[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 145

Đúng là quốc gia nhiều tai nạn.

“Triệu chứng bệnh là gì?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.

“Đúng vậy đúng vậy, A Thất cũng từng nói, ôn dịch này tên là thiên hoa, trước đây cũng từng có chứng bệnh tương tự, chỉ đáng tiếc không biết phương pháp chữa trị.” A Tứ nói.

“Khưu cô nương biết chữa trị như thế nào thì tốt quá, hiện giờ hi vọng của cả tòa thành đều đặt lên người Khưu cô nương.” A Nhị cũng nói.

Chủ yếu vẫn là vấn đề thuốc, không biết thuốc của Khưu cô nương có thể dùng để chữa trị ôn dịch hay không.

“Như vậy đợi ta chữa trị xong, bá tánh cũng không cần lo lắng lại nhiễm loại bệnh này.” Khưu Tiểu Ngư nói.

“A Thất cũng từng nói, chứng bệnh như vậy chỉ cần nhiễm một lần, sau này cả đời không nhiễm lại nữa.” A Tứ nói.

Nhưng mà Khưu Tiểu Ngư nhìn trúng công lao này sao?

A Nhị nhìn thoáng qua Khưu Tiểu Ngư, sau đó rời mắt đi.

Hắn ta vẫn thích nhìn cô nương vừa trắng vừa xinh hơn, cho dù gặp rất nhiều lần A Nhị vẫn tỏ vẻ không quen.

Hắn ta cảm thấy khó hiểu, y thuật của Khưu Tiểu Ngư cao như vậy, sao không chữa cho mình trắng hơn một chút, nhìn gương mặt đen này xem.

Kết quả…

“Sao các ngươi đi chậm như vậy, nhanh đi trước dẫn đường.”

Đám thị vệ hộc máu…

Thử cái gì, sau này đừng nên làm mấy chuyện ngu ngốc như vậy thì hơn.“Ai thế?”

“Là ta.” A Tứ vội vàng mở miệng.

“A Tứ, không phải ngươi đi đón người sao, sao trở về nhanh như vậy?”

“Ồ, vị này chính là?”

“A Tứ, đệ đi nhanh, mau dẫn Khưu cô nương đi trước một bước đi.” A Nhị không muốn bị đả kích.

Những người khác đều vội vàng gật đầu, bọn họ cũng tán thành, vẫn nên sớm dẫn Khưu Tiểu Ngư đến chỗ Tiêu Mộc Trạch đi, người như Khưu Tiểu Ngư có lẽ chỉ có vương gia bọn họ mới thừa nhận được.

“Vâng!” A Tứ cũng không có cách nào, ai bảo hắn ta có khinh công tốt nhất trong đám người, lúc này chỉ có hắn ta mới thừa nhận nổi bạo kích này.

Rất nhanh hai người đi tới trước địa lao của phủ tướng quân.

“Ta nói không phải là người nhiễm, là những người chưa nhiễm, chỉ cần dùng vacxin từ nhỏ thì sau này không cần lo lắng bị nhiễm.” Khưu Tiểu Ngư nói.

Nhưng mà chuyện này vẫn phải đợi Lý Quải Tử tới làm, nhận đồ đệ làm gì, còn không phải dùng vào lúc này?

Nghe lời Khưu Tiểu Ngư nói, trái tim mọi người đập nhanh hơn, kích động.

Nếu đúng như lời Khưu Tiểu Ngư nói, vậy thì công lao rất lớn, truyền tới triều định, một huyện chủ tuyệt đối không thể thiếu.

Khưu Tiểu Ngư: Ngươi có lễ phép không?

Mấy người nhanh chóng vào thành, ngựa gì đó để ở ngoài thành, để hai người lại.

Sau khi mấy người vào thành lập tức thi triển khinh công chạy về phía đại lao của phủ tướng quân.

Bọn họ đều có lòng muốn thử Khưu Tiểu Ngư, muốn nhìn xem Khưu Tiểu Ngư có thể đuổi kịp tốc độ của bọn họ không.

“Đây là Khưu cô nương, ta dẫn nàng đi gặp vương gia.”

“Các ngươi cứ cố chấp ở trong nhà lao sao?” Khưu Tiểu Ngư có chút không hiểu hành động của Tiêu Mộc Trạch.

Dọc theo đường đi A Nhị đã nói đơn giản cho nàng nghe mọi chuyện về Tiêu Mộc Trạch ở thành Tương Trang, dựa vào thân phận của Tiêu Mộc Trạch, hoàn toàn không cần phải ở trong tù.

Khưu Tiểu Ngư nhớ tới lúc trước nhìn thấy một nam nhân giả dạng thành Tiêu Mộc Trạch, không nghĩ tới sau này không gặp được hắn ta, hóa ra là chạy đến thành Tương Trang.

Sau đó cả nhà nam nhân trung niên kia đột nhiên không thấy, có lẽ cũng liên quan tới hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment