu vội đánh xe bò ra.

“Đáng tiếc Lý đại phu không ở trong thôn, lúc này phiền phức rồi.”

“Đến trấn trên còn kịp không?”

“Nhị Ngưu của ta… Con đừng dọa nương mà…”

“Nhị Ngưu à…”Lúc này hai thôn dân khiêng một thôn dân từ trên núi xuống.

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Nhị Ngưu bị rắn cắn, mau đi mời đại phu.”

“Mời đại phu cái gì, nhanh đưa người lên trấn trên.”

“Cứu mạng Lý đại phu, ngươi trở về thật sự quá tốt, Nhị Ngưu nhà ta bị rắn cắn, đang chuẩn bị đưa tới trấn trên, ngài mau đi cùng ta đi.”

Khưu Đại Ngưu nhìn thấy Lý Quải Tử giống như thấy được cọng rơm cứu mạng.

Hóa ra Khưu Đại Ngưu đánh xe bò là tính khiêng Khưu Nhị Ngưu lên xe, sau đó đưa tới trấn trên.

“Vậy đi nhanh lên.” Lý Quải Tử không rảnh lo xe đạp, trực tiếp ném sang một bên chạy theo Khưu Đại Ngưu.

Trong lòng Khưu Tiểu Ngư hoài nghi, đồng thời càng thêm cảnh giác hệ thống này.

[Ký chủ, nhanh đi làm nhiệm vụ đi, người bệnh sẽ tử vong trong vòng 10 phút, nhiệm vụ thất bại sẽ thật sự trừ tuổi thọ, trừng phạt khi nhiệm vụ thất bại ta không làm chủ được!]

Khưu Tiểu Ngư có thể nghe ra được hoảng loạn trong giọng nói của hệ thống, nhìn dáng vẻ là thật sự lo lắng cho nàng.

“Biết rồi.”

Khưu Tiểu Ngư nhún vai, đây là quên nàng sao?

“Sư phụ, nhanh bảo sư phụ ta tới đây, hiện giờ chỉ có sư phụ ta mới cứu được.”

Lúc này cuối cùng cũng nghĩ tới Khưu Tiểu Ngư, kết quả vừa quay đầu lại Khưu Tiểu Ngư vừa vặn ở phía sau bọn họ.

“Sư phụ, người nhanh khám xem đi.” Lý Quải Tử vội vàng nhường vị trí, trong lòng có chút ảo não, sao lại quên mất Khưu Tiểu Ngư chứ, sao mình lại như vậy?

Sau đó thấy được Khưu Tiểu Ngư lấy túi châm nàng treo trong túi ra, thật ra là lấy hai kim châm, rồi đâm lên đùi bị rắn độc cắn.

Cảnh tượng thần kỳ xảy ra, hai kim châm cắm vào run nhè nhẹ, sau đó thì chỗ vết thương không ngừng có máu đen chảy ra, sau khi máu dần biến thành màu đỏ tươi Khưu Tiểu Ngư mới rút châm ra.

“Xong.”

“Sư phụ… Hai cái châm này của người thật lợi hại.” Nếu biết dùng châm, vì sao lúc trước lại chữa trị như thế?

Bình Luận (0)
Comment